Bà hoàng cute lang vương tổng tịch

Chương 11: Vừa Mừng Vừa Lo?




Trở lại trong xe, Bạch Tuyết ngược lại thoải mái, mỗi ngày đều nghĩ đến khi nào thì mới có thể đến trường, hiện tại thì tốt rồi, rốt cuộc không cần nghĩ đến bài vở và bài tập, cô muốn vĩnh viễn tạm biệt cuộc sống trường học!

Lãnh Dạ bỗng nhiên nhào qua, cắn lấy cổ Bạch Tuyết, Anh hận không thể một ngụm cắn đứt cổ Bạch Tuyết, tiểu Tuyết Nhi không an phận, thật sự làm cho anh ngứa răng!

Bạch Tuyết tuy rằng sợ hãi, nhưng, đây là trong dự liệu của cô, người đàn ông này nhất định sẽ dùng loại phương thức này phát tiết vì vừa rồi cô không ngoan đối với anh!

Lãnh Dạ đem ghế xe nghiêng ra sau, cứ như vậy cùng Bạch Tuyết ở trong xe phát tiết.

“Đàn ông thích em đúng là không ít, khó trách mỗi lần em theo tôi đều khóc?” Lãnh Dạ phẫn nộ ở trên người Bạch Tuyết phát tiết.

“Tôi đem trong sạch của mình đều cho anh chẳng lẽ còn không đủ?” Bạch Tuyết quay mặt qua chỗ khác, không dám nhìn người đàn ông nhẫn tâm này, cũng không nguyện nhìn vẻ mặt tra tấn mình của anh!

“Nói, em muốn cho ai sự trong sạch?”

“Trong sạch của tôi, trong sạch của tôi cho một tên hỗn đản như anh!” Bạch Tuyết nghĩ đến anh ở trước mặt bạn học nói năng linh tinh, bỗng nhiên phẫn nộ nhìn Lãnh Dạ quát.

Rầm ——

Lãnh Dạ đánh lên cửa kính xe một quyền, cửa kính xe thủy tinh lập tức vỡ nứt.

“Chưa bao giờ có người nào dám nói như vậy với tôi, em đang tìm cái chết ——”

Hành động của Lãnh Dạ làm khuôn mặt nhỏ nhắn của

Bạch Tuyết sợ tới mức trắng bệch, đây là kính thủy tinh chống đạn, anh cứ thế một quyền đánh nứt! Anh, hạ thân còn ra vào trong thân thể cô, thật khiến cho người ta sợ hãi!

Ngay lúc Lãnh Dạ cùng Bạch Tuyết đang triền miên, ở thế giới bên kia.

“Đại vương, đã tìm được nơi Lang Vương hạ xuống, ngài ta đi đến thế giới loài người.”

“Pháp Vương, ngươi cùng bổn Vương đến thế giới loài người, lúc này nhất định phải đoạt lấy đầu sói của Lang Vương trở về! Đến lúc đó thiên hạ của Lang Vương chính là của chúng ta.”

“Pháp Vương tuân lệnh.”

Trên bầu trời bay tới hai đám Lưu Tinh, dừng ở trên địa cầu, kỳ thật, đây chính là Đại Vương và Pháp Vương từ yêu giới bay tới, bọn chúng đang tới giết Lang Vương.

Đang ở trong xe Lãnh Dạ bỗng nhiên dừng lại động tác, khóe miệng nhếch lên, không nghĩ tới hai tên bại hoại kia đã tìm tới nhanh như vậy, xem ra bọn chúng không chiếm được ngai vàng của anh thề không bỏ qua, nói là vì ngai vàng mà đến, kì thực là vì tiên đan trong thân thể Lãnh Dạ mà đến, phàm là Vương của Lang tộc sẽ có một viên tiên đan, ăn vào tiên đan này, đạo hạnh không chỉ tăng lên, hơn nữa trong lòng muốn gì sẽ dễ dàng thực hiện, không gì không làm được.

Tự xưng Đại vương cùng Pháp vương cũng là hậu đại của tộc sói, bọn hắn vẫn muốn làm Lang Vương, cho nên phải cùng Lang Vương quyết đấu, thắng được mới là Lang Vương. Cái gọi là người thắng làm vua, người thua làm giặc.

Dưới bãi đỗ xe.

“Xuống xe, tôi đối với em đã chán, trở về nói cho cha em biết, chuyện của ông ta tôi sẽ hỗ trợ!” Lang Dạ đem Bạch Tuyết bỏ ngoài xe, lái xe lạnh lùng rời đi.

Bạch Tuyết không biết nên vui hay vẫn nên buồn, vui là cô tự do, rốt cục thoát khỏi tên BT này, buồn là vừa rồi người đàn ông này còn cùng cô như vậy, lúc này liền nhẫn tâm đem cô vứt tại nơi này! Phụ nữ ở trong mắt của anh rốt cuộc là người như thế nào? Chẳng lẽ chính là công cụ phát tiết?

Bạch Tuyết thật may mắn, lần này anh không có xé nát quần áo của mình, còn có thể gặp người! Sửa sang lại quần áo, đi tới cửa bãi đỗ xe, rốt cục cô có thể về nhà, cô hẳn phải cao hứng, nhưng vì sao cô thầm muốn khóc?

Nước mắt không chịu thua chảy ra bên ngoài, ra khỏi bãi đỗ xe, cô đi ven đường, rất nhiều người đi đường đều nhìn cô, lúc này cô đã không còn cần để ý người khác thấy thế nào, trong lòng cô rất khó chịu, thầm muốn khóc, cô liền như vậy bị cái người đàn ông kia vô tình ném đi, giống như một bộ quần áo, không có một tia lưu luyến!

“Bạch Tuyết, Bạch Tuyết......” Có người gọi tên cô, có phải cái người BT kia đã trở lại hay không, nhìn lại, lệ mâu hiện lên một tia thất vọng, là em họ của tên BT kia —— Bình Tĩnh!

Cái người người BT kia căn bản là không cần cô.

Không để ý tới Bình Tĩnh vẫn gọi tên cô, chỉ lo đi lên phía trước, còn muốn chạy càng xa càng tốt!

Ai ngờ, cô bị người từ phía sau chặn ngang ôm lấy, sau đó lại bị nhét vào trong xe!