Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 54




Mặc dù bất mãn khi Dumbledore không hủy trường sinh linh giá nhẫn nhưng Snape cũng không làm ra cái gì quá mức thất lễ, kỳ thật hiện tại trường sinh linh giá bọn họ hủy chỉ có nhật ký và vương miện Ravenclaw, mà Harry chỉ có thể nói là kết quả ngoài ý muốn mà thôi — như vậy, hiện tại cần giải quyết cũng chỉ có cúp vàng Hufflepuff ở Gringotts.

Muốn lấy được cúp thì nhất định phải là người Black gia hỗ trợ, rất may mắn, Sirius chính là một Black, đương nhiên bởi vì huyết thống của anh cũng không phải gần Bellatrix nhất cho nên chị họ Narcissa thành chọn lựa đầu tiên đi lấy.

Narcissa cũng không biết chân tướng nhưng Dumbledore cam đoan — không để ý tương lai thế nào, không để ý ai thua ai thắng, chiến tranh vĩnh viễn không lan đến gần Tiểu Long của cô — cam đoan này là ước muốn lớn nhất cả đời của một người mẹ, huống chi…… Cô cũng không phải là đứa ngốc, có thể ký kết lời thề Bất Khả Bội với Dumbledore thì chứng minh lão ong mật nhất định là đã nắm chắc phần thắng, nhất là khi cô nhìn thấy lão ma vương nước Đức ở bên cạnh.

Một Slytherin vĩnh viễn sẽ chọn thứ tốt nhất, nhất là khi cô còn là một Malfoy, đương nhiên, còn đã từng là Black thuần túy nhất!

Narcissa cao ngạo và không mất lễ tiết xác định lời thề với Dumbledore, cô nghĩ mình chỉ cần bảo vệ tốt Tiểu Long là được rồi, mà chồng của cô sẽ lấy được ích lợi ở mặt khắc, nếu như cô hiện tại…… Biểu hiện rất tham lam thì rất không sáng suốt.

Cùng ngày, Narcissa cống hiến ra một sợi tóc rồi cô được vài phù thủy nước Đức hộ tống đi vào Gringotts lấy cái cúp.

Lúc này nghỉ hè đã qua hai tuần, Harry đi trang viên Malfoy cùng Draco qua buổi trà chiều hữu hảo lần thứ nhất, đương nhiên Prince đi theo – cậu luôn đi theo Harry, ngay cả Ron cũng cười nói Prince là người hầu nhỏ của Harry nhưng Prince nói cũng không tính cái gì vì cậu là mật thám gánh vác sứ mạng! Không sai, tiểu vương tử hiện tại làm thuê cho đại nhân Snape, đại nhân yêu cầu vương tử điện hạ nhìn ba mình, không thể để người kỳ quái nào tới gần — điểm này Prince cho là mình làm thuận buồm xuôi gió.

“Bánh tùng thật ngon!” Prince tán thưởng tay nghề của Narcissa, sử dụng đường cong khóe miệng thể hiện phong phạm một thân sĩ — đương nhiên, khi cậu làm như vậy khóe miệng Draco luôn run run.

“Ăn ngon thì ăn nhiều một ít.” Narcissa rất thích bọn nhỏ, cô yêu những đứa bé trắng nõn, đương nhiên thích nhất Tiểu Long của mình,“Ta rất vui khi cháu thích những cái này, nha, Harry, cháu muốn thêm chút đường không?”

“A không, cám ơn, Cissy, trà sữa của cô là thứ ngon nhất cháu từng uống.” Harry trái lương tâm tán thưởng một câu sau đó quay đầu đi biểu hiện một cái “Nôn mửa” với Draco.

Chủ ý mời Harry tới uống trà chiều ra là của Narcissa, tuy trước đó cô cũng không để ý Harry hỗn huyết, thậm chí có chút ít khinh miệt nhưng khi nghe nói con mình được Harry cứu thì có chút cảm kích cứu thế chủ, đến khi em mình khôi phục danh dự mà Harry Potter lại học đồ cha đỡ đầu con mình, công chúa Slytherin nhạy cảm lập tức ngửi được khác thường nên cô sớm nhắc nhở Draco nên quan hệ tốt với Harry và chuẩn bị nghênh đón Harry Potter đến — đây chỉ là một tụ hội nhỏ, một bữa trà chiều lần thứ nhất, hoàn toàn không cần những người trưởng thành ở đây.

Harry trong khung còn là một Gryffindor nhưng trước khi tới được nghe rất nhiều chú ý nhưng cuối cùng nhất cậu cũng không cảm giác mình bị thử nên buổi chiều này trôi qua rất vui sướng, đến khi cậu chào chuẩn bị về, Narcissa còn lấy rất nhiều bánh kẹo đưa cho cậu và Prince làm cho cảm giác tốt của cậu với vị phu nhân này dâng lên.

Kỳ thật là Harry ngốc ngốc không rõ nội dung cuộc nói chuyện mà Narcissa đã biết rất nhiều tin tức trong lúc bọn họ nói chuyện.

“Mẹ, Harry là bạn con!” Draco thấy Narcissa không ngừng gõ tay thì biết mẹ mình đang tính toán cái gì.

“Mẹ biết rõ Tiểu Long, con phải làm bạn với thằng bé, a, đúng vậy, con nên là bạn tốt với thằng bé!” Narcissa ảo não,“Mẹ nên sớm biết! A, Dumbledore lão ong mật thật đúng là kẻ dối trá!” Tuy cô cảm thấy mua bán với lão hiệu trưởng có chút thiệt nhưng tổng thể thì coi như không tệ, có lẽ cô có thể bảo Lucius thân ái tìm đến một ít đền bù tổn thất…… Narcissa bắt đầu nói cho Tiểu Long tin mới lấy được,“Con xem, cứu thế chủ cũng không phải là một Gryffindor chỉ xúc động lỗ mãng, tiểu bảo bối của mẹ, quan hệ của thằng bé với cha đỡ đầu của con không tồi, dù cho lúc trước hai người đối chọi gay gắt đúng không?”

“Đó là vì đứa bé kia — Prince, mẹ cũng biết.”

“Đúng vậy, đứa bé kia thật là đáng yêu!” Narcissa hôn một cái lên mặt Draco không hài lòng lắm,“Nhưng Tiểu Long của mẹ đáng yêu nhất .”

“A! Mẹ! Con đã là người lớn!” Draco nhanh chóng chạy ra lưu lại Narcissa cười cười — buổi tối, cô sẽ nói với Lucius để lấy thêm nhiều lợi ích từ chỗ Dumbledore, mà cô tin tưởng, Dumbledore nhất định sẽ cho mình vì…… Harry Potter cũng không phải là một cứu thế chủ bình thường. Nghe lý giải pháp thuật của Harry Potter a! Cô dám cam đoan cho dù là Tiểu Long học tập từ bé cũng không nhiều như của cứu thế chủ — đương nhiên chỉ ở các loại pháp thuật công kích cho nên kỳ thật Dumbledore đang bồi dưỡng cứu thế chủ, lại còn có một độc dược đại sư làm đạo sư, quả thực là bảo hiểm tốt! Nếu như Tiểu Long vẫn là bạn của Harry Potter thì đứa bé này sẽ không xúc phạm tới con trai bảo bối của cô. Rất tốt, Narcissa, cứ làm như thế! Tốt nhất hỗ trợ giải quyết Bella, nói như vậy từ nay về sau không cần lo lắng cho gia đình mình nữa!

Tính toán như vậy Narcissa sẽ không đứng yên, cô bắt đầu tích cực liên lạc Sirius, Lucius không hoàn toàn biểu lộ nguyện ý vì Dumbledore khuyên bảo quý tộc nên mọi chuyện tiến triển cũng thuận lợi!

Dumbledore cảm giác những ngày này mình hay nằm mơ, ông cho rằng tình thế tốt như vậy hoàn toàn là từ Harry mang đến, mà Prince chính là vật biểu tượng của cậu bé! Lão hiệu trưởng vĩ đại chủ động đi đến đón Harry đưa đến nhà Snape, còn nói với Sirius không cần đi quấy rầy Harry vì Harry cần học –“Rất cao thâm,” Dumbledore sờ râu bạc của mình ra vẻ thần bí,“Cậu biết Severus nằm vùng, a, cậu ta thật dũng cảm, được rồi, ta không nói cậu ta dũng cảm mà là cậu ta hiểu Voldemort nên cậu ta sẽ chỉ đạo Harry tốt, điểm này, ta cũng không làm được — Sirius, tỉnh táo, không cần phải quấy rầy bọn họ, nếu như cậu không làm được ta sẽ bảo Remus trói cậu lại!”

Nhìn một cái, lời này nói thật đường hoàng a!

“Được rồi, em có thể không đi quấy rầy bọn họ, nhưng là…… Ít nhất mỗi tuần cũng để Harry tới chơi với em một thời gian ngắn chứ!” Sirius thật sự không nỡ cho con đỡ đầu của mình đi.

“Đương nhiên, Sirius, ta không thể cướp đoạt quyền lợi này của cậu, Harry là con đỡ đầu của cậu,” Dumbledore vỗ vỗ vai Sirius, đứng lên giữ chặt cánh tay Harry,“Tốt lắm, sư tử mắt xanh của ta, chuẩn bị xong chưa? Chúng ta đi.”

“A…… Đương nhiên.” Harry không nỡ nhìn cha đỡ đầu của mình, lại nhìn nhìn Remus và Kreacher.

“Nha, Kreacher không muốn tiểu chủ nhân Harry…… Kreacher sẽ đến đưa đồ ăn cho tiểu chủ nhân Harry, tiểu chủ nhân cần chăm sóc tốt mình, phải chăm sóc chủ nhân nhỏ, phải chăm sóc ngài Snape…… A, Kreacher không nỡ……” Lão Kreacher lau mặt,“Có lẽ bữa tối ăn kem ly bánh ngọt cũng không sai!”

Khi Harry đến nhà Snape đã là hơn bảy giờ tối, đương nhiên Snape không biết xuống bếp làm gì ăn nhưng anh nghĩ tới một phương pháp tốt – gọi đồ ăn sẵn, phù thủy không cung cấp, Muggle cung cấp, anh gọi một bữa tối phong phú, hơn nữa còn có chân dê nướng Harry thích — thậm chí dùng cắt bày ở trong đĩa, mọi thứ đã được chuẩn bị đầy đủ.

“Oa!” Trông thấy vậy, nói không kinh ngạc là giả — nơi này vốn không phải là nơi tốt gì, lần đầu tiên Harry tới tuy cải biến một ít nhưng dù sao vẫn rất âm trầm nhưng giờ nhìn lại thì hoàn toàn không giống lúc trước, cũng không phải sắc thái sáng ngời nhưng không khí hoàn toàn khác nghỉ hè năm trước, ngay cả ngọn đèn mờ nhạt chập chờn cũng không phải đại biểu âm trầm mà rất ấm áp lan ra cả căn nhà .

“Ta có thể giả thiết em thấy thần kỳ sinh vật gì không?” Snape nhíu mày, cầm hành lý trong tay Harry– cũng không nhiều, cũng đã được thu nhỏ lại,“Em biết nên làm gì.”

“Đương nhiên,” Harry gật gật đầu rồi lập tức vào phòng bếp cắt hoa quả,“Prince đâu?”

“Sắp về, đi nhà Cori, nói là đi lấy trò chơi mới ra.” Hiển nhiên, giáo sư độc dược đánh giá cao bộ dáng cứu thế chủ cắt hoa quả — nghiêm túc, mị lực.

“Prince nên chơi đùa nhiều nếu không đều bị anh dùng độc dược đổ vào thành thành cuồng độc dược, giống anh!” Harry cười rất tự nhiên, giống như khi còn ở hầm,“Em thật không dám tin, năm trước chúng ta còn…… Đối địch.” Harry lau sạch tay rồi đi lấy rượu đỏ cho Snape.

“Ta cho rằng cũng không phải là đối địch.” Hiển nhiên, giáo sư độc dược cũng không khó chịu với việc học đồ trêu chọc.

“Đúng a, chẳng qua là anh đơn phương chán ghét em,” Harry bất đắc dĩ rót rượu đỏ ra rồi đưa cho Snape,“Trên thực tế em luôn hoài nghi,” Ngước mắt cẩn thận nhìn Snape,“Có phải là em thật sự đáng ghét không…… Đương nhiên em cũng vậy không thể hy vọng xa vời tất cả mọi người đều yêu thích em, nhưng là…… Bị anh…… Ưm…… em…… chỉ là em cảm thấy……” Dùng sức gãi gãi đầu tóc lộn xộn, “A, được rồi, em chỉ là cảm thấy anh không nên ghét em, dù sao biết năm nhất anh đã cứu em, khi đó em đã cảm thấy đau đớn khi anh vẫn ghét em — cho nên em mới có thể như vậy đối nghịch như vậy,…… Anh hiểu không?”

“Vì vậy ta có thể lý giải thành……” Bảo trì mặt không biểu tình, kỳ thật Snape rất vui,“Em thích ta ?”

“Ai?” Harry xấu hổ, cậu cảm thấy tai mình nóng lên,“Anh là đạo sư của em a, đương nhiên sẽ thích anh, đây là chuyện rất bình thường!”

A, Harry đáng thương, chẳng lẽ cậu không biết yêu mến của mình xen lẫn rất nhiều thứ kỳ quái sao? Thật đúng là chỉ cho rằng chỉ có tình cảm thầy trò? Thật sự là quá đáng thương!

Snape mỉm cười — anh đã có thể mỉm cười, đó là công lớn của hoàng kim nam hài Gryffindor — sờ sờ má Harry, làn da hơi nóng lên không biết gạt người, nếu như chỉ là thích một thầy giáo thì sẽ đỏ mặt sao? Cứu thế chủ đáng thương! Tâm tình của giáo sư độc dược rất tốt, anh cảm thấy nên tiến thêm một bước, bằng không…… luôn bị nói thành là “tình cảm thầy trò” cũng làm cho người khác bất mãn, không phải sao?

“Giáo…… Giáo sư…… Cái kia……” Harry luống cuống, cậu không biết mình trúng gió gì nên nói nhiều với Snape như vậy, cái gì yêu thích a, cậu rất muốn tìm một cái lỗ để chui vào!

“Em nói, ta đang nghe.” Giọng nói mềm nhẵn giống như tơ lụa, chocolate tốt nhất, hoặc là chai rượu tốt nhất…… Hoàn toàn làm cho người nghe say chết ở bên trong. Harry cảm thấy mình đã say nên tim đập mạnh…… Nhưng cậu không uống rượu…… Chẳng lẽ cậu bị bệnh? Vừa nghĩ tới khả năng mình bị bệnh do giọng nói của Snape, cứu thế chủ ủy khuất — rõ ràng cậu rất cố gắng lấy lòng a!

Severus sao có thể đối xử với cậu như vậy!

“Khả năng em…… bị bệnh” Harry xoa cổ, môi gần như không động,“Em nghĩ là em bị bệnh…… Anh vừa nói thì em bệnh……”

“Chỉ là lời nói?” Tay Snape chậm rãi trượt trên má nam hài, chậm rãi cọ xát trên cổ, xoa vành tai,“Harry…… Nói cho ta biết, bệnh của em, như thế nào?”