Bá Chủ Vạn Linh Chi Hệ Thống

Chương 40: Cơ Thanh Huyền Gặp Nạn




Cơ Thanh Huyền không nhịn được, một tay khẽ thò xuống, chạm nhẹ vào tiểu huyệt ẩm ướt của mình. Một tiếng rên nhẹ từ miệng nàng phát ra, Cơ Thanh Huyền hốt hoảng một tay bụm miệng lại, một giọt mồ hôi từ trên trán nàng chảy xuống. Cơ Thanh Huyền tự hỏi bản thân từ khi nào lại trở nên nhạy cảm như vậy, còn không tự chủ được chạm vào chỗ đó, miệng cũng không khống chế được phát ra tiếng rên đầy xấu hổ kia.

Thu tay lại, Cơ Thanh Huyền tĩnh tâm thu người vào một góc, vận công chống lại sự cám dỗ của cơ thể, nhưng nàng càng vận công cảm giác rạo rực, nóng bức trong người lại càng tăng thêm. Chưa tới vài phút sau khuôn mặt của nàng đã trở nên đỏ chót như máu, hơi thở khô nóng nặng nề khiến bất cứ ai nghe cũng sẽ có một chút rạo rực. Cơ thể nàng bắt đầu đổ mồ hôi ướt đẫm cả bộ y phục nàng đang mặc, không có mùi hôi của mồ hôi mà ngược lại có một mùi gì đó rất kích thích khứu giác của nam nhân khiến họ khó lòng mà kiềm chế được. Trong hang động bắt đầu vang lên một chút tiếng động nhỏ, đó là tiếng hít thở và tiếng rên rỉ của Cơ Thanh Huyền.

Nàng bây giờ rất nóng, cảm giác trong người như có một đoàn hỏa diễm đang cháy âm ỉ, tiểu huyệt của nàng giống như có một đám lửa đang cháy ở đó khiến nàng vô cùng khó chịu nhưng d*m thủy của nàng lại cứ từng chút một rỉ ra ngoài, rơi xuống chỗ nàng đang tĩnh tọa khiên nơi đó vô cùng ẩm ướt. Đến dâm huyệt của nàng đã như vậy thì cặp ngực khủng của nàng làm sao nhịn được, hai đầu ti nhỏ như hạt đậu đã sớm cứng lên, in hẳn lên y phục của nàng.

Cơ Thanh Huyền ngồi dựa vào tường, không tiếp tục vận công, một tay rón rén sờ xuống dâm huyệt của mình. Tức thì dâm huyệt của nàng hơi co giật một chút, Cơ Thanh Huyền một ngón tay nhét vào bên trong, lớp thịt non lập tức bao vây lấy ngón tay của nàng khiến đoàn lửa trong người nàng lại càng mạnh mẽ hơn. Cơ Thanh Huyền chậm rãi di chuyển ngón tay, nàng di chuyển tới đâu "nước" cứ tới đấy mà phun trào, cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, bàn tay còn lại kia bắt đầu xoa xoa hột le của chính mình, lập tức Cơ Thanh Huyền co giật một cái, rên rỉ một tiếng thật lớn, một dòng nước từ bên trong bắt đầu chảy ra.

Sau khi lên đỉnh, Cơ Thanh Huyền ngồi thở dốc, trong đầu nhanh chóng tự hỏi bản thân làm sao thế này? Nhưng chưa kịp để nàng định hình, cảm giác thèm muốn kia lại ngay lập tức ập tới khiến đầu nàng hơi choáng, lần này nó thậm chí còn mãnh liệt hơn lần trước. Cơ Thanh Huyền hơi do dự một chút, cuối cùng khuất phục trước ham muốn của thân thể, hai tay lại tiếp tục hành sự. Cơ Thanh Huyền đút một ngón tay vào trong, di chuyển nhanh hơn lần trước nhưng cảm giác lại không thỏa mãn, lập tức nhét thêm một ngón tay nữa, lúc này nàng mới miễn cưỡng thỏa mãn, bàn tay kia lại tiếp tục xoa xoa hột le của mình, lần này nàng không lập tức lên đỉnh mà phải tiếp tục hành sự.

Nhất thời trong hang động chỉ còn lại tiếng thở dốc và tiếng rên rỉ gợi tình của Cơ Thanh Huyền, nàng lúc này trong đầu chỉ có theo đuổi dục vọng xác thịt, ngoài ra không còn nghĩ đến thứ gì khác. À mà có, mỗi lần nàng hành sự trong đầu lại không tự chủ được hiện ra hình bóng của người mà nàng vô cùng ghét: Nguyên Du. Nàng không biết vì sao nhưng mỗi lần nghĩ tới hắn cơ thể nàng lại không tự chủ được nhạy cảm hơn rất nhiều.

Sau khi lên đỉnh lần thứ ba, Cơ Thanh Huyền mới miễn cưỡng thỏa mãn, nhìn lại những gì mình vừa làm, Cơ Thanh Huyền bất chợt cảm thấy vô cùng xấu hổ và thất vọng về bản thân mình, tại sao nàng lại có thể làm ra những hành động đáng khinh như vậy chứ. Ngồi tựa lưng vào vách, nàng tiếp tục thở dốc, ngòn tay không khống chế được tiếp tục mơn trớn miệng tiểu huyệt của mình. Cơ Thanh Huyền dù hối hận về hành động của mình nhưng cảm giác thỏa mãn khi lên đỉnh đó khiến đoàn hỏa diễm cháy âm ỉ trong lòng nàng lai phực lên.

Cơ Thanh Huyền tay lại một tay lại mò xuống dưới, tay còn lại xoa bóp bộ ngực đồ sộ của mình. Phải nói đây là lần đầu tiên nàng quan sát kĩ lưỡng lấy ngực mình, một cặp ngực biết bao cô gái "hai lưng" mơ ước mà nàng lại chỉ xem nó như một vướng bận. Xoa bóp ngực, một cảm giác lạ kì lập tức ập vào não khiến nàng không khống chê được mà xoa bóp mạnh tay hơn, cảm giác sung sướng không biết vì sao lại mãnh liệt hơn rất nhiều. Nàng lại tiếp tục hành sự thêm vài phút, sau đó "ưm" một tiếng, cơ thể co giật, d*m thủy trào ra như suối. Sau khi làm xong, Cơ Thanh Huyền há miệng thở dốc, cơ thể không còn chút khí lực nào. Lúc này bất chợt một giọng nói vang lên khiến nàng giật mình:

"Thủ lĩnh, xem ra ngươi "tự xử" rất thoải mái a..." Một tên to con chậm rãi đi vào, thấy bộ dạng của Cơ Thanh Huyền khóe miệng không nhịn được mà giương lên một chút. Nếu Nguyên DU ở đây hẳn có thể nhận ra tên này là tên truy sát Lâm Vũ Thần. Cơ Thanh Huyền nghe hắn nói, muốn đứng lên thanh minh liền phát hiện cơ thể vậy mà không còn chút khí lực nào, thậm chí mở miệng nói chuyện cũng không thể. Tên kia thấy Cơ Thanh Huyền chật vật như vậy khóe miệng chảy ra một chút nước miếng, nói với nàng:

"Cơ Thanh Huyền, cô đừng có cố gắng cử động làm gì, càng cử động nhiều dược hiệu của tình dược lại càng mạnh mẽ. Các huynh đệ, vào đi!" Tên đó nói với Cơ Thanh Huyền sau đó quay đầu ra bên ngoài hô. Tức thì, gần hai mươi tên nam nhân cao to lực lưỡng xuât hiện, đũng quần đều nổi lên một cục, Cơ Thanh Huyền nhìn thấy tất cả đều là cấp dưới của mình, trong lòng lập tức nổi cơn lôi đình, cơ thể bắt đầu di chuyển, nhưng chưa đi được một cm nào thì đã ngã gục xuống, đúng như hắn nói, mỗi cái cử động nhỏ nàng lại cảm thấy dục vọng lại càng mãnh liệt. Thấy cơ thể đã vô vọng, nàng nhìn chằm chằm vào từng tên như nhớ kĩ từng khuôn mặt hôm nay làm nhục nàng, tương lai nàng nhất định khiến bọn chúng sống không bằng chết.

Thấy Cơ Thanh Huyền cử động cũng vô dụng, bọn hắn mới bắt đầu lấn tới, tên cầm đầu đi tiên phong. Hắn bước tới Cơ Thanh Huyền, nâng lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, dâm tà nói:

"Cơ Thanh Huyền, thay vì phản kháng tại sao không để chúng ta thỏa mãn một chút, biết đâu sau này thành danh ta lại nhớ tới một con kỹ nữ như ngươi...?" Cơ Thanh Huyền nghe thấy lời nói vô liêm sỉ như vậy hắn cũng có thể nói, lập tức nàng phun một bãi đờm lên mặt hắn. Tên kia thấy ý tốt của mình vậy mà bị từ chối, không những vậy còn bị làm nhục trước đàn em, ngay lập tức dưới cơn nóng giận, một bạt tai đánh lên khiến nó in lên mặt nàng hình dạng một bàn tay đỏ chót. Cơ Thanh Huyền bị hắn đánh một bạt tay, lập tức lại phun thêm một bãi đờm lên mặt hắn, tên kia bị khiêu khích như vậy nào còn nhịn được? Một cước đá vào bụng nàng, khiến nàng trượt ra cả mét mới dừng lại được, máu từ khóe miệng nàng trào ra. Tên kia có vẻ vẫn chưa thỏa mãn, muốn tiếp tục đi lên đánh nàng thêm vài cái cho hả giận, nếu không nhờ đám đàn em khuyên nhủ thì hắn thật đã đi lên, dù sao sao khi chơi chán hắn cũng sẽ bán nàng vào kỹ viện kiếm ít tiền, hoặc bán đi làm nô lệ, hai thân phận kia cũng đã là bần hàn nhất rồi, vậy nên không ai quân tâm chuyện trên người nàng có vài vết thương đâu.

Không được động tay, hắn bước lên, trực tiếp xé nát y phục của Cơ Thanh Huyền, cơ thể trần như nhộng của nàng ngay lập tức bị phơi bày ra giữa bàn dân thiên hạ. Cơ Thanh Huyền thấy y phục mình bị xé rách liền ra sức gập người lại, che được cái gì thì che. Mấy tên kia thấy nàng chật vật như vậy, thú tính trong người lập tức cuộn trào, cởi quần ra, chuẩn bị lên làm nhục nàng.

Cơ Thanh Huyền càng ra sức gập người, cảm giác ham muốn lại càng cao nhưng nàng lại không thể dừng lại, không thể để bọn hắn vấy bẩn nàng. Cơ Thanh Huyền thấy bọn hắn đi lên, cảm giác tuyệt vọng tuôn trào khắp cả trí óc của nàng. Tên kia dẫn đầu đi trước, hai tay bắt đầu xoa bóp ngực nàng, bóp thành đủ loại hình dạng thậm chí khiến nó có chút biến dạng. Thấy không thú vị, liền banh chân nàng ra, tiểu huyệt hồng hào của nàng lập tức hiện ra trước mặt hắn, cảm giác rạo rực trong lòng dâng cao, chuẩn bị đút hung khí của mình vào, Cơ Thanh Huyền nhìn thấy hành động của hắn, nước mắt trào ra, tuyệt vọng nhắm lại đôi mắt. Nhưng thay vì nàng la lên đau đớn thì tên kia lại thét lên. Lúc này từ miệng hang vọng vào một giọng nói chất chứa phẫn nộ tột bậc:

"Tên nào dám động vào nữ nhân của lão tử! Chết!"