Diêu Lộ Khiết bỗng dưng vui lên một chút.
“Tớ vẫn còn cơ hội mà nhỉ? Haha, cậu mau xem đi này!”
Cô bé đưa cho Triều Ca điện thoại, màn hình hiển thị lại chính là diễn đàn trường.
Tiêu đề rất có liên kết với bài viết trước, xem ra là cũng một người đăng.
“Tiếp chuyện tình tay ba: Học Bá và Tiểu Tam đã có người mới?”
Bên dưới không có gì nhiều. Chỉ toàn ảnh.
Không khó đoán, đều là ảnh cô và Bắc Minh Dực đi ăn lẩu. Còn có tấm cô ngã đè lên người cậu ta. Đặc biệt, bạn học này rất có tâm, còn làm mờ góc, chỉnh màu, ánh sáng đủ thứ cho cô, cái nào cần làm rõ thì làm rõ, cần làm mờ thì làm mờ. Điển hình như tên quán lẩu sắp phát sáng đến nơi kia. Thành công tạo nên một bức ảnh không thể ái muội hơn.
Còn lại chính là ảnh Từ Phong và Trần Mộng Nhiên ở trong phòng y tế. Vẫn là với trình độ photoshop đó, nhìn thế nào cũng thấy tình cảm mờ ám đâu đây. Người chứng kiến tận mắt là cô còn đang hoài nghi bản thân phải hay không đã nhìn nhầm rồi? Kịch bản vạn năng có lẽ nào đã bỏ qua quá trình nữ chính nam phụ làm quen lấy hảo cảm mà tiến đến kết quả yêu nhau luôn rồi?
“...” Học sinh bây giờ đều có tố chất paparazzi như vậy sao?
Đương nhiên, với cái tố chất đó, bài viết này thu hút rất nhiều sự chú ý của học sinh trong trường cũng hàng ngàn bình luận.
[ Aaaaaaaaaaa, nữ thần của ta sao lại có người yêu rồi?]
[ Thế quái nào học bá lại có thể yêu đương với học sinh cá biệt? Ai giải thích cho tôi với???]
[ Không có gì cả, chính là thời thế loạn lạc. Người anh em, cậu hãy mau chóng lĩnh ngộ ra đi.]
[ Không được a! Nữ thần, Bắc Minh Dực đó không xứng với cô!]
[ Đúng vậy a! Bắc Minh Dực mau né ra cho ta!]
[ Tôi lại thấy họ rất đẹp đôi đó chớ! Cả hai đều có giá trị nhan sắc muốn nghịch thiên luôn!]
[ Công nhận. Nhìn mấy tấm ảnh đó thôi mà muốn rụng tim rồi.]
[ Cơ mà lại rất tình cảm nha. Thật muốn có người yêu quá đi!]
[ Cẩu lương của người nổi tiếng có khác, số lượng vừa nhiều mà lại còn được phát ở nơi công cộng nữa.]
[ Không biết thực hư thế nào nhưng ta vẫn muốn đẩy thuyền cho cặp này.]
[ Đúng vậy a, học sinh cá biệt và nữ thần học bá, quá là ngôn tình mà!]
[ Thôi, nữ thần của tôi đã rũ bỏ được tra nam Giang Thần là tôi yên tâm rồi.]
[ Nghe nói Trần Mộng Nhiên được hot boy bóng rổ Từ Phong bế vào phòng y tế rồi đó. Liệu có phải tay ba phát triển thành tay năm không ta?]
[ Hôm nay tôi trực nhật phòng y tế nè. Quả đúng là như vậy đó. Cơ mà Trần Mộng Nhiên thảm lắm, hình như dị ứng rồi. Trông đáng sợ cực.]
[ Không hiểu cô ta như thế nào mà hết nam thần này đến nam thần kia bị cô ta câu dẫn, đúng là hồ li tinh.]
[ Không thể nào aaaaaa. Từ Phong của ta không phải loại người như vậy!]
[ Giang Thần thật tội nghiệp. Sừng trên đầu mọc dài lắm rồi mà không biết.]
...
Diêu Lộ Khiết đợi Triều Ca xem xong liên rụt rè hỏi.
“Thiên Thu, chuyện cậu và Bắc Minh Dực và thật sao? Tớ thất sủng rồi ư?”
“Phụt! Haha, không thể nào. Tờ vẫn thương Khiết Nhi nhất mà. Đó chỉ là scandal người ta dựng lên thôi mà. Đừng lo lắng nữa.”
Diêu Lộ Khiết nghe thấy như vậy, vui đến mức nhảy dựng lên.
“Tớ biết ngay mà! Sao Diệp Thiên Thu của tớ lại có thể thích tên dở hơi Bắc Minh Dực được chứ!”
“Diêu đại tiểu thư, cô có vẻ rất thích nói xấu tôi nhỉ?”
Bắc Minh Dực từ từ bước đến, đứng ngay sau Diêu Lộ Khiệt. Nụ cười của cậu ta có chút lạnh lùng đáng sợ.
Diêu Lộ Khiết giật bắn mình. Trời ạ, sao lần nào cô nói xấu người khác cũng bị phát hiện vậy chứ!
“Khụ...Bạn học Bắc Minh à, cậu phải hiểu rằng: sự thật mất lòng. Tôi cũng hết cách rồi. Cậu phải chấp nhận đi thôi.”
“Vậy sao? Cũng kỳ lạ thật đấy, sao tôi thấy sự thật từ miệng Diêu đại tiểu thư nói ra nó lại bị bóp méo đi ấy nhỉ?”
“Cậu!”
Diêu Lộ Khiết trốn sau lưng Triều Ca. Lấy được chỗ dựa rồi, cô bé mạnh dạn nói.
“Cậu thấy chưa Thiên Thu? Bắc Minh Dực không có chỗ nào tốt cả, còn dám bắt nạt cả con gái chân yêu tay mềm như tớ.”
Ặc, còn không phải do cậu nói xấu người ta trước sao?
Bắc Minh Dực ngược lại không thèm quan tâm đến Diêu Lộ Khiết. Cậu ta thâm tình nhìn Triều Ca.
“Chuyện hôm qua quả thật là lỗi của tôi, khiến cậu bị người ta bàn tán rồi. Thành thật xin lỗi.”
“Không sao. Tôi không bị ảnh hưởng gì.” Chủ yếu là rượu ở quán đó khá là hợp khẩu vị cô. Hơn nữa, bị bàn tán thôi, cũng không mất miếng thịt nào.
Diêu Lộ Khiết lại tức tối chen vào giữa hai người:
`“Thiên Thu a! Bắc Minh Dực đang lừa cậu đó. Đừng có tin a!”
“Xin hỏi Diêu đại tiểu thư có bằng chứng không mà dám nói tôi không thật lòng?”
“Cần gì chứ? Nhìn mặt cậu là tôi biết ngay rồi!”
“Không ngờ người như cô mà cũng mê tín quá nhỉ, còn biết xem tướng?”
Triều Ca lại đứng ra hòa giải. Không gian im lặng một chút cô liền nghe được tiếng xì xào của bạn học xung quanh.
“Xem ra tin đồn là thật rồi, Bắc Minh Dực với Diệp Thiên Thu nãy giờ đứng cạnh nhau thân mật như vậy...”
“Bất ngờ thật đấy, hai người họ thật sự chả có gì tương đồng cả...”
“Nhưng mà trông đẹp đôi đó chứ...”
Con mắt nào của mấy người thấy bản cô nương và tên ngốc đó ái muội vậy???
Triều Ca còn chưa kịp phản ứng lại thì Diêu Lộ Khiết đã lên tiếng trước.
“Mấy người thôi bàn tán đi...Ơ a!”
Bắc Minh Dực phản ứng nhanh bịt miệng Diêu Lộ Khiết lại. Nở nụ cười mười phần đẹp trai, ôn tồn nói với họ.
“Xin lỗi mọi người, bạn học Diêu có chút hiểu lầm ấy mà. Mọi người cứ tiếp tục.”
“Thì ra là như vậy, bọn tôi hiểu rồi...”
“Bắc Minh Dực đây là gián tiếp khẳng định tin đồn sao?”
“Biết ngay mà. Hai người họ đẹp đôi như vậy...”
Bắc Minh Dực quá cao lớn, Diêu Lộ Khiết tìm cách gỡ tay ra mà không được. Liên tục ưm ưm khó chịu.
Đợi mọi người tản đi rồi, cậu ta liền buông ra.
Diêu Lộ Khiết tức tối nhìn chằm chằm Bắc Minh Dực.
Cậu ta lại ngây thơ vô số tội mỉm cười nhìn cô bé. Nụ cười đó trong mắt Diêu Lộ Khiệt lại biến thành hăm dọa. Cô bé sợ sệt kéo tay Triều Ca, không dám nói gì thêm.
Hai cái người này... mới ba tuổi sao?
Vừa vặn, chuông vào lớp vang lên.
Triều Ca tưởng Bắc Minh Dực sẽ rời đi nhưng cậu ta vẫn ở lại trong lớp cô. Ánh mắt các bạn học đang khiếp sợ vì chuyện lạ có thật từ từ chuyển thành một ánh mắt nhìn thấu hồng trần, gật gù quay lên.
Một bạn học đứng gần đó còn nói:
“Đúng là tình yêu có thể làm con người ta thay đổi a.”
Bắc Minh Dực vỗ vai cậu ta một cái. Bạn học nam có chút giật mình sợ hãi. Cậu ta nói vậy thôi chứ cũng không dám chắc a. Bắc Minh Dực dù sao vẫ là trùm trường. Quả thật có chút đáng sợ đó.
Bắc Minh Dực nhìn cậu ta, cười tươi rói:
“Người anh em, cậu nói thật chuẩn quá!”
“...”
Triều Ca nhìn Bắc Minh Dực khó hiểu:
“Cậu có ý gì đây?”
“Thiên Thu, hôm nay tôi muốn đi học với cậu!”
*Góc Hệ Thống:
Hệ Thống: Hình như gần đây vai trò của Bản Hệ Thống đã bị Tư thiếu và Ký Chủ lãng quên.
Đặc biệt là ngươi đó tác giả! Tại sao có thể sáng tạo ra một nhân vật phụ vừa ít đất diễn vừa bị ngược như Hệ Thống ta vậy?
Ngươi còn có lương tâm không???
Tác giả: Yên tâm a! Sau này cuối chương sẽ cho ngươi một góc thoải mái a!