Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính

Chương 89: Hai lựa chọn




Tay Hàn Đông Liệt không ngừng dùng sức cầm điện thoại di động, điện thoại di động phát ra tiếng "Tút Tút", hắn đứng dậy xuống giường, bàn chân mới vừa đụng mặt đất lạnh như băng, hắn chợt dừng động tác lại, hung hăng cắn răng đem chân thu hồi.

Lần này, hắn phải đợi! Bởi vì cô nói. . . . . . Tôi sẽ trở lại!

Xú nha đầu, em sẽ trở lại bên cạnh tôi, đúng không? Em đã nói sẽ trở lại, nhất định sẽ trở lại, đúng không?

Lần này. . . . . . Tôi tin tưởng em!

Khách sạn cao cấp

Âu Thiển Thiển dừng bước ở trước cửa, kinh ngạc nói, "Anh dẫn tôi tới đây làm gì?"

"Em sợ?" Lôi Minh xoay người nhìn cô, "Vậy thì không cần vào, về nhà đi!"

"Tôi không sợ, nếu như anh đụng đến tôi, cũng không cần chờ tới bây giờ !" Biết hắn mười ba năm, tính cách của hắn đã rất hiểu. Cho tới bây giờ hắn luôn coi cô như bảo bối trân quý nhất, cho nên cô tin tưởng hắn sẽ không làm chuyện quá phận, nhưng, cô sợ tính tình hắn ác độc, nếu như đột nhiên nóng tính, sẽ làm chuyện quá đáng!

Lôi Minh nhìn cô bước vào, không khỏi cười tà tà. cô giống y như trước kia, không chịu nổi phép khích tướng!

Căn phòng tráng lệ, giường lớn trắng như tuyết, sắp xếp mập mờ. Âu Thiển Thiển lúng túng đứng một bên, không muốn lãng phí thời gian, mở miệng hỏi, "Ngày hôm qua tại sao lại ra tay với Hàn Đông Liệt? Tại sao cố ý bắn ở vai của hắn, mà không giết hắn ?"

Lôi Minh cởi tây trang trên người, vừa tháo cà vạt, vừa nói, "Chờ tôi tắm xong sẽ trả lời vấn đề của em!"

"Tôi không có thời gian chờ anh làm chuyện đó, hiện tại hãy nói rõ ràng!" Âu Thiển Thiển không nhịn được thái độ của hắn, lớn tiếng quát.

Gương mặt Lôi Minh bình tĩnh, đem áo sơ mi cởi xuống, nói, "Tốt, vậy thì vừa tắm vừa nói tốt lắm!"

"Cái gì?" Âu Thiển Thiển kinh ngạc nhìn hắn.

Khóe miệng nhếch lên, hắn cười tà đi vào phòng tắm, cửa kiếng mở, chỉ lộ một chút xíu khe hở, làm nổi bật ra vóc người to lớn của Lôi Minh.

“ào…ào…” trong tiếng nước chảy hắn nói, "Tôi sẽ giết hắn, nhưng không phải ở trước mặt của em!"

Nhớ lại lần trước đã làm cho cô kinh sợ, là sai lầm của hắn, sai lầm như vậy, hắn không muốn tái phạm, hơn nữa hắn cũng không thể nhẫn nại với chuyện cô luôn hoảng sợ mà trốn tránh hắn.

Âu Thiển Thiển nhìn thân hình chiếu ra từ gương, lại hỏi, "Anh không nên giết hắn? Nếu như tôi cầu xin anh, anh có thể không giết hắn không?"

"không thể, trừ phi. . . . . . em đi theo tôi, gả cho tôi, đồng thời thề cả đời chỉ yêu một mình tôi!"

"không thể nào!"

"Vậy thì không cần bàn lại, em đi đi!"

"Lôi Minh!" Âu Thiển Thiển lớn tiếng kêu tên của hắn, sau đó dụng lực cắn môi, nói, "Anh có thể chờ tôi hoàn thành nhiệm vụ không? Chỉ cần nhiệm vụ này hoàn thành, tôi sẽ đi với anh, gả cho anh, cả đời chỉ yêu mình anh, chỉ cần chờ nhiệm vụ này hoàn thành, cái gì tôi cũng đáp ứng anh!"

"Két ——" đột nhiên cửa kiếng bị kéo ra.

Thân thể Lôi Minh trần truồng dính đầy nước đứng ở trước mặt cô, hai mắt tức giận nhìn cô nói, "Em muốn tôi trơ mắt nhìn em cùng người đàn ông khác lên giường, sau đó sinh con hắn ta? không thể nào! Hoặc là bây giờ em đồng ý với tôi, hoặc là em sẽ chờ thay hắn nhặt xác!