Thành tích siêu việt của Hạ Tranh, đưa tới cho cậu tràng pháo tay vô cùng nhiệt liệt.
Người chủ trì kích động nói, hắn dường như đang chứng kiến một kỳ tích ra đời.
Mà trù sư dự thi khác, biểu tình có thể cũng mang ước ao, nhưng vẫn thành tâm thành ý vỗ tay vì Hạ Tranh.
Có lẽ là từ trước khi cuộc thi bắt đầu, đã đoán được kết quả cuối cùng, cho nên mọi người cũng không ngoài ý muốn, không vì chức Quán quân bị đoạt mất mà bất cam.
Thời điểm La Tân vỗ tay, tâm tình có chút phức tạp.
Người từ trước tới nay vốn vẫn luôn kiêu ngạo như hắn hiển nhiên hơi bị đả kích.
La Tân trong cuộc tranh tài này tuy giành được vị trí thứ ba, nhưng tạm thời không nói tới Hạ Tranh, coi như chỉ so với đối thủ cũ của hắn là Lôi Mông thôi, cũng đã thua kém hơn không ít.
Chênh lệch giữa Á quân và vị trí thứ ba có chút lớn.
La Tân phi thường thưởng thức Hạ Tranh, cho rằng Hạ Tranh xứng với người ưu tú như mình.
Thế nhưng hiện tại gặp phải thất bại, đồng thời lòng tự tin bị đả kích, hắn bắt đầu hoài nghi, bản thân mình liệu có xứng với người ưu tú như Hạ Tranh hay không?
Nếu như lúc này là vòng loại khu vực Đông minh, La Tân khẳng định sẽ không chút do dự mà tỏ tình.
Khi ấy hắn tràn đầy tự tin, cho rằng chí ít ở phương diện trù nghệ, trên đời này, ngoại trừ Hạ Tranh, mình chính là người ưu tú nhất.
Hơn nữa, hắn còn có gia thế tốt đẹp, cùng vẻ ngoài đẹp trai suất khí.
Hạ Tranh với mình đơn giản chính là một cắp do trời đất tạo nên.
Thế nhưng hiện tại hắn chẳng những không bằng Hạ Tranh, thậm chí so với Lôi Mông còn kém hơn nhiều. Cái người lòng tự trọng… hay phải nói là tâm tự luyến vô cùng mạnh mẽ này, lại có chút lo lắng sẽ bị cự tuyệt.
Có lẽ, chờ khi mình trở nên ưu tú hơn, lại tỏ tình sau!? La Tân nghĩ thầm. Ít nhất thì hiện tại, cũng thực mất mặt khi để bản thân được lựa chọn bởi một người xuất sắc hơn mình.
Hạ Tranh đối với La Tân thực sự có một bóng ma nghiêm trọng trong lòng, điều này khiến cho cậu vốn chưa từng yêu đương cũng sinh ra một chút chán ghét đối với ái tình.
Tuy tình cảm giữa ba mẹ rất tốt, Hạ Tranh vẫn cho rằng, đó chỉ là tình thân.
Dù sao ba mẹ cũng không giống như trong phim truyền hình, cả ngày dính lấy nhau.
Sau khi cuộc thi kết thúc, Hạ Tranh nhớ tới kiếp trước bị La Tân theo đuổi một cách khủng bố, bèn nhịn không được len lén liếc La Tân, lại phát hiện ánh mắt La Tân khi nhìn mình đã không còn cuồng nhiệt khiến cậu phiền não như lúc trước.
Người này di tình biệt luyến rồi?
Hạ Tranh thở phào nhẹ nhõm. Nếu thật là vậy, thì tốt quá.
Thời điểm Hạ Tranh hoàn thành việc chế biến ba món ăn, tâm tình cũng đã bình tĩnh trở lại. Bất quá lúc nhận giải, tuy trong lòng cậu không có cảm tưởng gì, nhưng vẫn lộ ra thần sắc kích động.
Nếu không sẽ có vẻ rất bất hợp lí.
Hạ Tranh vẫn sẽ luôn ngụy trang bản thân sao cho thật hòa hợp với người xung quanh.
Mọi người nhìn Hạ Tranh lúc này đều cảm thấy thoải mái trong lòng. Dáng dấp nhu thuận, trù nghệ xuất chúng, nghe đồn thành tích cũng hết sức ưu tú, hiện tại lại lộ ra biểu tình ngại ngùng kích động thuộc về thanh thiếu niên, manh chết một đám người.
Vẻ đẹp trai mang tính xâm lược có thể nháy mắt miểu sát một đám người, thế nhưng ngoại hình càng nhìn càng thấy đẹp, tướng mạo càng xem càng thoải mái trong lòng này của Hạ Tranh, giúp cậu hấp dẫn tới rất nhiều người ái mộ.
Hơn nữa lực hấp dẫn ấy còn vô cùng vững chắc, vô cùng dài lâu.
Cái gọi là tiểu thịt tươi, chính là phải sở hữu khí chất sạch sẽ ôn hòa, mới được xem như một tiểu thịt tươi a.
Tuy vai nam chính từ trước tới nay đều luôn tà mị cuồng quyến, nhưng nam chính sẽ được nữ chính yêu thương, mà nam thứ ôn nhu mới là nam thần, được khán giả ưu ái nha.
Theo một vị biên kịch giấu tên tiết lộ, trong giới căn bản là đem nam nhân ôn nhu định nghĩa thành nam thần, cũng bởi vì nam thần quá hoàn mỹ, quá dễ dàng khiến cho người ta YY, cho nên nam thần là của tất cả mọi người.
Nếu như bị nữ chính ngu ngốc hái đi, thì ngay cả biên kịch cũng sẽ tức đến mất ngủ.
Có thể tưởng tượng, số má này của Hạ Tranh, có bao nhiêu phù hợp với khẩu vị của quần chúng.
Hơn nữa trước kia còn truyền ra dáng vẻ tràn đầy khí khái nam nhân của Hạ Tranh trong đoạn video, cũng làm phai nhạt bớt khí tức thiếu niên nhu nhược trên người cậu.
Nghe đồn cậu còn sắp theo học hệ cơ giáp thuộc quân giáo Hoa Đô.
Quá có khí khái nam nhân rồi.
Nam thần! Chuẩn nam thần!
Đám tà giáo ái mộ Hạ Tranh rốt cục bắt đầu biến thân hồng thẫm (ý nói rất nổi tiếng), tràn ngập toàn bộ các mạng xã hội.
Mà tà giáo này không chỉ hoạt động trên mạng, ở hiện trường cũng có rất nhiều nữ hài tử giống như hâm mộ minh tinh, hú hét tên của Hạ Tranh.
Hạ Tranh thính lực tốt, mê man nhìn về khán đài nơi tên của mình được gọi lớn tiếng nhất. Khi thấy một đám thiếu nữ gần như muốn xông qua lan can, Hạ Tranh vốn đang trả lời phỏng vấn của ký giả liền lộ ra một nụ cười được người hâm mộ tôn là mỉm cười thánh khiết của thiên sứ.
“Cẩn thận.”
Một câu nói này, theo micro vang lên, thanh âm êm ái thuộc về thiếu niên của Hạ Tranh, trong nháy mắt miểu sát toàn bộ trai gái trên khán đài vốn đối với Hạ Tranh đã có sẵn hảo cảm.
Mà người xem qua truyền hình trực tiếp thì đã hét ầm lên.
Rõ ràng chỉ có hai âm tiết giản đơn, sao lại thấy sung sướng thế này? Sung sướng đến toàn thân đều tê dại.
Một câu “Cẩn thận” này của Hạ Tranh cũng không có được hiệu quả mà cậu mong muốn, đám nữ hài tử đang thét chói tai ngược lại càng kích động hơn. Nhìn qua, phảng phất như muốn từ trên khán đài phi thẳng xuống.
Hạ Tranh đang muốn nhắc tiếp một câu, mọi người trong nhà đã vọt tới, đem cậu vây lại, ngay cả “trường thương đại pháo” của đám ký giả, cũng bị người nhà dùng thân thể ngăn cách.
“Con trai, giỏi lắm!” Tuy sớm tin chắc Hạ Tranh sẽ giành chiến thắng. Thế nhưng khoảnh khắc chân chính thắng lợi kia, Phượng Xu vẫn nhịn không được mà lệ nóng doanh tròng.
Không chỉ Phượng Xu, ba nam nhân khác trong nhà vành mắt cũng ửng hồng, nhưng lại áp chế được nước mắt, cũng thực không dễ dàng.
Đương nhiên, có thể là đã khóc xong từ trước rồi.
Ba mẹ Hạ Tranh cũng đều là người nổi tiếng, lúc này còn không tranh thủ phỏng vấn thì đợi tới khi nào? Các phóng viên lập tức hưng phấn, ngay cả phiền muộn khi bọn họ ngăn cản mình phỏng vấn Hạ Tranh cũng tạm thời bỏ quên.
Lúc này người nhà Hạ Tranh đều rất nể tình, các vấn đề của ký giả trên cơ bản đều trả lời hết.
Nhưng Phượng Xu và Hạ Viên đều là những nhân vật dày dạn kinh nghiệm giao lưu với phóng viên, đừng nhìn Hạ Viên bình thường luôn trầm mặc ít nói, được cho là thành thục ổn trọng, khi còn trẻ, hắn từng có một thời gian làm phát ngôn viên của chính phủ Liên minh. Ai có thể nói lại hắn?
Đương nhiên, về sau giá trị vũ lực của người này lại càng mạnh hơn, đã từ quan văn được thuyên chuyển qua làm quan võ.
Thời điểm đám ký giả nghe Phượng Xu và Hạ Viên trả lời mà một giọt nước cũng không để lọt, mới chợt nhớ tới sự tích bưu hãn của hai người.
Ngay cả những phóng viên lòng tràn đầy ác ý tới từ tinh hệ khác, cũng không thể chiếm được dù chỉ chút xíu tiện nghi trong tay Hạ Viên, huống chi là bọn họ?
Bọn họ lại không phải là tử địch, cũng không có ý muốn đắc tội với người.
Vì thế phỏng vấn này cứ như vậy mà dang dở kết thúc, các phóng viên thu được một rổ lời khen của ba mẹ Hạ đối với Hạ Tranh mang về.
Thôi được rồi, dù sao Hạ Tranh đã giành được Quán quân, khẳng định cũng phải viết về những phương diện tốt. Ba mẹ cậu tốt xấu gì cũng kể ra rất nhiều chuyện xưa về sự chăm chỉ nỗ lực của Hạ Tranh từ ngày còn nhỏ, thổi phồng một cái lên là được.
Lúc này chắc chắn sẽ không có kẻ nào lại tuôn ra chuyện xấu của Hạ Tranh.
Coi như muốn bùng nổ cũng bùng nổ không được, Hạ Tranh quá nhu thuận. Cho dù có người nói xấu cậu, cũng chỉ là chê trách cậu quá cứng nhắc, hoặc nghi ngờ cậu đạo đức giả.
Vừa nghe đã thấy sặc mùi ghen tị, căn bản không có cơ hội để mà gây nên sóng gió.
Không thuốc lá không rượu chè không đánh lộn cũng không có bạn gái.
Nhưng lại xuất hiện nữ nhân tự xưng có quan hệ ám muội với Hạ Tranh, kết quả ký giả vô cùng hưng phấn đang chuẩn bị phỏng vấn, thì lại có một đám người lao tới châm chọc khiêu khích cô nàng.
Hạ Tranh đã từng cùng cô nói chuyện qua chưa? Thực khôi hài.
Hạ Tranh vẫn luôn nhu thuận, chính là do gia trưởng quản nghiêm, tan học xong liền trở về nhà ngay, căn bản không hề la cà bên ngoài. Việc học ở trường trung học trọng điểm rất nặng, coi như có nói thì cũng chỉ nói tới bài vở. Yêu đương gì đó, sẽ có lão sư ngăn chặn.
Nói tới yêu đương, lên đại học mới có thể. Đây là điểm đặc biệt của Đông minh. Càng là nét đặc sắc được lưu truyền từ Hoa Hạ cổ.
Cô nàng kia thậm chí còn không phải học sinh trường chúng tôi, thực là mắc cười.
Bạn học chân chính của Hạ Tranh đông một câu tây một câu, trong lời nói thể hiện rõ thái độ bao che.
Hạ Tranh ở trường chính là tiểu thiên sứ được rất nhiều người bảo hộ, hiện tại tiểu thiên sứ đã trở thành nam thần của bọn họ rồi, bọn họ phải đứng lên bảo vệ nam thần ở tuyến đầu.
Được thôi, hóa ra tổ chức tà giáo đã sớm tồn tại.
Hạ Tranh cũng không biết bản thân mình lại có nhân khí cao như vậy. Cậu mang theo đặc điểm tính cách từ tiền thế, vốn có một loại khí chất khiến cho tất cả mọi người đều xem cậu là người tốt, không hề có tâm phòng bị với cậu.
Kiếp trước thực lực cậu thấp, nhưng vẫn có thể sống tới khi thọ mệnh thuận theo tự nhiên mà kết thúc, đồng thời được lão tổ tông yêu thích, ra tay giúp cậu chuyển thế, còn ngăn cho cậu hai lần tử kiếp, có thể tưởng tượng cậu biết cách làm người đến thế nào.
Loại tính cách này giúp cậu khi đối đãi với người xung quanh, tựa như cá gặp nước. Tính cách ấy cùng sát ngôn quan sắc đã xâm nhập vào trong cốt tủy, trở thành bản tính của cậu. Dẫn tới đám thanh thiếu niên trẻ tuổi này, nhìn không ra điểm nào không đúng.
Cho dù là người đố kị với cậu, không thích cậu, cũng không thể không công nhận, kỳ thực cậu là một người tốt.
Loại ấn tượng tốt này vẫn luôn được tích lũy, thời điểm Hạ Tranh trở thành nam thần, lại thêm một tầng hảo cảm, đám người kia liền biến thành fan não tàn trung thành của cậu.
Hiên Cảnh vẫn luôn quan sát bình luận trên mạng về Hạ Tranh.
Lúc đầu hắn chỉ lo liệu có kênh truyền thông vô lương tâm nào bôi đen cậu hay không. Bất quá sau khi nhìn thấy một loạt ngôn luận không hề có tiết tháo “Chỉ cầu một đêm với nam thần” “Nam thần em muốn sinh một tiểu hầu tử cho anh” “Nam thần chúng ta sinh một vườn bách thú a” “Nam thần đẹp trai em không thể khép chân” “Nam thần tôi đã cứng rồi” “Nam thần cậu muốn ướt hay muốn cứng tôi đây đều có thể”, Hiên Cảnh liền nổi giận.
Vị hôn phu chân chính của Hạ Tranh còn ở chỗ này, đám người kia cũng quá kiêu ngạo rồi đi!?!
Vì vậy Hiên Cảnh u ám xoa xoa tay lập một tài khoản Face Bo nhỏ, ném ra một tin tức nội bộ.
“Các người đừng có mơ, nghe đồn nam thần đã có vị hôn phu rồi, là chỉ phúc vi hôn nha.”
Bài đăng này chìm nghỉm trong yên lặng.
Hiên Cảnh đen mặt.
Cư nhiên không ai tin hắn!
Vì vậy hắn không chút do dự đăng nhập vào tài khoản chính của mình, chuyển phát lại tin này.
Hiên Cảnh tốt xấu gì cũng coi như có chút danh tiếng, chí ít, rất nhiều chiến hữu và đồng học đều quan tâm hắn, hơn nữa thời gian trước còn lập công, khiến cho quân hàm của hắn trong đám người cùng tuổi, đạt được vị trí coi như không tệ, cho nên fan hâm mộ cũng có tới mấy trăm ngàn.
Tin này vừa được chuyển phát, rốt cục có người để ý.
“Cái gì? Thực sự đã có hôn ước? Tôi không tin!”
“Khóc lớn! Trời ạ! Lão Thiên trêu đùa tôi! Nam thần đã bị người hái đi mất rồi!”
…
Trong một mảnh gào khóc thảm thiết, rốt cục cũng có người hỏi tới vấn đề then chốt.
“Chẳng lẽ chỉ có mình tôi thắc mắc, vì sao Hiên học trưởng lại chuyển phát cái tin này, lẽ nào…” (Ý bạn này là lẽ nào Hiên Cảnh chính là vị hôn phu trong lời đồn lol)
Hiên Cảnh cười nhạt. Không có lẽ nào gì hết, đó chính là sự thực!
2013-03-26-03-53-23-bc3a1nh4