Ba Bạn Cùng Phòng Của Tôi Đều Không Phải Người

Chương 84




Edit: Mạn Già La

*

A không thể nghe thấy tiếng hét của tôi ngoài màn hình, mở miệng, dùng khuôn mặt giống như thiên sứ đó, muốn tiếp tục nói những ngôn ngữ tục tĩu kia.

Tôi lo lắng đến mức đầu sắp bốc hỏa, thiếu chút nữa muốn đập nát màn hình, lúc này rốt cục cũng có người thay tôi ngăn A lại.

Đó là B, y đột ngột tiến lên một bước, chặn đứng lời nói thao thao bất tuyệt của A, tôi thở phào nhẹ nhõm.

“Tôi cũng thấy.” B nghiêng đầu, y cao lớn cường tráng, nhưng cũng có dáng vẻ thuần khiết không tỳ vết, dùng vẻ mặt ngây thơ nhất nói ra những lời đáng sợ nhất, “(Beep) và (beep) của chúng ta đều kết liền với nhau.”

3

Tôi vừa thở ra một hơi lập tức nghẹn lại.

…… Cứu mạng!!!!! Có ai quản cái bộ phim này không thế!!!! Nó có hợp lý không vậy trời!!!!!

Chẳng mấy chốc, C cũng tham gia vào. Tôi đứng bên ngoài màn hình, lắng nghe ba người trên lý thuyết là trẻ sơ sinh mới sinh, dùng vẻ mặt ngây thơ trong sáng nhất, nói những lời đáng sợ nhất —— từ tư thế đến cơ thể tôi, biểu cảm của tôi, màu sắc nhuốm trên cơ thể tôi —— nếu hiện tại tôi vẫn còn là thực thể, vậy mặt tôi chắc chắn sẽ đỏ bừng.

May mắn, mọi thứ luôn có kết thúc. Rất nhanh, bọn họ đã kết thúc chủ đề này, vẻ mặt của mỗi người dường như thoải mái hơn rất nhiều —— tôi hiểu sự nhẹ nhõm này đến từ đâu, dù sao thì đối với bọn họ, chuyện cùng tôi trần truồng nằm ở trên giường trong “mơ” cũng không có nghĩa là dâm tà gì.

Và thay vào đó, điều đó có nghĩa là bọn họ đã hiểu biết rõ hơn về khuôn mặt và cơ thể của tôi. Nói cách khác, những sáng tạo tiếp theo của bọn họ sẽ trở nên dễ dàng hơn.

Quả nhiên, sao đó, tôi nhìn thấy các nhân vật chính bọn họ tạo ra ngày càng gần giống tôi hơn. Khuôn mặt của những tạo vật đó không còn thuộc loại “tuy rằng giống nhưng chắc chắn không phải”, mà đã hoàn toàn đạt đến mức có thể lấy giả đánh tráo được.

Nhìn quá trình tạo ra những sản phẩm mới một thời gian dài, tôi mới dần tỉnh dậy khỏi vũng lầy đáng xấu hổ, nhận ra một chuyện rất kỳ diệu và khác thường.

Một mặt, là muốn tự mình suy nghĩ về chuyện đó, mặt khác, cũng là vì muốn thoát khỏi sự bối rối trong đầu càng sớm càng tốt, đầu óc tôi bắt đầu vận chuyển.

Theo tôi, thời gian mà bộ phim này lấy bối cảnh chắc chắn là trong quá khứ —— đây là bộ phim được làm trước khi mọi thứ xảy ra, trước khi tất cả con người và vạn vật của “thế giới cũ” được tạo ra.

Nhưng……

Nhưng ký ức của ABC là ký ức sau khi tôi được tạo ra.

Nhưng “tôi” hiện tại, “tôi” trong phim thậm chí còn không có một khuôn mặt rõ ràng.

…… Phần ký ức này là từ đâu ra?!

Một linh cảm chẳng lành ập vào trong lòng, tôi nghĩ đến mọi chuyện về Đặng Tề, nhớ lại trải nghiệm kỳ lạ của mình trong “Thế giới biệt thự” này, không khỏi nhíu mày.

Thời gian và không gian, có phải lại lẫn lộn một lần nữa không?

Như thể đoán trước được vấn đề này sẽ nảy ra trong đầu tôi, nhà làm phim đã nhanh chóng gửi thêm những hình ảnh phù hợp với nghi ngờ của tôi. Trong những hình ảnh này, ABC cứ hiện lên một số ký ức mà bọn họ cho là mơ, những ký ức này đối với tôi đều rất quen thuộc —— không nghi ngờ gì, đây đều là những chuyện tôi đã từng trải qua với bọn họ.

Nhưng vấn đề là bây giờ bọn họ không nên có ký ức này.

Tôi còn chưa ra đời, tôi cũng không biết bọn họ, ký ức của bọn họ từ đâu đến?!

Đáng tiếc ba đứa trẻ này đều được Mẹ dạy dỗ đến ngoan ngoãn, đối mặt với tất cả những ký ức khác thường xuất hiện trong đầu, bọn họ cũng không hề hoảng sợ chút nào, mà là tự nhiên chấp nhận cách nói tất cả đều là “cảnh trong mơ”, và tuân theo lời dạy của Mẹ về việc “làm theo trái tim”, cố gắng không màn tất cả muốn tạo ra tôi trong trí nhớ.

Những quá trình đó không thể nghi ngờ là cực kỳ nhàm chán, tôi nhìn bọn họ lặp lại ôm đầu, nhăn chặt mày, sau đó đột nhiên thốt lên trong “mơ” mình lại thấy rõ mặt tôi, mà những giấc mơ đều là tất cả những gì tôi đã trải qua cùng bọn họ trong trí nhớ. Sau đó bọn họ lại sẽ sáng tạo ra một đống cơ thể vô cùng tương tự tôi, sau đó là sáp lại quan sát cặn kẽ, phủ nhận, ném vào phòng tối, cứ lặp lại như thế.

Tôi xem mà ngáp lên ngáp xuống, dù biết rằng bộ phim sẽ không lặp lại, những tình tiết như vậy diễn mấy ngàn lần xứng thực sự có hơi làm khó người ta. Khi tôi đang buồn ngủ, đột nhiên nghe thấy lời thoại mới của bọn họ.

“Tôi lại nằm mơ rồi, giấc mơ của chúng ta gần như đồng bộ với nhau, các ngươi chắc cũng thế nhỉ?” Lần này sắc mặt A rất kỳ lạ. Bình thường một khi hắn xuất hiện ký ức gì, sẽ lập tức đứng dậy lớn tiếng nói với hai người em của hắn.

Nhưng hiện tại, hắn chẳng những không có trực tiếp nói ra...... thậm chí, trên mặt còn lộ ra một chút hoảng sợ.

Mặc dù trong quá trình chế tạo tôi, bọn họ quả thật đã bắt đầu có một số cảm xúc mờ nhạt, chẳng hạn như xíu bất ngờ, xíu đau khổ, v.v., nhưng đây thực sự là lần đầu tiên trên mặt xuất hiện sự hoảng sợ rõ ràng như vậy.

Tôi đưa mắt nhìn BC ở bên cạnh, lập tức sửng sốt —— cảm xúc trên mặt bọn họ ngày càng rõ ràng, ánh mắt C thậm chí còn rung động thật sâu.

Chuyện gì vậy chứ? “Giấc mơ” lần này, ký ức lần này, rốt cuộc là sao vậy?!

Ba người bọn họ nhìn nhau, cứ vậy nhìn nhau, giống như đang âm thầm xác nhận nội dung giấc mơ, trong lúc trao đổi cảm xúc hoảng sợ càng lúc càng rõ ràng.

Điều này khiến tôi lo lắng, nhưng ba người bọn họ thì hay rồi, ở đây chơi trò bí hiểm, khán giả duy nhất trước màn hình thực sự vội muốn chết rồi.

Không ai nói chuyện, ba người họ chỉ nhìn nhau, kèm theo kinh hoảng và sợ hãi tôi chưa từng thấy bao giờ. Thật lâu sau, A mới chậm rãi mở miệng, muốn giải thích tất cả những chuyện này.

“Không sao…...” Hắn hé mở đôi môi như hoa đào, “Giấc mơ...… vốn đều là giả, cho nên giấc mơ lần này của chúng ta cũng nhất định là giả.”

Cái gì cơ, phỏng chừng chỉ là một ký ức kinh khủng nào đó thôi. Thấy mấy đứa bé này bị dọa, bắt đầu tự dối lòng rằng những ký ức này đều là giả. Tôi yên lòng, nhưng khi nghe câu tiếp theo, tôi suýt chút nữa đã lật đổ chiếc ghế ngồi vốn không tồn tại dưới mông mình.

“Đúng vậy, đúng, sao chúng ta có thể phản bội mẹ chứ...… không thể nào, nhất định là giả.” B vội vàng giải thích mọi chuyện, bắp thịt nổi lên trên cánh tay cũng không che giấu được sự sợ hãi của đứa trẻ mới sinh này.

Trong một thoáng, tôi thậm chí còn nghĩ rằng mình đã nghe nhầm, cho đến khi C bổ nhát kiếm cuối cùng.

“Đúng vậy, mẹ nói, chúng ta phải làm theo cảm xúc...… cho nên, cho nên, chúng ta không thích nằm mơ, cứ mặc kệ nó, không sao đâu!” Khuôn mặt dịu dàng của C cũng lộ ra vài tia sợ hãi.

…… Cuối cùng tôi cũng hiểu bọn họ đang hoảng loạn vì điều gì —— quả thật, đối với những đứa trẻ không biết gì ngoài mệnh lệnh của Mẹ, trong đầu đột nhiên xuất hiện ký ức bản thân phản bội Mẹ, điều đó chẳng khác nào trời sụp.

Được rồi, thực ra, ngay cả đối với một người trưởng thành như tôi, đột nhiên biết được ba tín đồ trung thành của Mẹ trước mặt này sẽ phản bội Mẹ, là một chuyện vô cùng sốc.

1

Vấn đề là ở đây, trước ngày hôm nay khi bọn họ có ký ức này, tất cả ký ức của bọn họ đều nằm trong phạm vi khống chế của tôi.

Nhưng giờ đây, ký ức mà ngay cả một người ngoài cuộc như tôi cũng cho là kỳ quặc...... đã vượt quá tầm hiểu biết của tôi.

Nói cách khác, ban đầu có hai thời điểm đơn giản: quá khứ nơi tôi không tồn tại và hiện tại nơi tôi tồn tại.

Tôi chỉ đơn giản chia chúng thành mốc thời gian 1,2, mốc thời gian 1 trước mốc thời gian 2, mốc thời gian trong phim là 1 và mốc thời gian tôi đang ở hiện tại là 2.

Những người ở mốc thời gian 1, vì một lý do nào đó, đột nhiên có được ký ức mà chỉ những người ở mốc thời gian 2 mới có được —— ban đầu, tôi đã nghĩ như vậy.

Nhưng bây giờ...... trên trang giấy trắng ấy, lại vùng vằng xuất hiện mốc thời gian thứ 3.

Mốc thời gian 3.

Tôi không biết đây là thời điểm nào, vậy nên tôi càng hoảng sợ hơn —— không biết, khoảng thời gian không tồn tại trong trí nhớ, thường có nghĩa là......

Đó là tương lai bản thân chưa từng trải qua.

Tôi sững người tại chỗ, chuyện kỳ lạ này vốn dĩ trong lòng tôi thật sự rất đơn giản, chẳng qua là bọn họ đột nhiên có được ký ức về những gì tôi đã cùng bọn họ trải qua, ngoài ra không có gì khác.

Nhưng tôi không ngờ, ngay cả “tương lai” mà mình chưa trải qua, bọn họ cũng đã nhìn lén được một phần.

Như để xác nhận suy đoán của tôi, bọn họ trong phim rất nhanh lại bắt đầu xuất hiện tâm trạng thay đổi thất thường, cảm xúc lần này...... Rõ ràng không phải là sợ hãi, mà là......

……

Tôi khó mà mở miệng.

Sắc mặt của ba người trước mặt đột nhiên thay đổi, đôi mắt to màu hổ phách của A mở to, bàn tay của B nắm chặt thành nắm đấm, lông mày của C run lên.

“Tại sao có thêm một người?” C không chịu nổi nóng nảy, đặt câu hỏi: “Tôi không biết hắn, hai ngươi biết hắn không?”

Thấy vậy, tôi còn tưởng rằng bọn họ chỉ là bị một nhân vật khác xuất hiện trong trí nhớ làm cho kinh ngạc. Đồng thời cũng có chút khó hiểu —— dù sao, lần đầu tiên tôi xuất hiện trong trí nhớ của bọn họ, phản ứng cũng không phải kỳ quái như vậy.

B cũng lắc đầu nguầy nguậy, chẳng hề phù hợp với khuôn mặt ngây thơ của y là hai cánh tay nổi đầy gân xanh.

“Ta không biết, ta cũng không biết hắn, vì sao lại ở gần nhân vật chính như thế? Vì sao năm người chúng ta phải cùng nhau nằm trên giường? Vì sao?”

2

Tôi lại suýt nữa phun ra một ngụm nước.

6

Lần này không chỉ thấy xấu hổ về cảnh bọn họ miêu tả.

Và hơn thế nữa...... đây là “tương lai” tôi chưa từng trải qua, quỷ mới biết mốc thời gian 4 ở đâu.

Theo logic thông thường, nếu hiện tại bọn họ đang ở mốc thời gian 1, nên có thể dự đoán chính xác tôi là gì ở mốc thời gian 2, vậy nên......

Vậy nên, trong tương lai nhất định sẽ có chuyện “năm người cùng nằm trên giường” như bọn họ nói.

1

…… Tôi sẽ chết. Này, này (mất tiếng) thực sự sẽ không nứt chứ?

1

Tôi có thể cảm nhận được trái tim mình bị chấn động, nhưng khi tôi nghĩ lại, nhưng nhận ra chính mình cũng rất không đúng —— mẹ kiếp, người bình thường không nên suy xét về chuyện “làm thế nào tôi có thể lên giường với bốn người”?!

Tôi thế mà chấp nhận ngay điều thái quá này, thậm chí bỏ qua nó, bắt đầu nghĩ xem liệu cái mông của mình có an toàn không!

…… Đầu óc tôi quá sai rồi.

Cuối cùng, là anh cả, nên A đứng ra giải quyết ổn thỏa mọi chuyện, đơn giản chính là mấy câu “mơ đều là giả” “muốn làm gì thì làm” kinh điển của hắn.

Tuy nhiên, với sự gia tăng của cái bọn họ gọi là “cảnh trong mơ”, những cơ thể và khuôn mặt mới được tạo ra đó bắt đầu gần sát với tôi hơn. Đồng thời, cả ba người họ đều không nhận ra điều đó, bọn họ đã bắt đầu chậm rãi bị cảm xúc thấm nhuộm.

Chỉ có thể nói, may mà bọn họ sinh ra được định sẵn trở thành “người nhà” bị nhốt trong một căn phòng nhỏ, nếu trở thành “diễn viên” phải tiếp xúc với mọi người gì đó, vậy thực sự sẽ bị mọi người theo dõi nhìn thấy bọn họ không biết đã học được cảm xúc ở đâu. Nếu xui, sẽ bị tước danh hiệu “ABC” mất.

Tuy ngoài miệng nói không biết cảm xúc của bọn họ từ đâu tới, nhưng thật ra trong lòng tôi biết rất rõ, nhưng tự mình nói ra thì quá xấu hổ......

Trước mắt, cảm xúc vui vẻ, giận dữ, hoảng sợ, thậm chí ghen, bọn họ đều đã nếm trải qua. Có những cảm xúc này, nhưng bọn họ chưa từng nếm trải “yêu”, đã hoàn toàn biến thành bộ dáng của “ý chí thế giới” trong trí nhớ của tôi.

…… Tôi đoán, tám chín phần mười, cái gọi là “ý chí thế giới” đã từng giằng co với tôi, chính là bọn họ.

Màn ảnh chợt lóe lên, một khuôn mặt giống hệt tôi xuất hiện trên màn hình.

Tôi mở to hai mắt, cuối cùng ——

Cuối cùng cũng chờ được giây phút “tôi” được chế tạo ra!!!