Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Chương 894: Đương nhiên là chia tay, giữ lại để cho hết năm sao?




Hiện giờ Khương Thích nhìn thấy Diệp Kinh Đường, phản ứng bản năng chính là bỏ chạy, chính là dựng hết lông gáy lên để phản kháng lại anh, kết quả là khiến cho cả hai người đều bầm dập thâm tím vết thương, không ai được sống yên ổn cả.

Diệp Kinh Đường từ từ nắm chặt lấy tách trà: “Tôi…”

Anh không muốn để Khương Thích đi.

Nhưng rốt cuộc phải làm thế nào, mới có thể cướp Khương Thích từ chỗ Hàn Nhượng trở về bên cạnh anh?

Bạc Dạ không nói gì, nhìn thấy biểu cảm âm u trên khuôn mặt của Diệp Kinh Đường, anh biết chuyện này chính là nút thắt trong lòng gần đây của Diệp Kính Đường, anh ấy không thể nào không quan tâm đến Khương Thích, những nỗi đau mà anh gây ra cho Khương Thích trước đây, hiện giờ nó đã trở thành nỗi giày vò của anh bấy lâu nay. đam mỹ hài

Diệp Kinh Đường nói: “Bọn họ đính hôn lúc nào?”

“Chuyển sang tháng sau rồi” Hai tay Bạc.

Dạ đan chặt vào nhau: “Bởi vì chính sách của Vinh Nam dẫn đến việc trong nhà Hàn Nhượng xảy ra chút biến cố, có điều chuyện này hoàn toàn không ảnh hưởng tới thế cục của nhà họ, tháng này ổn định lại, tháng sau đính hôn như bình thường”

“Mời anh chưa?”

Bạc Dạ lập tức mỉm cười: “Đương nhiên là mời rồi! Hiện giờ tôi là người đàn ông tốt của thế kỉ mới, tôi là tiêu chuẩn lấy chồng mới đấy”

Sao người này có thể vô liêm sỉ như vậy chứ?

Diệp Kính Đường nói: “Gửi địa chỉ và thời gian cho tôi”

Mệnh lệnh dùng tới là nụ hôn.

Bạc Dạ huýt sáo nói: “Chà, muốn đi cướp dâu sao?”

Diệp Kinh Đường đứng dậy, đi tới chỗ cửa sổ, ngắm nhìn dòng xe đi lại tấp nập ở bên dưới, ánh mắt của người đàn ông lạnh lẽo như thể máu đông, toàn thân phát ra hàn khí: “Tôi không thể nào, nhường Khương Thích cho người đàn ông khác.”

Từng câu từng chữ chắc như đỉnh đóng cột.

Bạc Dạ nhìn chäm chằm vào bóng lưng của anh, cuối cùng không nói ra một câu khuyên ngăn nào.

Hỏi thế gian tình là chỉ…..mà hứa hẹn sống chết có nhau Buổi tối ngày hôm đó, Đường Thi về cơ.

bản là không được ngủ ngon Bởi vì mỗi lần cô nhắm mắt lại, Bạc Dạ lại gửi tin nhắn wechat tới Bạc Dạ: Này, vẫn còn tức giận sao ~~- Mẹ của con trai: Bạc Dạ: Đừng giận nữa được không? Tôi biết tôi sai rồi, tôi kiểm điểm…

Mẹ của con trai: Anh không sai, anh sai chỗ nào chứ? Là tôi tự mình đa tình Bạc Dạ…

Bạc Dạ: Đường Thí tôi biết tôi sai rồi! Tôi không nên chuyện gì cũng không nói với em, khiến cho em hy sinh nhiều như vậy cũng thành công cốc, sau này tôi không như vậy nữa, được không?

Đường Thỉ: Thực ra vừa rồi không dễ gì tôi mới nguôi giận được một chút, anh nói như vậy, tôi lại tức giận rồi.

Bạc Dạ…..

Aaaaaal Sau khi Bạc Dạ trở về căn hộ của mình, anh nằm lên giường và xoa đầu, lần này phải làm thế nào đây!

Người đàn ông âm thầm mở baidu ra, bắt đầu tìm kiếm đáp án để dỗ con gái vui Khuyên chia tay chứ không khuyên làm hòa, chia tay, người kế tiếp.

Đương nhiên là chia tay rồi, giữ lại để hết năm sao?

Nói lời chia tay, chia tay.

.* Bạc Dạ vừa mới nhìn thấy những đáp án ở trên mạng, cảm thấy mình sắp bốc hỏa rồi, nên không thể nghĩ được gì cho tốt!

Suốt ngày khuyên người ta chia tay, cộng đồng mạng này làm phản sao?

Có biết anh tốn bao nhiêu công sức mới theo đuổi được Đường Thi không?

Một mình Bạc Dạ xoa cảm nghĩ một lúc, cuối cùng anh nghĩ vẫn nên đi tìm Đường Thi Dù sao thì căn phòng mà anh đang ở….cũng chỉ cách chỗ của Đường Thị……..mười phút đi đường. Không sai, chính là Đường Thi giúp anh sửa lại toàn bộ căn biệt thự này.

Một lúc sau, Đường Thi định đi ngủ, thì bên ngoài có người gõ cửa Cô cảm thấy nghỉ hoặc, lúc cô mở cửa ra, thì nhìn thấy đôi mắt mang theo ý cười của Bạc Dạ, Đường Thi không buồn nghĩ gì mà đóng ngay cửa lại.