Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Chương 1514






Bởi vì là con bé, cho nên mới dũng cảm Lam Minh cảm thấy, hôm nay ông ta tổ chức sinh nhật chắc là không xem lịch, hai đứa nhóc này đều muốn đạp lên đầu ông ta làm phản rồi.

Con gái mình cứ như vậy đuổi theo người đàn ông khác thì thôi đi.

Con rể tương lại sao còn ở bên cạnh giúp đỡ nữa chứ?
Giúp đỡ hỗ trợ Lam Thất Thất theo đuổi tình yêu của mình.

Đuổi theo sợi dây.

Lam Minh tức muốn nổ tung: “Lam Thất Thất con quay lại đây cho ba.”
Lam Thất Thất không quay đầu lại, bước chân cũng không dừng lại: “Con không muốn.

Con muốn đi tìm Từ Thánh Mân”
Vừa dứt lời, bên ngoài vang lên tiếng xe thể thao, Lam Minh đuổi đến cửa, thấy Lam Thất Thất đang mở cửa xe thể thao định ngồi vào trong, có một người đàn ông ngồi ở ghế lái.

Nhìn kỹ, đây không phải là con rể tương lai của mình sao?
“Cố Mang”

Lam Minh tức giận gầm lên: “Cháu đang làm cái gì vậy?”
Thật sự đưa Lam Thất Thất đi tìm Từ Thánh Mân sao?
Cố Mang ấn cửa xe xuống, nghiêm túc vẫy tay với Lam Minh: “Chú bớt giận, cháu giúp chú tìm con rể chân chính của chú về, sau này hòa hảo, cả nhà đều vui.

Tạm biệt chú, bọn cháu đi đây”
Vui vẻ cái mông.

Lam Minh tức đến nỗi đầu phụt ra khói, nhưng hoàn toàn không đuổi kịp Cố Mang lái xe đưa Lam Thất Thất rời đi, đạp ga bẻ lái, trực tiếp biến mất khỏi lối vào sảnh lớn của địa điểm tổ chức, không còn chút dấu vết nào, gió thổi tung vài chiếc lá bên cửa trông có chút ảm đạm.

Lam Minh ngẩn ra ở đó, nhất thời không kịp hồi thần.

Nhưng suy nghĩ, dường như điều này mới hợp với tính cách của con gái ông ta, Lam Thất Thất luôn thẳng thắn, muốn làm cái gì sẽ cố gắng làm cái đó, bởi vì con bé là con gái ông ta, nên mới kiên trì và dũng cảm như vậy.

Lam Minh bất lực lắc đầu, nếu như… nếu như lần này Từ Thánh Mân là thật lòng, thay đổi rồi, thì ông ta có thể lựa chọn nhường một chút.

Chỉ cần cậu ta thật lòng nghiêm túc thay đổi là được.

Trên con xe thể thao, Lam Thất Thất quả quyết gọi điện thoại cho Lạc Du Du, sau khi tiếp máy thì nói: “Biể xe mà chồng cậu gần đây hay lái là bao nhiêu.”

Lạc Du Du dụi mắt: “Sao vậy?”
“A, tớ quên mất cậu vẫn còn ở nước ngoài, chênh lệch thời gian.”
Lam Thất Thất thở dài, kể lại mọi chuyện: “Chính là như vậy, bây giờ tớ đi tìm Từ Thánh Mân, nhưng tớ biết tình hình bây giờ của Từ Thánh Mân, nhất định sẽ ngồi xe của Sakahara Kurosawa đến, nên hỏi cậu, anh ta thường lái xe biển số bao nhiêu”
“Cậu muốn tra xem xe của anh ta bây giờ đang ở đâu đúng không?”
Lạc Du Du ngồi dậy, vuốt tóc: “Thật ra không cần phải phiền phức như vậy đâu, tớ giúp cậu hỏi Kurosawa một chút vậy.

Bình thường anh ta đổi xe quá nhiều, tớ nhất thời không biết nên nói biển nào nữa”
“Oa.

Cảm ơn cậu nhé.”
Mắt Lam Thất Thất sáng lên: “Đúng rồi, bao giờ cậu về vậy?”
“Tớ không quay lại sớm được, chuyện trong nhà có chút rắc rối”
Lạc Du Du yếu ớt nói: “Bọn họ thúc giục tớ kết hôn với Kurosawa.”
“A”
Lam Thất Thất có chút ngạc nhiên: “Nhưng cậu vẫn còn trẻ mà, thật ra không cần phải kết hôn sớm như vậy.

Dù sao cậu và Kurosawa đã là mối quan hệ vợ chồng tương lai rồi, sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn.

Sao phải gấp gáp như vậy chứ?”
“Người trong nhà nhận được tin tức anh ấy chơi đùa bên ngoài…”
Lạc Du Du rời giường, mở máy tính, gửi email cho Sakahara Kurosawa, vừa nói chuyện với Lam Thất Thất: “Thì không yên tâm, người nhà Kurosawa cũng muốn tớ nhanh gả qua đấy, nói như vậy mới quản được Kurosawa”
Nhưng ai có thể biết được, cách đây vài ngày vì chuyện này mà cô ta bị Sakahara Kurosawa cho vào danh sách đen, thậm chí đến liên lạc hàng ngày, gửi tin nhắn cho nhau như đồng nghiệp cũng không được..