Bá Chủ Thu Mua

Chương 103: Mua lại cao ốc Long Ảnh




Hác Mãnh xoa đầu, từ trên giường ngồi dậy.

Tối hôm qua hắn một mình đón xe về nhà, xe để lại ở Đại Phú Hào, rồi gọi điện cho Trần Vũ Tình kêu người tới lái về, chìa khóa hắn cũng để lại đó. Từ manh cùng Chu Đào không phải là người lạ, tối hôm qua có thêm biểu muội của Chu Đào là Chu Minh, bốn người sau khi ăn đồ nướng thì lại chạy tới Đại phú Hào uống rượu.

Đến Đại Phú Hào, Từ Manh gọi điện thoại kêu Trần Vũ Tình và Trần Thanh tới, cũng không có việc gì khác, có hai người phụ nữ đều ở đây, hắn muốn mò mẫm gì cũng đều không được. Hơn nữa, Trần Thanh cũng bởi vì quan hệ của em gái hắn mà nhìn Hác Mãnh rất không vừa mắt, tối hôm qua cũng sỉ nhục hắn không ít, rượu cũng uống không ít.

Cho tới việc mấy người phụ nữ làm sao về nhà, Hác Mãnh cũng không lo lắng, bởi vì tối hôm qua không có người ngoài, tất cả đều đã quá quen rồi, sẽ không xảy ra chuyện gì.

"Tỉnh rồi à? Hôm qua có nấu nước ô mai, uống một hớp đi." Ngụy Thục Phân mở cửa, bưng một cái chén đi vào, nhẹ giọng nói.

Hác Mãnh nhận lấy, ngửa đầu uống hai ngụm lớn, chua chua ngọt ngọt thật dễ uống, so với nước ô mai bán ở bên ngoài thì như hai vị khác nhau vậy. Hắn cười khà khà nói: "Tỷ nấu à?"

"Ừm, uống những đồ bán sẵn bên ngoài không tốt, vả lại nhà cũng có tủ lạnh, nấu nhiều một chút, để trong tủ lạnh có thể uống được thời gian dài rồi." Ngụy Thục Phân gật đầu cười, sau đó lại nhíu mày hơi có chút oán giận mà nói: "Sau này ở bên ngoài đừng uống nhiều rượu như vậy, rượu cũng không phải đồ tốt, uống nhiều có hại cho sức khỏe đó."

"Khà khà, sau này uống ít đi." Hác Mãnh biết Ngụy Thục Phân muốn tốt cho hắn, nên ngoan ngoãn gật đầu.

Ngụy Thục Phân liếc đôi mắt quyến rũ nhìn hắn, nhẹ giọng lầm bầm: "Nhớ ở trong lòng ấy, đừng chỉ có nói ngoài miệng, quay lưng lại quên ngay ấy." Rồi đứng lên đi ra ngoài.

Hác Mãnh đi tới bàn mở máy vi tính ra, chuẩn bị tìm kiếm một chút tư liệu liên quan tới Thanh Long Ngọc. Đối với hắn mà nói, xưởng may hay thậm chí là khoa kỹ Lam Mị đều không quan trọng bằng Thanh Long Ngọc.

Thanh Long Ngọc, được người ta gọi là đá Thanh Long, nơi sản xuất là huyện Thanh Long, sản lượng Thanh Long Ngọc cũng không thấp, cũng bởi vì nó có ở khắp núi, nơi nào cũng có, vì vậy mọi người mới quên đi giá trị của nó. Hiện tại, đá Thanh Long còn không được mọi người biết tới nhiều, nó cũng là một loại ngọc thạch, nhưng bởi vì màu sắc, hoa văn đều có giá trị thưởng thức phi thường cao, hiện nay mới được xem là một loại vật liệu đá có giá trị kinh tế để tiến hành khai phá.

Xem xong những tư liệu này, Hác Mãnh trong lòng mừng như điên, hận không thể ngay lập tức bay tới tỉnh Đông Xuyên, huyện Thanh Long. Nếu đúng như trong tài liệu nói thì 'Thanh Long Ngọc' ở huyện Thanh Long nơi nào cũng có, nếu như thế thì Hác mãnh phát tài to rồi.

Nhưng trước khi rời khỏi Thạch Thành đi huyện Thanh Long thì có mấy chuyện cần phải thông báo chút.

"Ngọc Vân tỷ, tỷ đã dậy chưa?" Hác Mãnh cầm điện thoại gọi cho Tiếu Ngọc Vân.

Tiếu Ngọc Vân còn chưa dậy, đang nằm trên giường, bữa sáng cũng chưa ăn, hôm qua sau khi trở về, nàng nghĩ mãi không biết quan hệ của mình và Hác mãnh là như thế nào, hơn nữa còn không biết phải nói làm sao với người nhà chuyện nàng từ chức ở công ty không làm nữa, vì thế vẫn nằm im trên giường không nhúc nhích.

"Còn chưa đâu." Tiếu Ngọc Vân hừ một tiếng.

Hác Mãnh cười nói: "Mặt trời đã lên đỉnh đầu rồi, mau mau dậy đi thôi, đệ đã nói với tỷ chuyện mở công ty may đó, đệ đã quyết định rồi, hôm qua đệ đã tới khu quy hoạch Thạch Thành mua mười mẫu, chuẩn bị xây nhà xưởng, việc xây xưởng đệ để cho Chu Đào tìm người làm, tỷ cũng không thể nhàn rỗi nhé, xưởng may xây xong chúng ta sẽ bắt đầu khởi công. Đăng ký công ty, tuyển công nhân đều cần tỷ lo liệu, vậy đi, trước tiên tỷ cho đệ tài khoản, đệ chuyển tiền qua cho tỷ."

Tiếu Ngọc Vân trầm mặc rồi nhẹ giọng hỏi: "Cái gì cũng bắt tỷ làm, vậy đệ làm gì?"

"Đệ à? Khà khà, chúng ta lúc trước cũng đã nói rồi mà, đệ chỉ là người thứ hai thôi." Dừng lại chút, Hác Mãnh nói tiếp: "Hơn nữa mấy ngày nay đệ có việc, cần phải đi tỉnh Đông Xuyên một chuyến, rất gấp, rất trọng yếu, không thể không đi."

"Được rồi." Tiếu Ngọc Vân không hỏi thêm gì. Nếu đã đáp ứng rồi, vậy thì ... phải làm thôi. Trong lòng mơ hồ cũng có chút hưng phấn, hai người như vậy cũng đã gây dựng sự nghiệp, làm tốt thì từ nay về sau nàng cũng là ông chủ, không cần phải ăn nói khép nép hầu hạ người khác.

Chuyển vào tài khoản của Tiếu Ngọc Vân 2 triệu tệ, nếu là người khác thì Hác mãnh còn lo lắng tiền sẽ không còn, thế nhưng đối với Tiếu Ngọc Vân thì tuyệt đối không phải lo lắng, đừng nói 2 triệu, cho dù 20 triệu thì Hác Mãnh cũng rất yên tâm.

Giải quyết xong vấn đề bên Tiếu Ngọc Vân, Hác Mãnh lại đi một chuyến tới khoa kỹ Lam Mị.

Nhân viên của khoa kỹ Lam Mị càng ngày càng nhiều, một tầng văn phòng đã có chút chen chúc, nhưng tạm thời cũng đủ dùng. Có Trần Vũ Tình ở công ty, mọi chuyện cũng không cần Hác Mãnh phải bận tâm.

"Đi tỉnh Đông Xuyên có việc gì?" Trần Vũ Tình cau mày hỏi.

Hác Mãnh đánh giá nàng, mới có mấy ngày mà khí chất nữ cường nhân của Trần Vũ Tình càng ngày càng mãnh liệt, nếu thêm một thời gian nữa thì chỉ cần đứng bên cạnh nàng không cần làm gì cũng có thể khiến cho nam nhân trong lòng sinh ra áp lực vô hình chứ? "Có chút việc riêng, lúc ta không có mặt, ngươi phụ trách công ty nhé, nếu có việc gấp thì gọi điện thoại cho ta."

Trần Vũ Tình nhíu mày, cũng không nói thêm gì, bèn chuyển sang nói chuyện công ty :"Bên phía Lam tổng mấy ngày nữa sẽ cho tổ chức dùng thử máy, cũng là nhóm đầu tiên được đưa ra thử nghiệm, ngươi có dự định gì không?"

"Nhanh như thế à." Hác Mãnh sờ sờ mũi, cười nói: "Lưu lại cho ta mấy bộ, ta mang tặng người ta. Còn lại, ngươi tự quyết định đi, đúng rồi, người dùng cường hào ba sao trở lên mỗi người đều biếu tặng miễn phí một bộ đi."

Ý nghĩ của Hác Mãnh cùng Trần Vũ Tình không hẹn mà hợp, nhóm người dùng cường hào cao cấp này đều là của cải của khoa kỹ Lam Mị, mấy trăm ngàn, mấy triệu tệ mua danh hiệu cường hào còn được, lẽ nào điện thoại Lam Mị mấy ngàn tệ còn để vào mắt sao? Thế nhưng, chính mình mua cùng với khoa kỹ Lam Mị biếu tặng tuyệt đối là hai loại cảm giác khác nhau.

Ai không hy vọng mình được người khác coi trọng chứ.

Người ta dựa vào cái gì mà tiêu phí mấy trăm ngàn, mấy triệu để mua sản phẩm của ngươi.

"Ừm!" Trần Vũ Tình gật đầu nói: "Ta cũng nghĩ như vậy, người dùng cường hào ba sao biếu tặng một bộ điện thoại Lam mị, ta để nhân viên công ty tự mình giao hàng tới tận nơi, lấy đó làm thành ý, người dùng cường hào bốn sao biếu tặng một bộ điện thoại Lam Mị cùng một bộ đồ hồ Phong Bạo, do ta cùng quản lý Lưu tự mình đưa tới."

"Được, chuyện này ngươi quyết định như thế là tốt rồi." Hác mãnh cười nói: "Còn lại, có thể ưu tiên cho nhân viên công ty dùng một chút, nếu còn dư thì có thể tổ chức một cái hoạt động nhận thưởng trên mạng."

Trần Vũ Tình suy nghĩ một chút rồi nói: "Kỳ thực, việc kiến tạo trung tâm nghiên cứu phát mình cùng đầu tư xây dựng xưởng sản xuất cũng nên đưa lên hàng đầu."

"Chuyện đầu tư công xưởng, để Lam tổng phụ trách, còn trung tâm nghiên cứu phát minh thì ngươi phụ trách." Hác mãnh sau khi suy tính, nói.

Trần Vũ Tình bình tĩnh nói: "Tại sao không để cho Lam tổng phụ trách cả? Ta cảm thấy đem trung tâm nghiên cứu phát minh cùng nhà xưởng đều đặt ở phía nam thì tốt hơn. Chí ít tạm thời là như thế. Ta phụ trách phần mềm, cùng với nhóm nghiên cứu khoa kỹ đúng lúc có thể phát huy tác dụng của chi nhánh Thâm Khẩu cùng chi nhánh Bắc Kinh, còn tổng bộ Thạch Thành có thể trù tính chung toàn cục, phát hiệu lệnh."

Hác mãnh nhếch miệng cười, nói: "Phương diện này ngươi cùng Lam tổng thương lượng đi, ta không có ý kiến."

"Đúng rồi, ta cảm thấy khoa kỹ Lam Mị nên mua lại cả tòa cao ốc Long Ảnh." Trần Vũ Tình đột nhiên đổi đề tài.