Đi đằng sau anh, đường vào rất thuận lợi, hơn nữa anh có vẻ rất quen thuộc nơi này, không tự chủ, cô nhỏ giọng mở miệng hỏi, “Anh sao lại biết rõ nơi này như vậy?”
Three vừa đi về phía trước vừa nói, “Lần đầu tiên chúng ta hợp tác, nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng, tôi đã điều tra hắn một tháng, tìm hiểu cả cuộc sống, thói quen, trụ sở, nói chung là toàn bộ chuyện của hắn, nếu như không nắm chắc mười phần, tôi làm sao dám đưa cô tới đây? Chẳng lẽ tôi lại không sợ mình vì bất cẩn mà làm hại đến cô, không sợ bị boss trừng phạt? Thiên Chi quốc có người nào không biết cô chính là con gái cưng của ông ấy.” Mặc dù không cùng máu mủ, nhưng tình cảm lại không khác gì cha con ruột.
Ra là như vậy! Âu Tiểu Thiển trong lòng thầm bội phục người đàn ông này, cảm giác rất thân thiết, giống như Three lúc trước, luôn bên cạnh, xử lý tất cả mọi chuyện.
Đi xuống cầu thang, cuối cùng anh đứng trước cửa phòng, mỉm cười quay đầu lại, chỉ vào cửa nói, “Chính là phòng này!”
“Là đây sao?” Cô nhìn chằm chằm vào cửa, tâm tư bắt đầu rối loạn, là kích động? Hay là hưng phấn? Còn cả oán hận?
“Phiền cô ra tay!” Anh tránh sang một bên, tay phải đưa ra khách sáo mời.
Âu Tiểu Thiển to mắt nhìn anh, “Sao anh biết tôi am hiểu phá khóa? Anh điều tra tôi?”
“Người của Thiên Chi quốc không ai không biết, việc này không cần điều tra, hơn nữa nhìn tay cô, nhất định là chuyên gia mở khóa.” Anh giải thích rõ ràng, miệng mỉm cười như cũ.
Âu Tiểu Thiển quan sát anh, cảm thấy người đàn ông trước mặt không hề đơn giản.
Cô lấy công cụ ra, mở khóa rất đơn giản, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa, bên trong tối đen như mực, nhưng cô có thể nhìn rõ ràng, ở Thiên Chi quốc được dạy rằng cặp mắt phải luôn tinh tường, đề phòng kẻ địch, tuyệt đối không được sai sót.
Sảnh chính, toilet, phòng ngủ, cô có thể chia ra rõ ràng, cô đi thẳng vào, Three theo sát đằng sau. Cô mở cửa phòng ngủ ra, sau đó khẽ đi vào, đi tới mép giường, cô đúng thời điểm vén mền, nhưng phía dưới lại là gối ôm.
“Tách” thanh âm nhỏ nhẹ vang lên, đèn được bật sáng, phòng ngủ trong nháy mắt sáng bừng lên.
Cô đột nhiên quay đầu về hướng cửa, người đàn ông đeo mặt nạ giống hệt trong hình, vỗ tay, “Bốp bốp bốp bốp…”
“Hoan nghênh, hoan nghênh, hoan nghênh cô thành công lẻn vào phòng tôi, cô Âu!” Hoàng Viêm nói giọng thô thiển, bá đạo.
“Ông đoán trước tôi sẽ đến?” Âu Tiểu Thiển nhìn chằm chằm hắn hỏi, nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ, tại sao hắn ta đoán được? Nếu như lúc cô tiến vào hắn mới biết, sao có thể tránh thoát nhanh như vậy?
Hoàng Viêm lộ ra nụ cười tà ác, vừa đi vào bên trong vừa nói, “Có những chuyện không cần phải đoán!”
“Ông có ý gì?” Cô hỏi.
“Bởi vì có một số việc tôi đã an bài, cho nên căn bản cũng không cần đoán!”
Hắn vừa nói xong, Three từ phía sau bắt lấy tay cô, còn đặt dao sát cổ cô, cười nói, “Thật xin lỗi, hình như cô đã bị tôi lừa!”