Đường Duy gật đầu: “Mẹ, mẹ vẫn đợi ba à?”
Không ngờ Đường Duy cũng sẽ hỏi câu này, Đường Thi có chút ngượng ngùng, nhưng sau đó lại có cảm giác buồn bã, cô cảm thấy mình có lỗi với Đường Duy, khiến cậu bé có những suy nghĩ này từ khi còn nhỏ: “Ừm, mẹ vẫn đang đợi, có thể có một ngày, đột nhiên mẹ không muốn chờ nữa.”
“Vâng.”
Đường Duy giang rộng cánh tay, ôm Đường Thi như giống như Bạc Dạ: “Con sẽ chờ cùng mẹ.”
Tuy nhiên, tinh hình của Giang Lăng đêm hôm đó không được tốt cho lắm.
Thời gian vừa qua Giang Lăng và Bạch Việt, cùng đảm người trong Thất Tông Tội Lý qua lại rất nhiều, điều này khiến cho Giang Yết nhận ra có chuyện không ổn, liền đưa Giang Lăng về nhà tra hỏi: “Em gần đây có chuyện gì sao?”
Giang Lăng ban đầu không nhận ra biểu hiện của anh trai mình có gì đó không đúng, anh ta ngây ngô hỏi: “Hả? Anh trai, anh đang nói cái gì vậy.”
“Anh hỏi em, gần đây có phải em lại chia tay với cô bạn gái mới kia rồi không?”
Giang Yết cau mày, vẻ mặt nghiêm túc: “Anh cảm thấy em gần đây… rất kỳ quái”
Giang Lăng sững sờ, sau đó nói: “Có gi kỳ quái? Em thấy em vẫn như bình thường…”
“Bạn gái của em đâu!” Giang Yết đập bàn: “Bạn gái của em đi đầu rồi!”
Giang Lăng nhìn thấy anh trai mình như vậy thì cảm thấy hơi buồn cười: “Anh trai, sao anh lại quan tâm đến bạn gái của em như vậy?” Giang Yết tức giận đến mức muốn hét ra lửa, người em trai này của anh ta suốt ngày chỉ quan tâm đến việc làm phẫu thuật cho bệnh nhân, không hề quan tâm đến cuộc sống bình thường một chút nào!
Anh ta đã giới thiệu bạn gái cho Giang Lăng rất nhiều lần, nhưng lần nào cũng thất bại, đương nhiên khiến Giang Yết có chút hoài nghi “Em không thích phụ nữ?” Giang Yết hỏi thẳng.
Giang Lăng há hốc miệng, thật lâu sau đột nhiên cười thành tiếng. “Cười cái gì mà cười!”
Giang Yết lại đập bàn: “Anh nói rất nghiêm túc! Có phải em. em không thích phụ nữ đúng không?”
“Sao anh có thể nghĩ ra những chuyện như thế được chứ?”
Giang Lăng cúi người ôm bụng cười: “Anh à, chỉ là giai đoạn này thật sự không thích hợp để nói về bạn gái. Anh cũng biết em đã trải qua rất nhiều chuyện mà, cho nên đương nhiên em cũng thờ ơ với chuyện hẹn hò..”
“Em nói lung tung.”
Giang Yết đột nhiên tiền lên, đến gần Giang Lăng mặt, sau đó nói: “Rõ ràng là em đang bí mật giấu ai đó.”
Trên mặt Giang Lăng hiện lên vài dấu chấm hỏi. “Không, em ở cùng mọi người rất vui vẻ và hòa hợp. Em chia tay với cô bạn gái kia cũng chỉ là vì không muốn phí thời gian của người ta thôi. Em đã nghĩ kỹ rồi, nếu em không có ý định kết hôn, thì em sẽ không nói chuyện yêu đường. Nếu không thì em có khác gì lưu manh đầu chứ?”
“Vậy ý của em là em không kết hôn sao?”
Giang Yết nhíu mày thật cao, hai tay khoanh trước ngực: “Anh nói cho em biết, anh đã điều tra được rồi! Gần đây em lén lút hẹn hò với một người phụ nữ, quan hệ rất thân thiết!”
Giang Lăng lại ngan ra, trời đất chứng giám, mấy ngày nay anh ta bận rộn như vậy, bên cạnh anh ta chí toàn đám đàn ông trong Thất Tông Tôi Lý, đào đầu ra một cô gái chứ! Vì vậy, anh ta nghe thấy người anh trai Giang Yết của mình đang đứng bên cạnh gân từng chữ “Anh đã phải người đi kiểm tra, sau đó phát hiện gần đây em hay đi ăn với một cô gái.”
Nói xong, Giang Yết đem bức ảnh từ chiếc bàn phía sau lưng lên: “Này, tóc dài trắng, dáng cao gầy”
Khi Giang Lăng vừa nhìn thấy bức ảnh, anh ta bật cười. Đây… đây không phải là Bạch Việt sao! Nói cũng phải, Bạch Việt có mái tóc bạch kim, lại cộng thêm khuôn mặt ngũ quan thanh tú, khi cười còn đẹp hơn phụ nữ bình thường một chút, chẳng trách anh trai Giang Yết của anh ta lại nhầm Bạch Việt là phụ nữ.