Không nói đa số mọi người đnag quan chiến trong Tử Anh học phủ, mà ngay cả Tử Viêm viện trưởng, bóng mờ sau lưng Tử Viêm viện trưởng cùng với yêu nhân Đông Mục Dã kia, đều kinh hãi!
Không nghĩ tới, Phong Vân Vô Ngân vậy mà lăng không kêu ra một Kiếm Thần!
Đó là khái niệm g ì?
Thần giai, ở Hỏa Nguyên đại lục, thành đạo làm tổ, đều là nhân vật cấp lão tổ, giáo chủ cả. Một thần, mặc dù là thần cấp thấp, đều tùy tùy tiện tiện, mở học phủ, đưa tới hàng tỉ tín đồ, truyền thừa văn minh, đạt được cung phụng, tín Ngưỡng, chưa từng nghe qua một thánh giai, thuận miệng kêu gọi cũng có thể gọi tới một cường giả Thần giai!
Kiếm Thần này có quan hệ gì với Phong Vân Vô Ngân?
Tử Viêm viện trưởng, bóng mờ, cùng với Đông Mục Dã, đều ngưng thần, quan sát thái độ giữa Phong Vân Vô Ngân và Kiếm Thần kia.
Kết quả nhận được khiến nội tâm bọn hắn nhấc lên sóng to gió lớn...
Chỉ thấy thái độ của Kiếm Thần kia đối với Phong Vân Vô Ngân thoáng có chút cung kính, mà Phong Vân Vô Ngân khi đối mặt với vị Kiếm Thần này, biểu lộ phi thường bình thản, cũng không có vẻ cung kính quy củ gì cả.
Trời có mắt rồi! Phong Vân Vô Ngân vậy mà lại bình chân như vại trước mặt một Kiếm Thần!
Quả thực không thể tưởng tượng nổi!
Phá vỡ lẽ thường!
- Chất nhi, ngươi đừng vội kinh hoàng, hôm nay vi thúc tới đây là giúp ngươi giải quyết chuyện, tất nhiên sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyết phục. Tất cả những người muốn khi nhục ngươi, đều phải giết chết! Đây là Tử Anh học phủ sao? Là một học phủ nổi danh trên Hỏa Nguyên đại lục, bất quá cũng không có gì. Chất nhi nói một câu, vi thúc sẽ thay ngươi san bằng Tử Anh học phủ ngay! Chỉ cần chất nhi nói một câu, ta sẽ giết sạch Tử Anh học phủ, chó gà không tha!
Phong Vân Vô Ngân khẽ động, tâm niệm vừa động, khống chế Kiếm Thần khôi lỗi, cao giọng nói chuyện, trắng trợn đe dọa.
Nếu là lời san bằng toàn bộ Tử Anh học phủ này mà do Phong Vân Vô Ngân nói ra, không thể nghi ngờ là rất hài hước, sẽ trở thành trò cười, nhưng, Kiếm Thần khôi lỗi nói ra, vậy thì không giống vậy nữa!
- Ah!!!! Không! Không! Kiếm Thần! Đừng giết chúng ta! Đừng giết chúng ta! Việc này không có quan hệ gì với chúng ta cả! Ngài không nên giận lây sang chúng ta... Không nên sát sanh ah... Ngài là Thần giai cao quý, không nên giết những con kiến nhỏ như chúng ta!
Những võ giả xem náo nhiệt trong Tử Anh học phủ cùng với các học sinh của Tử Anh học phủ, sau khi nghe Kiếm Thần khôi lỗi nói thế, mỗi người đều bắt đầu khóc thét lên..., than thở khóc lóc, thập phần thê thảm.
- Chất nhi, ngươi đi lên.
Kiếm Thần khôi lỗi hơi chút vung tay lên...
- Oanh!
Trên bầu trời, lập tức nổ ra một phiến khu vực hải dương, ngập hương vị biển, lập tức lan tràn toàn bộ Tử Anh học phủ, cá bơi, tôm cua, Kình Ngư, cá mập, đều đang du động rất là sống động...
Phong Vân Vô Ngân âm thầm kích phát hải dương chi tinh, trực tiếp tao ra một phiến hải dương vị diện, đặt mình trong trong đó, không chịu bất luận một công kích nào dưới thần cấp cả. Hơn nữa, dù là Thần giai, muốn công kích vào khu vực hải dương của Phong Vân Vô Ngân, cũng phải cần đến mấy chiêu.
Phong Vân Vô Ngân hai tay chắp sau lưng, đứngtrong khu vực hải dương, tuy rằng nằm trong tầm mắt mọi người, nhưng lại mang đến cho người cảm giác như cách xa vô số thời không vậy.
- Chậc chậc... Vị Kiếm Thần này, thủ đoạn cao minh, vậy mà lại tạo ra một Dị Độ Không Gian để Phong Vân Vô Ngân tị nạn.
Bóng mờ sau lưng Tử Viêm viện trưởng phát ra thanh âm:
- Viện trưởng đại nhân! Giờ nhất định phải khống chế cục diện! Hoà giải! Hoà giải! Ngàn vạn không thể để vị trưởng bối Kiếm Thần này của Phong Vân Vô Ngân đại khai sát giới trong Tử Anh học phủ chúng ta được... Cảnh giới vị Kiếm Thần này không kém viện trưởng ngài bao nhiêu, bất quá, hắn là kiếm tu thành thần, lực công kích cường đại, viện trưởng nếu tùy tiện chém giết với hắn, đoán chừng kết quả sẽ là thắng bại bất phân, bất quá, khi các ngươi chém giết, dư âm tạo thành sẽ hủy diệt Tử Anh học phủ đấy! Rất nhiều đệ tử đều sẽ phải bị diệt vong! Sẽ khiến Tử Anh học phủ chúng ta nguyên khí đại thương, từ nay về sau sẽ mất đi địa vị trên Hoảng Nguyên đại lục a! Viện trưởng! Nhất định phải ổn định vị Kiếm Thần này! Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân có chỗ dựa như thế, chúng ta nhất định phải lung lạc! Đối xử tử tế ah! Thoạt nhìn, át chủ bài của Phong Vân Vô Ngân căn bản không phải tiện nhân kia, mà là một cổ thế lực thần bí.
- Nói nhảm! Ta sao có thể trở mặt với vị Kiếm Thần này được?
Tử Viêm viện trưởng quát một tiếng, chợt, trịnh trọng đứng lên, thân hình khẽ động, người đã tới giữa không trung, đoàn bóng mờ kia, như ảnh tùy hình đi theo phía sau.
- Vị bằng hữu kia, ngài khỏe. Bổn tọa chính là đương kim viện trưởng của Tử Anh học phủ, Tử Viêm, a ~~~ xin hỏi, vị bằng hữu này và Vô Ngân là quan hệ thế nào?
Tử Viêm viện trưởng liền hòa hòa khí khí, khách khách khí khí nói, còn khẽ khom người, làm đủ lễ tiết. Hơn nữa, cũng đã đổi giọng, gọi Phong Vân Vô Ngân là Vô Ngân, thập phần thân mật.
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy hết sức buồn cười, đường đường là viện trưởng Tử Anh học phủ, vậy mà lại hạ thấp thân phận trước kiện pháp bảo Kiếm Thần khôi lỗi của mình, có ý tứ, có ý tứ ah! Ha ha ha!
Kiếm Thần khôi lỗi kia chẳng những là pháp bảo của Phong Vân Vô Ngân, hơn nữa đã bị Phong Vân Vô Ngân chỉ huy, dễ sai khiến, bởi vậy, Phong Vân Vô Ngân khống chế Kiếm Thần khôi lỗi này dễ dàng như tay chân vậy.
- Hừ! Bớt sàm ngôn đi!
Kiếm Thần khôi lỗi hừ lạnh một tiếng, kiếm khí màu vàng kim óng ánh quanh thân chảy xuôi phun ra nuốt vào, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ:
- Chất nhi Phong Vân Vô Ngân của ta tiến vào Tử Anh học phủ học này, vốn là muốn ma luyện tâm chí, tăng trưởng kiến thức trong cao cấp học phủ, không muốn một mực ở trong gia tộc... Thật không nghĩ đến, vừa tiến vào Tử Anh học phủ, chất nhi của ta đã chịu đủ loại chèn ép, khi nhục. Vốn, các trưởng lão trong tộc đã chuẩn bị điều động mấy tôn Thần giai tới, tiêu diệt Tử Anh học phủ, bất quá, chất nhi Vô Ngân của ta tâm tư nhân hậu, khuyên bảo thật lâu, việc này, gia tộc mới bỏ qua. Thật không nghĩ đến, giờ này ngày này, Tử Anh học phủ các ngươi lại khinh người quá đáng. Nhiều lần ức hiếp chất nhi Vô Ngân của ta... Lẽ nào lại như vậy! Hôm nay ngay cả Thần giai cũng ra mặt, trấn áp chất nhi Vô Ngânt... Xem ra. Tử Anh học phủ, có lẽ muốn vĩnh viễn biến mất khỏi Hỏa Nguyên đại lục rồi!
Vừa nói xong, trong hai tròng mắt Kiếm Thần khôi lỗi xét qua một vòng sát cơ hung ác, toàn bộ bầu trời, cũng bắt đầu mây đen biến sắc, mưa nhỏ tí tách rơi xuống.
- Cái gì? Sau lưng Phong Vân Vô Ngân còn một gia tộc cường đại? Tùy tùy tiện tiện, có thể điều động mấy tôn Thần giai đi ra tiêu diệt Tử Anh học phủ chúng ta sao?!
Nghe xong Kiếm Thần khôi lỗi nói xong.. ách... Chính là một ít lời cuồng ngôn bịa chuyện của Phong Vân Vô Ngân, Tử Viêm viện trưởng, tâm hồn thiếu nữ đại loạn!
Nàng lập tức lộ ra vẻ tâm tình bất định, ấp úng cười khan nói:
- Bằng hữu, ngài... Ngài nói đùa... Vô Ngân, Vô Ngân là đi lên từ vị diện cấp thấp... Sao lại... Sao lại có quan hệ với gia tộc cổ xưa của cao cấp vị diện được chứ...
- Ha ha ha ha ha Hàaa...!
Kiếm Thần khôi lỗi, ngửa mặt lên trời cuồng tiếu. Trong tiếng cười tràn ngập vẻ chế giễu và cười nhạo:
- Đi lên từ vị diện cấp thấp sao? Ha ha ha! Các ngươi những tên ngu xuẩn không có kiến thức này! Chất nhi Vô Ngân của ta, dùng thánh giai chi lực, nhẹ nhõm đồ sát Đế cấp, cho dù giết Chuẩn Thần cũng dễ dàng như giết gà giết cho, các ngươi chẳng lẽ ngu xuẩn cho rằng cháu ta là loại không có bối cảnh gì đi lên từ vị diện cấp thấp sao? Ha ha ha ha! Ngu xuẩn! Ngu ngốc! Bản tôn có thể nói cho các ngươi biết, cháu ta nói một câu, có thể tiêu diệt Tử Anh học phủ mười lần, tám lần! Có muốn thử một chút hay không?
- A...
Tử Viêm viện trưởng trên trán dần thấm ra mồ hôi lạnh.
Kiếm Thần khôi lỗi nhiều lần đe dọa, uy hiếp, quả thật khiến Tử Viêm viện trưởng nổi trận lôi đình, cũng sắp nhịn không được nữa... Bất quá, nàng cũng không dám động tay! Không dám đánh bạc!
Lời của Kiếm Thần khôi lỗi quả thật rất có lý.. Ai mà tin được một tên đi lên từ vị diện cấp thấp lại có thực lực đơn giản giết chết bán thần chứ?
Vừa rồi, Tử Viêm viện trưởng ăn gian, chuyển một bộ phần thần lực của mình cho nội môn Đại sư huynh Tiêu Dao công tử, khiến sức chiến đấu của Tiêu Dao công tử tạm thời siêu việt Chuẩn Thần, vô hạn tiếp cận Thần. Kết quả, Tiêu Dao công tử vẫn chết trong tay Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân, là Long tộc truyền nhân, điểm này không thể nghi ngờ! Hiện giờ, lại xuất hiện một thần bí gia tộc sau lưng, điểm này, cũng có độ tin cậy rất lớn.
Dù sao, số tuổi của Phong Vân Vô Ngân thực sự rất chấn động, chỉ mới có mười mấy tuổi, không đến hai mươi tuổi, dựa theo tuổi này, vô luận tu luyện thế nào cũng không thể có thực lực nhẹ nhõm giết chết Chuẩn Thần được. Bởi vậy có thể thấy được, Phong Vân Vô Ngân chín thành là xuất thân tử một gia tộc cường đại, thiên phú dị bẩm! rồi
- Cái này... Hiểu lầm... Hết thảy đều là hiểu lầm...
Tử Viêm viện trưởng, rốt cục chịu thua:
- Vị bằng hữu kia, xin đừng hở tí lại lấy gia tộc sau lưng ra nói chuyện. Chuyện... Chuyện cũng không nghiêm trọng đến vậy đâu. Vô Ngân chính là đệ tử chính thức của Tử Anh học phủ hơn nữa, hiện giờ đã được bổn tọa sắc phong làm nội môn đệ nhất đệ tử, quyền cao chức trọng, bổn tọa tuyệt đối sẽ không cho phép trong học phủ có bất kỳ người nào dùng các loại phương pháp để chèn ép Vô Ngân đâu. Kể từ hôm nay, Vô Ngân sẽ hưởng đặc quyền của tinh nhuệ đệ tử, trở thành trọng điểm bồi dưỡng của học phủ... Vô Ngân, ngươi ra nói vài lời đi, hiểu lầm trước kia đều xóa bỏ, sao hả? Ngươi yên tâm, bổn tọa dùng dnah dự viện trưởng Tử Anh học phủ cam đoan, về sau tuyệt đối đối xử tử tế ngươi. Trong học phủ, chỉ cần có người dám khi nhục ngươi, ngươi tùy quyền sanh sát, tiên trảm hậu tấu, đánh trước chết nói sau, không người nào chế tài ngươi cả, sao hả?
Tử Viêm viện trưởng trực tiếp hứa cho Phong Vân Vô Ngân một ít đặc quyền. Hơn nữa, trong nội tâm hạ quyết tâm:
- Nhất định phải làm tốt quan hệ với gia tộc sau lưng Phong Vân Vô Ngân mới được!
Phong Vân Vô Ngân cũng thấy tốt thì lấy, dù sao, sau lưng của hắn không có gia tộc gì cả, tất cả đều là giả dối thôi. Hơn nữa, kiếm thần khôi lỗi của hắn, chỉ có thể phát ra 10 lần công kích, dùng một lần thiếu một lần, dùng để hù dọa người thì còn được, thật muốn chém giết, mỗi lần tiêu hao một công kích, đều khiến Phong Vân Vô Ngân thịt đau!
- A...... Viện trưởng đại nhân, vậy được rồi... Ta gần đây dĩ hòa vi quý, ta là một người rất thiện lương, không thích dựa vào bạo lực giải quyết vấn đề. Hiểu lầm, giữa ta và học phủ, quả thật có rất nhiều hiểu lầm, giờ mọi người đã nói rõ, hiểu lầm đều tan thành mây khói cả rồi.
Phong Vân Vô Ngân mỉm cười nhẹ gật đầu với Tử Viêm viện trưởng.
Hô ~~~~~~~
tử Viêm viện trưởng và bóng mờ sau lưng nàng đều thở phào nhẹ nhỏm...
Thình lình, Kiếm Thần khôi lỗi chuyển mắt sang Đông Mục Dã, lạnh lùng nói:
- Tên yêu nhân biến thái nhà ngươi, có lời gì để nói?
Sau khi hù dọa thiếu nữ viện trưởng Tử Anh học phủ Tử Viêm, Phong Vân Vô Ngân thúc dục kiếm thần khôi lỗi, trực chỉ đầu mâu về phía Đông Mục Dã.
- Oanh!
Ánh mắt kiếm thần khôi lỗi lạnh như điện, quét qua Đông Mục Dã, sát cơ tách ra, hoàng kim kiếm khí nhấp nhô quanh thân, bay liệng theo một quỹ tích thiên đạo, dần dần bắt đầu công tác chuẩn bị một chiêu Thần giai tuyệt sát kiếm pháp.
Phong Vân Vô Ngân tinh tường trong nội tâm, địch nhân lớn nhất trước mắt mình cũng không phải là viện trưởng Tử Anh học phủ mà chính là yêu nhân Đông Mục Dã này. Bởi vậy, hắn hạ quyết tâm, không tiếc hao phí một lần công kích của kiếm thần khôi lỗi, truy sát Đông Mục Dã!
- Ầm ầm ầm ầm!
Thiên biến.
Tia chớp Lôi đình xé rách thương khung, những cơn mưa to như trút nước rơi xuống.
Kiếm thần khôi lỗi hơi chút trừng mắt, từng mảnh hư không đã lõm xuống. Giữa toàn bộ thiên địa đều xuất hiện điềm báo hoàng hôn, loáng thoáng như xuất hiện những bài ca phúng điếu địa ngục, thanh âm nhạc buồn thê thảm của nhân gian, tà âm, xỏ xuyên qua thiên địa.
- Ân? Vị bằng hữu kia, ngươi muốn làm ta khó xử?
Đông Mục Dã kia cảm nhận được thần lực áp bách trong kiếm thần khôi lỗi kia. Trong nội tâm trầm xuống, hai mắt ngưng tụ lại, quanh thân cũng lơ lửng đạo đạo thần giai pháp tắc yêu dị. Thần khí tức của hắn thập phần quỷ dị, có một loại khí tức âm nhu bất nam bất nữ ẩn chứa trong đó.
- Yêu nhân, ngươi khi nhục Vô Ngân cháu của ta, lẽ ra phải đền tội, phanh thây xé xác, biến mất khỏi thế gian.
Kiếm Thần khôi lỗi bày giải, tay phải chậm rãi chộp tới chuôi trường kiếm đeo ở lưng. Động tác của hắn thập phần chậm chạp, ngưng trọng, động tác rút kiếm vô cùng đơn giản này đã cất cao kiếm thế toàn thân đến đỉnh điểm, thần hồn nát thần tính. Một khi hắn rút kiếm ra, tất nhiên là sử xuất đại chiêu kiếm thuật sinh sát.
- Hừ!
Đông Mục Dã hừ lạnh một tiếng, bất quá khuôn mặt của hắn lại lộ ra vẻ kinh hoàng. Phải biết rằng, tuy rằng Đông Mục Dã cũng là một thần giai nhưng thời gian hắn trở thành thần còn thấp, cảnh giới cũng chưa vững chắc. Huống hắn hắn là ngẫu nhiên đạt được một bộ bí tịch thần công quỷ dị, dùng đường tắt miễn cưỡng trở thành thần. Bởi vậy lực công kích của hắn cũng không lộ vẻ thần đạo dạt dào, ngược lại dùng mưu kế xảo trá quái dị để thủ thắng. Luận đánh lén thì công kích của Đông Mục Dã cũng có thể phát huy ra hiệu quả không tưởng được. Nhưng đối mặt với Thần giai đồng nhất thì Đông Mục Dã lại chịu thiệt hại không nhỏ.
Quanh thân Kiếm thần khôi lỗi phát ra kiếm khí, hoảng sợ như trụ, rầm rộ, như vòng tròn quay quanh mặt trời trên cao, phủ lên cảnh tượng hoàng hôn chư thần. Phát ra tà âm, càng có thể ám sát linh hồn.