Phong Vân Vô Ngân lúc này mang theo hơn trăm vạn điểm và vị trí thứ nhất của cuộc thi lầ này, bị một gã thần cấp vô cùng đáng sợ truy sát phía sau, tình trạng vô cùng nguy hiểm.
Bất đắc dĩ, Phong Vân Vô Ngân chỉ có thể cầu cứu Chúc lão cứu giúp. Chúc lão là một thần cấp cường giả vô cùng thần bí, kiến thức sâu rộng, đã trải qua rất nhiều phong ba, có lẽ đã từng trải qua tình cảnh như lúc này, nên chưa biết chừng có thể nghĩ ra cách gì đó...
Chúc lão cũng hiểu rõ tình hình khẩn cấp, sau khi trầm ngâm suy nghĩ một lúc, lập tức nói:
- Tiểu tử, cũng chỉ còn có một cách mà thôi.
- Mau nói! Chúc lão, mau nói ra xem!
Phong Vân Vô Ngân vừa thôi động kiếm thần khôi lỗi phản công Chư Cát Liệt Hỏa đang truy đuổi phía sau, vừa kêu gấp.
- Vậy, tiểu tử, ngươi hãy nghe đây, trong cơ thể của lão tử lúc này chỉ có một mảnh thần cách nhỏ, sau khi dung nhập, miễn cưỡng đoạt được một chút thần cấp pháp tắc, tuy nhiên đều vô cùng tàn tạ, chưa đủ để chiến đấu, trừ phi chúng ta đánh nát thần cách của Hồng Đao giáo chủ, lão già ta trực tiếp dung nhập thần cách của hắn, như vậy lão già ta có lẽ trong thời gian ngắn có thể nắm giữ được một vài thần cấp bí thuật có thể hóa giải hiểm nguy. Đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, nhớ lại năm xưa khi ta còn có thực lực mạnh nhất, gã đó, ta chỉ cần một ngón tay cũng có thể giết chết...
- Giết Hồng Đao giáo chủ, đoạt thần cách?
Phong Vân Vô Ngân trong lòng vừa động. Đúng, thần cách trong cơ thể của Hồng Đao giáo chủ có một miếng thần cách rất lớn của Chúc lão năm xưa, vô cùng quý giá.
- Được! Cũng chỉ có thể như vậy mà thôi!
Phong Vân Vô Ngân lập tức thầm quyết định, vừa chạy trốn sự truy sát của Chư Cát Liệt Hỏa, vừa lại gần vị trí của Hồng Đao giáo chủ, tìm cơ hội giết hắn.
Phong Vân Vô Ngân cơ hồ đã dùng hết mọi tài nguyên mà 4 phẩm Tông Môn Khí Vận Thụ tạo ra ở trong nạp giới đều dùng để nuôi dưỡng ngũ trảo kim long, năng lượng cuồn cuồn bốc cháy, khiến cho ngũ trảo kim long có được nguồn năng lượng bổ sung gần như vô tận, đảm bảo có thể bay trong thời gian dài. Khúc đuôi bị đứt của ngũ trảo kim long cũng bắt đầu chầm chậm sinh trưởng trở lại.
- Liên Y, vị trí hiện tại của ngươi?
Phong Vân Vô Ngân lập tức dùng linh hồn truyền âm với Liên Y.
- Chủ nhân, thiếp đang cùng đám người Hồng Đao giáo chủ đi săn sinh vật ảo, tích điểm số.
Liên Y vội vàng trả lời nói:
- Chủ nhân, linh hồn của thiếp và chủ nhân có liên hệ rất chặt chẽ, chủ nhân cõ lẽ đã cảm nhận được vị trí của thiếp.
- Ừ, đúng, ta đã dần cảm nhận được vị trí của ngươi, cách ta khoảng vạn dặm... được, ta sẽ bay đến đó. Nghe đây, bây giờ bên cạnh Hồng Đao giáo chủ có bao nhiêu thần cấp?
Phong Vân Vô Ngân vừa thôi động ngũ trảo kim long cảm nhận vị trí của Liên Y, đổi hướng bay đi, vừa cẩn thận hỏi.
- Chủ nhân, Hồng Đao giáo chủ tập hợp một đám thần cấp, tuy nhiên thực lực cũng không mạnh lắm, mạnh nhất là ba gã thần cấp, cũng chính là Hồng Đao giáo chủ, Bắc Tinh Thần và Thu Sương học phủ viện trưởng. Ngoài ra còn có một đám đế cấp, chuẩn thần.
Liên Y trả lời chính xác.
- Ồ?
Phong Vân Vô Ngân nhíu mày, bắt đầu suy nghĩ đánh giá:
- Chỉ có ba gã thần cấp thực lực tương đối mạnh? Liên Y, nghe đây, đợi lát nữa ta tìm cơ hội giết chết Hồng Đao giáo chủ, ngươi nhất định phải hỗ trợ. Thế này đi, lát nữa ngươi tìm cách kìm chân Bắc Tinh Thần, viện trưởng của Thu Sương học phủ và đám thần cấp thực lực yếu một chút... Hồng Đao giáo chủ, giao cho ta đối phó.
- Vâng, chủ nhân. Thiếp sẽ tìm mọi cách kìm chân đám người Bắc Tinh Thần! Ngoài ra, khi chủ nhân sắp động thủ cũng sẽ cố gắng tạo ra hỗn loạn, thuận tiện cho chủ nhân động thủ.
Liên Y nhận lệnh.
Sau khi kết thúc linh hồn truyền âm cùng Liên Y, Phong Vân Vô Ngân bắt đầu thu kiếm thần khôi lỗ lại, sau đó, chuẩn bị một cơ hội để giết chết Hồng Đao giáo chủ.
- Chúc lão, ta bây giờ bắt đầu chuẩn bị, lát nữa cố gắng một chiêu giết chết Hồng Đao giáo chủ.
Trái tim đế vương trong người Phong Vân Vô Ngân đập thình thịch, cho dù là trong lúc nguy cấp như lúc này vẫn thể hiện ra thái độ vô cùng tự tin.
- Được! Tiểu tử, chỉ cần ngươi giết được Hồng Đao giáo chủ, thần cách trong cơ thể hắn mất đi sự khống chế, ta có thể lập tức hấp thu mảnh thần cách vốn thuộc về ta.
Thanh âm của Chúc lão cũng tràn ngập sự chờ đợi và hưng phấn.
- Tuy nhiên, ngươi cũng phải cẩn thận, dù sao bên cạnh gã Hồng Đao giáo chủ đó cũng còn có những thần cấp khác.
- Ừ!
Phong Vân Vô Ngân ngồi xếp bằng trên đầu của ngũ trảo kim long, nhắm mắt suy nghĩ về các sát chiêu tuyệt kỹ. Lúc này, ánh nắng chiếu lên khuôn mặt anh tuấn kiên nghị của Phong Vân Vô Ngân, tỏa ra ánh sáng thánh khiết. Ở phía sau, Chư Cát Liệt Hỏa vẫn đuổi sát không rời, nhưng lúc này tâm cảnh của Phong Vân Vô Ngân lại vô cùng bình tĩnh, không chút gợn sóng, thực sự đã đạt tới cảnh giới thanh tịnh vô ngã.
- Tốt! Khí độ của tiểu tử này đã hình thành, lần này không chết nhất định sẽ thành đại nghiệp.
Chúc lão thầm tán thưởng.
Ở một khu xa mạc phía dưới.
- Ầm!
Hồng Đao giáo chủ chém ra một đạo thần cấp hồng sắc đao mang, giết chết một con thần cấp sinh vật.
Lúc này, trên đỉnh đầu của Hồng Đao giáo chủ đã có hơn 5 vạn điểm, xếp hạng cũng đã trong top 500.
Phía sau Hồng Đao giáo chủ là viện trưởng Bắc Đẩu học phủ Bắc Tinh Thần, viện trưởng Thu Sương học phủ Mạc Thu Sương, trên đỉnh đầu cũng là điểm số và thứ hạng không khác Hồng Đao giáo chủ là mấy.
Điểm số và thứ hạng của Liên Y thấp hơn ba gã kia một chút, chỉ có hơn 3 vạn điểm, thứ hạng hơn 800.
Sau đó còn có mấy gã viện trưởng của những học phủ nhỏ, tuy đều là thần cấp, nhưng là nhân vật mới trở thành thần cấp, thứ hạng đều đứng sau Liên Y. Vẻ mặt bọn chúng đều vô cùng lo lắng.
Phía sau nữa là hơn trăm gã chuẩn thần và đế cấp.
- Mẹ kiếp, chúng ta tìm kiếm cả ngày mà cũng không gặp được bao nhiêu con sinh vật ảo, với điểm số hiện tại, chúng ta e rằng sẽ trở thành khổ công đi đào mỏ... thật là xui xẻo!
Một gã viện trưởng của một học phủ nhỏ khí tức không mạnh, lẩm bẩm oán trách.
- Đừng nóng vội, chư vị xin đừng nóng vội, còn 2 ngày nữa cuộc thi này mới kết thúc, chúng ta liên minh, thế nào cũng sẽ đoạt được đủ điểm số.
Hồng Đao giáo chủ cười hì hì an ủi, tuy nhiên, trong khóe mắt hắn lại lộ ra một tia mỉa mai châm biếm.
Lúc này, Bắc Tinh Thần đã tới bên cạnh Liên Y, vô cùng ân cần nói:
- Liên Y tiểu thư, nàng yên tâm, lát nữa nếu gặp được sinh vật ảo, ta sẽ để nàng chủ động giết chết, đoạt được điểm số.
Ngưng lại một lát, thanh âm của hắn chợt thấp lại:
- Liên Y tiểu thư, tại hạ vừa gặp nàng đã sinh lòng ái mộ, quyết không để nàng phải đi làm khổ công đào mỏ đâu.
Lúc này, trên khuôn mặt vô cùng xinh đẹp kiều mị của Liên Y chợt xuất hiện nét hồng, đôi mắt lúng liếng mê người, toàn thân toát ra nét quyến rũ của một thiếu phụ chín chắn trưởng thành, tuyệt đối là vưu vật trời sinh.
Khiến gã Bắc Tinh Thần như bị mê hoặc, không thể thoát ra nổi.
- Hư!
Liên Y vô cùng yêu kiều lườm Bắc Tinh Thần một cái, giọng nói nhẹ nhàng như gió thoảng:
- Đã tìm cả ngày rồi cũng không thấy con sinh vật nào, có phải chúng ta đã đi nhầm hướng rồi không? Cứ thế này, e rằng chúng ta sẽ phải đi đào mỏ hết! Bắc Tinh Thần tiên sinh, người phải tìm cách, thiếp không muốn phải đi đào mỏ...
Liên Y dùng thái độ tựa hồ như nũng nịu nói với Bắc Tinh Thần, vô cùng kiều mị mê hoặc.
- A...
Bắc Tinh Thần bị mê hoặc tới mức mê mẩn cả người, không kìm được truyền âm nói với Liên Y:
- Liên Y tiểu thử, ta thề với nàng, quyết không để cho Liên Y tiểu thư phải đi đào mỏ. Liên Y tiểu thư phải tin tưởng ta.
- Ta không tin, ta không tin, ngươi nhìn xem, ta mới có hơn 3 vạn điểm... ôi, ở đây nhiều người như vậy, cho dù có gặp được sinh vật ảo thì điểm số cũng chẳng đủ phân chia...
Liên Y nũng nịu truyền âm nó với Bắc Tinh Thần.
Đồng thời, Liên Y cũng cảm nhận thấy vị trí của chủ nhân mình ngày càng gần, đã sắp đến nơi rồi.
- Nguy rồi! Chủ nhân sắp tới rồi! Ta phải tìm cách gây ra hỗn loạn, tạo thời cơ cho chủ nhân giết chết Hồng Đao giáo chủ. Nếu không, một khi chủ nhân một chiêu không trúng, ở đây có nhiều thần cấp như vậy, cùng công kích chủ nhân thì sẽ nguy to. Hơn nữa, một chiêu không giết chết được Hồng Đao giáo chủ, cho hắn cơ hội tự phát nổ thì sẽ nguy to...
Liên Y dáng vẻ vô cùng kiều mị, nhưng trong lòng lại đang vô cùng lo lắng.
- Liên Y tiểu thư, ta nói thật với nàng để nàng thực sự yên tâm! Ta cho nàng biết....
Bắc Tinh Thần rất cẩn thần dùng linh hồn truyền âm với Liên Y:
- Liên Y tiểu thư, nàng có biết chúng ta tại sao lại phải cố ý liên minh với đám thần cấp yếu ớt này không? Lẽ nào thực sự là để mượn lực lượng của bọn chúng? Bọn chúng có thực lực con khỉ gì chứ! Thực ra, đây là một đám cừu béo tốt do chúng ta nuôi dưỡng, tất cả đám đế cấp và chuẩn thần kia cũng đều là những con cừu béo tốt, đợi tới khi bọn chúng thực sự béo tốt rồi, chúng ta sẽ thoải mái giết, đoạt lấy điểm số của bọn chúng! Ha ha ha! Khoái không? Vậy nên, Liên Y tiểu thư, nàng lo lắng gì chứ? Điểm số không phải là vấn đề! Thứ hạng cũng không phải là vấn đề! Ha ha ha
Bắc Tinh Thần cười âm hiểu.
- Ồ... thì ra là như vậy... vậy, Bắc Tinh Thần tiên sinh, nếu đã như vậy... ồ, chi bằng chúng ta liên thủ thịt luôn cả viện trưởng Thu Sương học phủ và Hồng Đao giáo chủ! Hừ! Đã làm thì phải làm đến cùng! Bọn chúng mới là hai con cừu béo nhất! Hai ta mỗi người một con, điểm sẽ tăng vọt, chậc chậc...
- Cái gì? Thịt luôn cả Mạc Thu Sương và Hồng Đao giáo chủ?
Bắc Tinh Thần kinh hoang:
- Cái này... như vậy không hay lắm?
- Đần độn!
Liên Y giận dỗi:
- Hỏa Nguyên Đại Lục của các ngươi có tứ đại học phủ, thanh thế của Bắc Đẩu học phủ vẫn luôn không bằng Thu Sương học phủ và Hồng Tuyết học phủ, bây giờ chính là cơ hội để phản công! Chỉ cần chúng ta liên thủ, mỗi người xử lý một tên, bất ngờ tập kích, chín phần có thể thành công! Như vậy không chỉ đoạt được điểm số của bọn chúng mà còn quét sạch chướng ngại cho Bắc Đẩu học phủ! Hì hì, ngươi lẽ nào không muốn cho Bắc Đẩu học phủ độc bá trên Hỏa Nguyên Đại Lục sao?
Những lời này khiến Bắc Tinh Thần lập tức trở nên trầm mặc, ánh mắt lộ ra tia quang mang vô cùng phức tạp, vừa phấn chấn lại vừa lo lắng, vừa cẩn thận lại vừa do dự.
Liên Y thừa cơ, ánh mắt kiều mị nhìn Bắc Tinh Thần.
- Tinh Thần! Chỉ cần ngươi trở thành đệ nhất võ giả của Hỏa Nguyên Đại Lục, thiếp... thiếp sẽ, sẽ là người của ngươi! Ở trên đại lục của thiếp, thiếp cũng có cơ nghiệp, chỉ cần ngươi trở thành đệ nhất võ giả trên Hỏa Nguyên Đại Lục, thiếp sẽ tặng hết cả cơ nghiệp cho ngươi! Thực ra, thiếp chỉ là một tiểu nữ, cũng muốn dựa trong lòng một nam nhân, không hỏi chuyện thế sự... nhưng nam nhân đó phải thực sự cường đại mới được...
- Cái này... cái này...
Bắc Tinh Thần cuối cùng cũng bị lay động! Hắn vô cùng háo sắc, Liên Y kiệu mị này đã khiến hắn say mê tới mức quay cuồng, hơn nữa, trong tiềm thức của hắn, quả thực cũng có dã tâm độc bá Hỏa Nguyên Đại Lục.
- Tinh Thần... ngươi còn suy nghĩ gì nữa? Nam nhân như ngươi, do dự không dám quyết, thật là vô dụng! Coi như thiếp đã nhìn lầm ngươi rồi! hừ!
Liên Y cứ luôn miệng “Tinh Thần”, khiến cho Bắc Tinh Thần hồn phách nghiêng ngả, trong lòng chỉ có một ý nghĩ:
- Vưu vật này, bổn tọa nhất định phải nắm trong tay. Thôi được! Liên thủ với nàng ta, giải quyết Hồng Đao giáo chủ và Mạc Thu Sương!
- Được! Liên Y! Ta đồng ý với nàng! Nhưng nàng đừng quên, sau khi thành công, nhất định phải thành đại sự với ta, hưởng thụ chuyện nam nữ hoan lạc!
Bắc Tinh Thần cuối cùng cũng chấp nhận.
- Được, được, thiếp đồng ý với ngươi... thiếp cũng lâu lắm không làm chuyện nam nữ đó rồi, cũng rất muốn rồi.... không nhắc đến còn đỡ, vừa nhắc đến, thiếp... chỗ đó... đều... đều ướt rồi....
Liên Y ngượng ngùng truyền âm nói, trong lòng lại thầm khinh bỉ:
- Thằng ngốc!
- A! Đã... đã... ướt rồi...
Bắc Tinh Thần càng trở nên điên cuồng.
- Ừ! Đều do ngươi! Câu dẫn nhục dục của thiếp... được rồi, chúng ta mau tìm cơ hội động thủ! Nghe rõ đây, ngươi nghe theo hiệu lệnh của ta, sau đó động thủ! Diệt hết mấy gã này, cướp đoạt điểm số rồi chúng ta... chúng ta tìm chỗ..... ừ... ha ha... ngươi hiểu mà.... thiếp lúc này cũng không nhịn được nữa rồi.....
Liên Y yểu điệu nói.
- Được! Được! Bây giờ ta sẽ chuẩn bị công kích! Liên Y, chúng ta cùng động thủ!
Bắc Tinh Thần cũng liều lên.
Lúc này, Liên Y lại truyền âm với Mạc Thu Sương!
- Thu Sương đại ca! Tên Bắc Tinh Thần đó thật không biết xấu hổ, truyền âm với thiếp, muốn thiếp và hắn... làm... nhưng, thiếp càng nhìn hắn càng thấy chán ghét, giống như hạng người chỉ biết ăn bám đàn bà... bề ngoài nhìn thì đẹp đẽ... nhưng thực ra bên trong lại nhũn như cọng bún cũng nên! Thực ra, thiếp lại rất thích nam tử hán có cá tính như Thu Sương đại ca...
Gã Mạc Thu Sương đó là một kẻ thô kệch, vô cùng uy mãnh, trong thời gian bên cạnh Liên Y thỉnh thoảng cũng lộ ra vẻ háo sắc, tất cả đều bị Liên Y nhìn thấy.
- Hừ! Liên Y tiểu thư, nàng đừng để ý đến hắn! Hắn xưa nay luôn tự phụ với diện mạo của mình, cho rằng tất cả nữ tử trong thiên hạ đều phải ngả hết vào lòng hắn! Thực ra, tên đó là kẻ dựa vào đàn bà mà thành danh, chẳng có chút bản lĩnh thực sự gì! Liên Y tiểu thư, nàng đừng bị hắn lừa gạt! Sau cuộc thi lần này, ta nguyện lòng đưa Liên Y tiểu thư về Thu Sương học phủ, nếu Liên Y tiểu thư đồng ý... ha ha, chi bằng làm viện trưởng phu nhân của Thu Sương học phủ... thế nào?
Mạc Thu Sương trực tiếp truyền âm với Thu Sương học phủ, bộ dạng cũng vô cùng thèm muốn nàng.
Liên Y thầm chửi một câu đầu lợn, lại dùng thanh âm ngọt ngào như mật truyền âm nói:
- Tốt thì tốt, chỉ e, chỉ e tên Bắc Tinh Thần kia không cam tâm... ôi, hơn nữa, Bắc Tinh Thần vừa rồi truyền âm nói với thiếp, ở trên Hỏa Nguyên Đại Lục, Bắc Đẩu học phủ còn xếp trên Thu Sương học phủ, thiếp không muốn rước họa cho Thu Sương huynh.
- Rắm thối!
Mạc Thu Sương vô cùng giận dữ:
- Bắc Tinh Thần là cái thá gì? Lão tử một quyền có thể diệt hắn! Móc thần cách của hắn ra!
- A! Thu Sương, ngươi thật là mạnh mẽ! Thu Sương, thiếp có một kế hoạch, chi bằng, chúng ta đã làm thì làm đến cùng! Lát nữa, ta ra ám hiệu, chúng ta cùng ra tay, giết luôn cả tên ngốc Bắc Tinh Thần. Đương nhiên, điểm của hắn thiếp cũng không cần, để cho Thu Sương, Thu Sương là.... là nam nhân tương lai của thiếp, đương nhiên là phải giành được nhiều điểm để có thể giành được sự coi trọng của Thái Vương Tinh Vực.... Thiếp chỉ hi vọng nam nhân tương lai của mình có thể biểu hiện xuất chúng... Thu Sương, ngươi hiểu khổ tâm của thiếp chứ?
Liên Y dùng âm điệu ngọt ngào đáng thương nói.
- Diệt... diệt Bắc Tinh Thần?
Mạc Thu Sương chấn kinh, trở nên do dự.
- Ồ... Thu Sương, ngươi không dám sao? Thôi vậy, thôi vậy... coi như thiếp chưa nói.
Liên Y thở dài nói.
- Có gì không dám? Loại bất tài như Bắc Tinh Thần, ta đã sớm nhìn không thuận mắt rồi! làm! Liên Y, chúng ta trực tiếp liên thủ, giết Bắc Tinh Thần! Tuy nhiên, nàng cũng cần nhớ, sau này nàng sẽ là viện trưởng phu nhân của Thu Sương học phủ. Là nữ nhân của bổn tọa! Chỉ được phép hầu hạ mình bổn tọa.
Mạc Thu Sương nói vô cùng thô lỗ.
Liên Y cảm thấy buồn nôn, nhưng vẫn cố kìm nén, kiều mị nói:
- Được được, thiếp đồng ý.
Lúc này, Bắc Tinh Thần và Mạc Thu Sương đều bất giác nhìn đối phương, ánh mắt tràn ngập sát ý.
Phong Vân Vô Ngân không ngờ được rằng, nô lệ của mình là một nữ nhân vô cùng ghê gớm, có thể dễ dàng đùa bỡn với nam nhân trong lòng bàn tay, chỉ hai ba lời nói đã tạo ra mâu thuẫn giữa mấy gã thần cấp.
Đúng lúc đó....
- Đám thần cấp yếu ớt các ngươi! Om sòm gì chứ? Các ngươi muốn có điểm số? Các ngươi chỉ là một đám cừu béo tốt mà thôi! Được chúng ta nuôi dưỡng, đợi béo thì thịt! Câm mồm hết lại!
bỗng nhiên, Liên Y giận dữ quát lớn với đám thần cấp, chuẩn thần, đế cấp khí tức không mạnh kia.
Đồng thời, Liên Y cũng truyền âm với Bắc Tinh Thần mà Mạc Thu Sương:
- Tình yêu, động thủ, giết!
- Cái gì? Cừu béo? Ý gì.....
Đám thần cấp, chuẩn thần, đế cấp kia nghe thấy vậy lập tức chấn kinh, theo vô thức lùi lại một bước.
- Đồ ngu! Ngươi vừa nói gì vậy?
Hồng Đao giáo chủ cũng chấn kinh, không ngờ Liên Y lại đột nhiên nói như vậy.
- Chết!
Liên Y thân hình lóe lên, đánh ra mấy chiêu tuyệt thế sát chiêu, thần mang bao trùm lấy một gã thần cấp khí tức yếu ớt, khiến hắn thịt nát xương tan, thần cách cũng bị đánh nát.
- Khốn kiếp! Khốn kiếp! Tinh Thần, Thu Sương, bắt nữ nhân đó lại cho ta. Mẹ kiếp!
Hồng Đao giáo chủ giận dữ gầm lên.
Bỗng nhiên!
- Bắc Tinh Thần, chết cho ta!
Quanh người Mạc Thu Sương thần mang cuồn cuộn, tuyết bay đầy trời, nhiệt độ tụt xuống, hắn đánh ra một chiêu băng hệ thần cấp vũ kỹ, mặt đất đóng băng, băng tuyết rơi xuống, công kích thẳng về phía Bắc Tinh Thần.
- Mạc Thu Sương, đồ mãng phu, nạp mạng đi!
Bắc Tinh Thần cũng không chịu thua kém, trên đỉnh đầu xuất hiện một bức họa bắc đẩu tinh, một quyền đánh ra:
- Bắc Đẩu Tinh Thần Quyền!
- Ầm!!!!
Bắc Tinh Thần và Mạc Thu Sương đều tung ra một chiêu, không phân cao thấp.
Hỗn loạn!
Tình hình trở nên vô cùng hỗn loạn!
Hồng Đao giáo chủ tu duy mẫn tiệp, rất giỏi cơ mưu, lập tức đã hiểu ra tình hình, hắn quay người gầm lên với Liên Y:
- Tiện nhân! Thì ra là ngươi đang gây chuyện thị phi! Ngươi chết cho ta!
- Ầm!
Hồng Đao giáo chủ vung đao chém về phía Liên Y.
- Ha ha, ngươi muốn giết lão nương ta, đầu có dễ dàng như vậy!
Liên Y hai tay vung lên, thần mang lóe sáng, vừa ngăn chặn đòn công kích của Hồng Đao giáo chủ vừa kêu lớn:
- Đám cừu non các ngươi, từ đầu đến giờ Hồng Đao giáo chủ đều đang lợi dụng các ngươi! Ha ha ha! Nuôi các ngươi béo tốt rồi giết thịt!
- Cái gì? Thì ra là Hồng Đao giáo chủ! Tên tạp chủng nhà ngươi!
Đám thần cấp khí tức yếu ớt lúc này đã bị Liên Y xúi giục, tất cả đều chĩa mũi dùi vào kẻ đầu lĩnh tạm thời của nhóm lúc này, cùng tấn công về phía Hồng Đao giáo chủ.
Hồng Đao giáo chủ yêu thai bí thuật ép lui lại sau mấy bước, ánh mặt vô cùng giận dữ, quát lên với Bắc Tinh Thần và Mạc Thu Sương lúc này đang giao chiến vô cùng quyết liệt:
- Tinh Thần! Thu Sương, các ngươi còn đánh gì nữa, mau bắt lấy con tiện nhân Liên Y lại.
Đúng lúc đó, Liên Y dùng linh hồn truyền âm nói:
- Chủ nhân! Động thủ!
Bỗng nhiên, thiên không bị một đạo kiếm khí vô cùng cường hãn chém rách.
- Vù!
Một đạo thần cấp kiếm khí vô cùng cường hãn bỗng từ trên không trung chém về phía Hồng Đao giáo chủ.
Đồng thời, mấy chục đạo chân khí hình rồng cũng lao tới.
- Hồng Đao giáo chủ! Nạp mạng đi!
Phong Vân Vô Ngân xuất hiện ở trong thiên không, tế ra kiếm thần khôi lỗi, tung ra sát chiêu!
Ngoài ra, Phong Vân Vô Ngân còn thôi động hoàng kim kiếm cốt, kiếm khí như mưa trút xuống.
Vừa rồi xảy ra tình huống bất ngờ, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn nên Hồng Đao giáo chủ căn bản không hề phát hiện ra Phong Vân Vô Ngân đã tới. Hơn nữa, lúc này hắn bị một đám thần cấp, chuẩn thần, đế cấp công kích, lại bị Liên Y kích cho tức giận, nhất thời không kịp trở tay.
- Liên Y pháp tắc! Thời gian ngưng lại!
Liên Y thi triển tuyệt chiêu, trực tiếp bao trùm lấy Hồng Đao giáo chủ, tạo thành một phần mười tích tắc thời gian ngưng lại.
- Phù!!!!
Chính trong chút tích tắc đó, thần cấp kiếm khí của kiếm thần khôi lỗi, mười mấy chiêu Long Bạo Kích và kiếm khí do hoàng kim kiếm cốt phát ra cũng đã đánh tới người Hồng Đao giáo chủ.
- Phù! Thật không cam tâm! Bổn tọa cả đời anh dũng cái thế, không ngờ bị một đám tiểu nhân bỉ ổi ám toán... phù.. nữ nhân! Đại họa! Đại họa!
Hồng Đao giáo chủ thân hình chấn động, miệng không ngừng phun máu tươi, thân thể giống như chiếc bình sứ, không ngừng xuất hiện những vết nứt.
- Thần cách của ta! Quay lại!
Ở trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, Chúc lão vô cùng kích động nói, bỗng nhiên, thân thể của Hồng Đao giáo chủ nổ tung, ở trong đan dược, một vật thể to bằng viên đá cuội, phát sáng bay ra.
- Liên Y! Lên đây!
Phong Vân Vô Ngân vội kêu lớn, thôi động kiếm thần khôi lỗi trực tiếp tung ra mấy đạo kiếm quang, chém nát một đám chuẩn thần và đế cấp, thu điểm số của bọn chúng.
- Chủ nhân, thiếp đến rồi đây.
Liên Y thân hình lóe lên, bay lên đỉnh đầu của ngũ trảo kim long, cười hì hì, người khẽ nghiêng đi, nhưng rồi rất nhanh đã ôm lấy hông của Phong Vân Vô Ngân, kiều mị nói:
- Chủ nhân, nhiệm vụ người giao cho thiếp, thiếp đã hoàn thành không tồi chứ?
- Ầm!
Lúc này, Chúc lão đã đoạt được thần cách của Hồng Đao giáo chủ.
- Tiểu tử! Đi!
- Ha ha ha!!! Liên Y, ngươi rất thông minh! Gây ra hỗn loạn, giúp ta dễ dàng giết chết Hồng Đao giáo chủ! Ha ha, không tồi!
Phong Vân Vô Ngân thôi động ngũ trao kim long, trong nháy mắt đã bay ra xa, khẽ hôn lên khuôn mặt vô cùng gợi tình của Liên Y, cười lớn:
- Đây là phần thưởng.
Liên Y tươi cười rạng rỡ:
- Chủ nhân, phần thưởng như vậy phải thường xuyên thưởng mới được...
- Ha ha ha! Ngươi thật là phóng đãng! Vừa rồi ngươi câu dẫn Bắc Tinh Thần và Mạc Thu Sương, ta đều đã nghe thấy... ha ha ha, thực sự ướt rồi sao?
Phong Vân Vô Ngân giải quyết nhanh chóng được Hồng Đao giáo chủ, trong lòng cũng vô cùng đắc ý.
- Đâu có...
Liên Y giận dỗi nói:
- Chủ nhân, người ta không phóng đãng! Nhưng... vừa rồi không ướt, nhìn thấy chủ nhân lại ướt hết rồi...
Vưu vật này ôm chặt lấy Phong Vân Vô Ngân.