Bà Chị Xinh Đẹp, Ký Hợp Đồng Với Tôi Đi

Chương 27: Chương 27: Hihi, đồ ngu





Hôm nay Hàn Tử Tuyết đi làm trở lại. Cuộc sống lại tiếp tục bận rộn theo đúng quỹ đạo của nó. Lái xe đến trường quay, cô thong thả bước xuống xe, cô ăn mặc đơn giản, một chiếc váy xòe màu đen trễ vai mái tóc màu nâu đồng lượn sóng xõa sau lưng. Hôm nay sẽ chuyển địa điểm quay đến một nơi mới, nghe nói là biệt thự xa hoa trong thành phố.
Đúng lúc này có một chiếc xe sang trọng đi đến. Người phụ nữ trong xe bước xuống, bộ dạng lả lướt, cái váy màu đỏ bó sát lấy cơ thể cổ xẻ chữ V, đôi gò bồng như ẩn hiện lớp vải, mái tóc đen xõa ra, khuôn mặt trang điểm khá đậm, đôi môi đậm màu son đỏ cười cười nói nói với người trong xe giống như cặp tình nhân. Cô ta vẫy tay chào người trong xe, nhìn thấy Hàn Tử Tuyết cô ta liền thay đổi thái độ. Không sai, người phụ nữ này chính là Bảo Ngọc, còn người trong xe vừa nãy là một giám đốc của một công ti vừa là thiếu gia giàu có. Hàn Tử Tuyết quả nhiên khâm phục cô ta, vừa bước vào làng giải trí không được bao lâu đã được bao nuôi, rất đáng khâm phục. Bảo Ngọc hất mặt vênh váo rảo bước đi trước. Bỗng nhiên cô ta đem điện thoại ra, cố tình làm rơi xuống.
Hàn Tử Tuyết lịch sự nhặt lên định đưa cho cô ta thì có một tấm ảnh hiện lên, là ảnh cô với Trương Hàn ở công viên giải trí, hắn véo má cô hành động rất thân mật như đôi tình nhân. Hàn Tử Tuyết cau mày đưa tay lướt tiết thì lại có tiếp một loạt ảnh nữa, và cái ảnh cuối cùng là ảnh cô với Trương Hàn hôn nhau ở bên ngoài công viên giải trí.
-"Cảm ơn" Bảo Ngọc cười đưa tay lấy lại điện thoại rồi quay người rời đi.
-"Cô muốn gì?" Hàn Tử Tuyết kéo tay Bảo Ngọc lại
-"Tôi muốn cho cô nổi tiếng. Tôi muốn xem một mình cô xoay sở thế nào" Bảo Ngọc cười khẩy
-"Đương nhiên là tôi sẽ xoay sở được không cần cô lo" Hàn Tử Tuyết buông tay Bảo Ngọc ra. Được, nếu cô ta muốn như vậy thì cứ làm đi, cây ngay không sợ chết đứng.
-"Vậy cô cũng có chống lưng ư? Tôi không ngờ cô cũng như vậy"
-"Xin lỗi, lưng tôi rất thẳng không cần chống. Chống lưng chỉ dành cho những người không có khả năng, có ngực nhưng không có não" Hàn Tử Tuyết cười, nhìn Bảo Ngọc từ trên xuống dưới dừng lại trên bộ ngực siêu bự của cô ta rồi bỏ đi.

-"Cô..." Bảo Ngọc tức không nói được gì, chỉ đành giậm chân trút giận lên đất.
-"A, Tử Tuyết chị đây rồi. Mau, cho em đi nhờ xe nhá." Susan kéo Hàn Tử Tuyết quay lại chỗ xe cô, lúc này mọi người trong đoàn phim cũng lần lượt di chuyển. Đi theo chiếc xe của đạo diễn Kim.
-"Chị làm gì mà đến muộn vậy? Lúc nãy em thấy cái cô Bảo Ngọc đó đứng ở ngoài, hai người có chuyện gì à?" Susan tò mò hỏi
-"Không, chả có chuyện gì đâu." Hàn Tử Tuyết bình thản đáp, vẫn chăm chú lái xe. Đi được một đoạn bỗng cảm thấy có chút gì đó...
-"Chỗ này quen quen..." Hàn Tử Tuyết nhỏ giọng
-"Chị đi đường này chưa? Em chưa đi. Nhưng em nghe đạo diễn Kim nói nhà của CEO Trương Hàn cũng ở khu này" Susan hào hứng nói.
Trương Hàn. Đúng rồi, đường này dẫn vào nhà hắn cũng sắp tới, không biết liệu có phải...
Những xe đằng trước dừng lại sau đó mọi người bước xuống xe.
-"Tới rồi" Susan mở cửa xuống xe.
Hàn Tử Tuyết cũng xuống theo. Thấy đạo diễn Kim đi vào trong nhà của Trương Hàn. Trời không phải là ở đây thật chứ? Nhưng bây giờ nhà này là của Vương Kình Huy, Trương Hàn có biết không nhỉ?
-"Chị nhanh lên nào" Susan gấp gáp kéo cô vào trong. Lúc này cô thấy Đạo diễn Kim đang nói chuyện với Vương Kình Huy.
-"Vương Tổng, thật sự cảm ơn ngài đã giúp chúng tôi"
-"À, không có gì đâu, nhà này cũng là của bạn tôi í mà, không sao đâu. Chỉ cần mọi người làm việc xong tì dọn dẹp sạch sẽ là được. Nhưng tuyệt đối không được dùng căn phòng trên tầng hai bên trái." Vương Kình Huy phẩy tay.
-"Kình Huy" Hàn Tử Tuyết đi đến trước mặt Vương Kình Huy, nét mặt có chút khó chịu
-"Chị. Dạo này ổn chứ?" Vương Kình Huy cười cười

-"Hai người quen nhau à?" Đạo diễn Kim là mặt khó hiểu.
-"Tôi là fan ruột của chị ấy đấy, tôi còn quen cả Mạc Kỉ Vân nữa" Vương Kình Huy cười tự hào
-"Vậy à? Hai người nói chuyện đi,tôi đi chuẩn bị đồ" Đạo diễn Kim quay người rời đi
-"Này, cậu làm vậy Trương Hàn có biết không hả?" Cô nhéo tay Vương Kình Huy một cái.
-"Ui dời, cái tên đấy á? Hắn trả quan tâm đâu, với lại có chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm chị đừng lo. Giờ làm việc đi" Vương Kình Huy đẩy cô đi.
Bị Vương Kình Huy đẩy đi, cô mất đà va vào ai đó.
-"Ui, xin lỗi. A là cậu à?" cô xoa trán
-"Chị không sao chứ?" Mạc Kỉ Vân hỏi
-"Không sao"
-"Tôi không ngờ là lại được quay phim ở nhà Trương Hàn" Mạc Kỉ Vân xoa cằm nhìn xung quanh một lượt thấy Vương Kình Huy đứng cách đó không xa, hai người khẽ cười một cái như chào hỏi.

-"Mọi người chuẩn bị gì thì làm đi, 15 nữa bắt đầu quay" Đạo diễn Kim hô lớn
15 phút sau.
-"Hàn Tử Tuyết với Mạc Kỉ Vân sẽ có cảnh hôn. Hai người bàn bạc xem thế nào đi nhá" Susan cầm kịch bản lật đi lật lại, nhắc nhở cô.
-"Chỉ là chạm chút thôi. Chị không có vấn đề gì chứ" Mạc Kỉ Vân hỏi
-"À, không" Nói thật thì cô cũng hơi ngại nha, thôi hy sinh chút vậy.
Hai người đối thoại một lúc rồi đến cảnh hôn. Vương Kình Huy thích thú đứng ở ngoài rút điện thoại ra để chế độ selfi, nhắm đúng lúc cô với Mạc Kỉ Vân chạm môi nhau nở nụ cười gian rồi chụp một tấm. Ngoài đời, nụ hôn này chỉ kéo dài vài dây, nhưng trong bức ảnh thì có cảm giác giống như là rất lâu, rất thân thiết.
Vương Kình Huy thích thú gửi cho Trương Hàn kèm theo dòng chữ "Hihi, đồ ngu" và vài cái icon cười chảy nước mắt.
Trương Hàn đang ngồi phê duyệt tài liệu thấy tin nhắn liền mở lên xem, tay cầm cốc cà phê lên uống một ngụm. Tin nhắn của Vương Kình Huy, một dòng chữ "Hihi, đồ ngu" kèm theo icon cười chảy nước mắt. Có một tấm ảnh, đập ngay vào mắt hắn là cái mặt trời đánh của Vương Kình Huy, đằng sau là một đôi nam nữ đang hôn nhau xung quanh có máy quay các kiểu. Đôi nam nữ đấy không ai khác chính là Mạc Kỉ Vân và Hàn Tử Tuyết. "Phụt" Trương Hàn liền phun hết cà phê trong miệng ra, tức giận ném điện thoại vào tường, vỡ tan tành. Khổ thân điện thoại.