Ba Bạn Cùng Phòng Của Tôi Đều Không Phải Người

Chương 101




Edit: Mạn Già La

*

……

……

……

Tôi có thể cảm nhận không khí ngưng trệ vài giây.

Đối phương dường như bị lời nói của tôi làm cho kinh ngạc, kế tiếp cũng không trực tiếp ra tay với tôi như y đã nói trước đó, mà đột nhiên thay đổi thái độ, tựa hồ có chút hứng thú cùng uy hiếp hỏi tôi.

“Làm sao cậu đột nhiên nghĩ đến muốn hỏi cái này?”

Tôi thậm chí còn nghe thấy giọng của y đến gần tôi, nên là tôi không thể nhịn được lùi lại hai bước —— lúc này tôi mới nhận ra, y đã giải trừ trối buộc trên cơ thể tôi.

Tôi lại có thể hành động.

Xem ra, trong khoảng thời gian ngắn, tôi không phải lo lắng về mạng sống của mình nữa.

Tôi run rẩy lùi lại mấy bước, sau khi xác định mình tuyệt đối đã cách xa người trong suốt này, mới ngẩng đầu lên trả lời: “Bạn rất thích đọc truyện, tôi không biết tại sao, có lẽ là do cảm xúc của con người mới đạm mạc, có lẽ bởi vì bạn là con người cũ, nhưng không quan trọng, nói tóm lại, chính là bạn rất thích đọc truyện.”

Đối diện:……

“Đừng nói nhảm.” Y nhanh chóng trả lời tôi.

Nhưng tôi biết, thực ra y đã hiểu ý tôi rồi.

“Tựa như bạn hiểu tôi, kỳ thật tôi cũng hiểu bạn, bạn có thể cảm nhận được, phải không?” Tôi ngoan cường nói tiếp, “Chuyện này đã nháo rất lớn, tuy kế hoạch ban đầu của bạn là muốn mở rộng câu chuyện, nhưng lớn như vậy, nhất định đã hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng của bạn.”

“Câu chuyện này bạn hoàn toàn có thể kết thúc, hoặc là, vừa rồi không nói lời nào, bất chợt kết thúc mạng sống của tôi ở lúc tôi không hay biết. Cứ như vậy chẳng phải sẽ càng an toàn hơn sao, hơn nữa cũng không cần lo lắng tôi phản kháng?”

“Nhưng bạn không làm vậy, hơn nữa bộ phim xem lúc trước, bọn họ nói thế giới con người cũ vô cùng quý giá, hơn nữa mức độ nguy hiểm là cao nhất, khó ước tính nhất. Từ lúc đó, trong lòng tôi đã có suy tính.”

4

“Thật ra, những câu chuyện khác mà bạn đang tạo ra đều là giả, phải không? Điều duy nhất bạn thực sự quan tâm, đang vận hành chân chính là câu chuyện này của tôi thôi. Những câu chuyện khác chỉ là vỏ bọc để bạn giả vờ rằng thế giới của bạn là một nhà xưởng câu chuyện.”

“Nếu không, bạn không thể quan tâm nhiều như vậy, cho nên…...” Tôi cảm thấy mình nói ra điều này có chút ngu ngốc, nhưng sự thật là phải nói: “Cho nên, không nguyện ý kết thúc câu chuyện này.”

“Đúng vậy, bạn không bỏ được!” Tôi lớn tiếng nói, “Bạn cho tôi nói câu này, vốn dĩ chính là cho mình một cơ hội! Bạn vốn không muốn để câu chuyện này kết thúc, bạn hy vọng có thể tiếp tục xem câu chuyện càng nhiều hơn, càng nhiều thú vị hơn! Sau khi câu chuyện này kết thúc, bạn căn bản không thể sáng tác ra câu chuyện thú vị hơn!”

Nói xong, tôi thở ra một hơi dài. Trái tim tôi đập thình thịch, thực ra chín trong mười câu trong lời nói vô cùng hùng hồn vừa rồi là do tôi bịa ra trong lúc xúc động dâng trào, cũng không biết có thể lừa gạt được không.

2

Tôi có thể cảm nhận được thể linh hồn thể của mình trên trán toát mồ hôi đầm đìa, tôi rất sợ đối phương trực tiếp phủ nhận suy đoán của tôi, cho nên lời lẽ hùng hồn của tôi liền thành vô ích.

“……” Đối phương sửng sốt một chút, sau đó lại tiếp tục giọng điệu trêu chọc, “Đúng vậy, không hổ là...... nhân vật chính của tôi, có thể nghĩ ra cái này.”

“Phải, tôi không phủ nhận là mình rất yêu thích câu chuyện này, rất không bỏ được câu chuyện này, cũng không muốn cho nó kết thúc. Nhưng ——”

“Nhưng mà, chuyện đến bây giờ, cậu cảm thấy còn có thể sáng tác thêm gì nữa?” Giọng điệu y chế giễu, “Cậu sẽ không thật sự cho rằng mình có thể sáng tác ra câu chuyện còn tốt hơn cả tôi đấy chứ, tiếp theo, cho dù cậu có mang ba người ABC đến thế giới của cậu, hoặc là ba người ABC để cậu lại ở đây, câu chuyện sau đó sẽ chỉ là bình lặng như nước, đều không có bất kỳ thăng trầm gì nữa.”

“Một câu chuyện không có thăng trầm chỉ có thể trực tiếp kết thúc, không có ý nghĩa tồn tại.”

5

“Không!” Lúc này tôi rốt cuộc cũng có lòng tin, lời ​​y vừa nói khiến tôi rốt cuộc xác nhận một bí mật trong lòng mình, “Tôi có thể tiếp tục câu chuyện này và nghênh đón kết cục của nó ở một trạng thái hoàn mỹ hơn nữa.”

“Và sự phát triển này, bạn tuyệt đối sẽ không thể tưởng tượng được.”

Tôi chớp mắt, tôi biết hình dáng của mình sẽ không bao giờ xuất hiện trên đó, cho nên vì để tránh cho y không chú ý đến chi tiết này, tôi cố ý nói trong lòng một câu, lúc này, trong mắt tôi tràn đầy vẻ bí ẩn khó lường.

“Mẹ,” tôi cố tình dừng một chút, “Người có muốn đọc câu chuyện hồi sinh người chết không?”

7

*

“Hả?” Lần này không có dừng lại, tiếng hô kinh ngạc của Mẹ từ đối diện truyền đến. Không thể không nói, y cùng y trong tưởng tượng thật sự chênh lệch quá lớn, hoặc là nói cách khác, có lẽ sau khi gỡ xuống lớp mặt nạ thần bí, đều sẽ là một bộ dáng khiến người ta thất vọng.

“Chết rồi sống lại?” Y dường như hơi suy nghĩ một chút, sau đó lập tức hiểu ý của tôi, “Ý của cậu là Đặng Tề? Cậu muốn Đặng Tề sống lại?”

Tôi gật đầu.

“...... Thôi,” Giọng nói khinh thường của Mẹ nhanh chóng truyền đến từ phía đối diện, “Hại tôi còn bị dọa, cứ tưởng cậu thật sự có thể nghĩ ra một ý tưởng đặc biệt nào đó, té ra lại là thế này.”

3

“Tôi có thể nói chính xác với cậu, tôi đã nghĩ đến hết tất cả các khả năng rồi, nhưng trong đó không có bất kỳ một cái gì về tương lai của Đặng Tề, cậu cảm thấy vì sao?”

Tôi không trả lời, chỉ là lẳng lặng nhìn y.

Không đợi tôi trả lời, y đã trực tiếp kể tiếp: “Có thể cậu cho rằng câu chuyện của tôi ly kỳ và quái gở, có rất nhiều yếu tố thuộc về không bình thường trong quan niệm của cậu. Nhưng thực ra, câu chuyện của tôi ở thế giới mới, là rất bình thường với con người mới.”

“Khi cậu nhìn thấy tròng mắt của người khác rớt ra, rồi lại lăn về, cậu sẽ nghĩ câu chuyện này thật ly kỳ. Khi cậu nhìn thấy cơ thể người khác biến thành nhiều phần, cậu sẽ nghĩ câu chuyện này thật quỷ dị. Nhưng trên thực tế, mỗi một con người mới nào cũng có thể làm được điều này.”

“Cậu có hiểu tại sao tôi nói điều này không? Đó là bởi vì tôi muốn nói với cậu, câu chuyện của tôi là dựa trên ‘lẽ thường’, nó sẽ không phá vỡ bất kỳ lẽ thường nào trên thế gian —— chẳng qua, bởi vì cậu là con người cũ, cho nên sẽ nghĩ nhầm tôi phá vỡ khoa học.”

“Đúng vậy, con người mới rất đặc biệt, nhưng họ cũng không phải sẽ không chết, hơn nữa, cái chết đối với họ giống hệt như con người cũ —— sau khi chết, là sẽ không còn gì nữa.”

“Huống chi, Đặng Tề cũng chỉ là một con người cũ mà thôi.”

“Bất kể là thế giới mới hay là thế giới cũ, nhân loại mới hay là người cũ, con người sau khi chết, đều sẽ không có bất kỳ cơ hội sống lại.”

Y thậm chí còn hắng giọng, ân cần giải thích thêm cho tôi.

“Là vì cậu đã nhìn thấy sự tái sinh kỳ diệu của con người mới, cùng với tất cả những chuyện khó tin này, cho nên nghĩ rằng Đặng Tề có thể dễ dàng sống lại. Thực ra, ngay cả sức mạnh của tôi cũng không thể làm cho bất kỳ người chết nào sống lại.”

“Cho dù cậu làm lại hắn, linh hồn cũng sẽ nói cho cậu, hắn là không giống.”

Tôi tựa hồ cảm thấy trong giọng nói của y có một tia buồn bã, nhưng giây tiếp theo, cảm xúc không thể nghe thấy này lập tức biến mất trong không khí yên tĩnh.

“Không phải.” Tôi kiên định nhìn y, trả lời.

“…... Vậy nên, cậu có cảm thấy mình có thể đảo ngược thời gian và cứu hắn sao?” Mẹ dường như thở dài, bị thuyết phục bởi sự cố chấp của tôi, phân tích cẩn thận cho tôi nghe, “Tôi thực sự rất vui khi câụ có thể đấu tranh như thế. Nhân vật dưới ngòi bút của tôi nếu không đấu tranh, đó mới khiến tôi đau lòng nhất, nhưng tất cả những giả định mà cậu đặt ra bây giờ đều không thể hoàn thành.”

“Tôi có thể nhìn thấy hàng ngàn khả năng. Nếu lúc ấy ở thế giới đó, cậu không giết Đặng Tề vào lúc cuối, vậy thì kết cục 100% là Đặng Tề chết vô ích. Nếu cậu về tới thời điểm Đặng Tề thiết lập cho mình thời gian tự hủy, 80% khả năng cậu sẽ bị chính mình nhìn thấy, rồi sau đó tan biến theo gió, cậu chết, Đặng Tề cũng không thể sống, hắn sẽ nhanh tự sát, 20% khả năng là Đặng Tề nghe cậu nói xong, kết quả là tương lai cả hai người đều sẽ chết trong căn biệt thự này.”

“Tôi chỉ liệt kê hai khả năng trong đó, cậu và hắn đều đã là tử vong. Nói thật cho cậu biết,” Mẹ hít sâu một hơi, “Lựa chọn lúc này của cậu, là Đặng Tề chuẩn bị cho cậu, con đường sống duy nhất trong muôn vàn lựa chọn.”

“Chính vì cậu giết Đặng Tề nên cậu mới sống đến hiện tại.”

“Không,” Tôi thậm chí còn bắt đầu mỉm cười, “Cảm ơn bạn phủ nhận tôi, chính vì sự phủ nhận của bạn mà tôi mới xác nhận một điều.”

“Bây giờ tôi có thể chắc chắn, trăm phần trăm tôi có thể hồi sinh thành công Đặng Tề.” Tôi mỉm cười tự tin, “Câu hỏi là, bạn có muốn xem không?”