"Công khai? không được!" Âu Thiển Thiển lập tức từ chối!
Nếu như chuyện này để cho chị biết, chi sẽ rất đau lòng, sẽ rất khổ sở, mặc dù ngoài mặt chị sẽ không biểu hiện ra, nhưng mà có người phụ nữ nào sẽ không thương tâm chứ?
"Tôi đã quyết định rồi!" Hàn Đông Liệt đã cân nhắc quyết định của mình.
"không được!"
"Em không có quyền từ chối, tôi nói rồi, em phải đồng ý tôi bất cứ chuyện gì vô điều kiện, hơn nữa chuyện hôm qua tôi còn chưa bỏ qua cho em, đã là người của nhà họ Hàn, lại dám để lại trên người dấu hôn của người đàn ông khác, em cảm thấy em như vậy, em còn tư cách nói nữa sao?" Vẻ mặt Hàn Đông Liệt đột nhiên trở nên giận dữ, vừa nghĩ tới vết hôn trên người của cô, vừa nghĩ tới người đàn ông kia đã đụng vào cô, hắn liền tức giận muốn giết người.
không thể để chuyện như vậy xảy ra được, hắn muốn cô làm vợ sắp cưới của hắn, hắn muốn cho toàn thế giới này biết, người phụ nữ này, là vợ của hắn – Hàn Đông Liệt.
Ai cũng không thể động vào!
Âu Thiển Thiển sốt ruột, cầm lấy cánh tay hắn nói "Nhưng lúc chúng ta kết hôn, rõ rang anh đã đồng ý với tôi, tại sao anh lại có thể. . . . . ."
"Bây giờ tôi đổi ý rồi, em cũng đã là người phụ nữ của tôi rồi, cũng không cần thiết phải giấu giếm nữa!" Lúc đầu, hắn đã đồng ý với cô, bởi vì cô lấy thân phận của Âu Thiển Thiển cùng hắn ký thỏa thuận, nhưng thật sự là hắn muốn cô thừa nhận mình là Âu Tiểu Thiển, đến khi tuyên bố, vợ của hắn là Âu Tiểu Thiển.
Nhưng bây giờ quá gấp gáp, hắn đã không đợi được tới lúc cô trở về thân phận ban đầu.
"Hàn Đông Liệt!" Âu Thiển Thiển tức giận nhìn hắn chằm chằm.
"không cần nói nữa, tôi đã quyết định! Vị trí ‘phu nhân nhà họ Hàn’ này, đó là của em rồi !" Hàn Đông Liệt đã có kết quả, lập tức lấy điện thoại di động raThieenrchi Giang Minh Húc, sau đó hả hê nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang tức giận của Âu Thiển Thiển, nói trong điện thoại di động "Minh Húc, lập tức tung ra tin tức cho tôi, nói tôi cùng Âu Thiển Thiển đã trở thành vợ chồng từ lúc một tháng trước, phải nhanh, tôi muốn bằng tốc độ nhanh nhất cho toàn thế giới biết!"
Âu Thiển Thiển tức giận nhìn hắn, tuy nhiên cô không thể như đứa bé chạy đến ngăn lại, nếu quả như thật như những gì hắn nói, như vậy cô cũng chỉ có thể dùng một chiêu cuối cùng.
Đó chính là làm cho chị không nghe được tin tức này.
"Được rồi, anh muốn như thế nào, thì làm như vậy đi! Tôi đói bụng, tôi ra ngoài ăn điểm tâm trước !" nói xong, cô hốt hoảng đi ra khỏi phòng, chỉ sợ hắn sẽ bắt cô lại không để cho cô đi.
Nhìn bóng lưng vội vã của cô, Hàn Đông Liệt lo lắng cau mày. cô lại ngoan ngoãn đồng ý? cô lại muốn giở trò gì?
Âu Thiển Thiển chạy ra cửa phòng, vội vàng chạy đến lầu ba của biệt thự, bởi vì nơi này có rất ít người lui tới, cho nên cô yên tâm lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Three.
Điện thoại được kết nối, cô vội vội vàng vàng nói "Three, Hàn Đông Liệt đã đem tin tức chúng tôi kết hôn tung ra, anh phải giúp tôi giấu giếm a, ngàn vạn lần không thể để cho chị biết!"
"Bất luận như thế nào, nhất định không thể để cho chị biết. . . . . . Được, cầu xin anh đấy !" cô an tâm cúp điện thoại.
Quay đầu, thấy một cái màu đen kịt trước cửa phòng, chợt, cô nhớ lại Thừa Vũ đã nói cho cô một bí mật nhỏ:
cô đã đi qua lầu ba của biệt thự nhà họ Hàn sao? Nghe nói ở bên trong lầu ba là trong phòng. . . . . . Có một con nữ quỷ. . . . . . Là Hàn Đông Liệt nuôi a!