Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 5




Không quản Harry kháng nghị, nổi giận, như thế nào cự tuyệt, cậu bé tên Prince vẫn đẩy Harry vào phòng ngủ Snape sau đó cầm đũa phép của Snape bắt đầu chỉ huy hành lý của Harry thành thật mở ra, từng đồ vật bên trong đến chỗ chúng nó nên ở.

“Cái này……” Harry vốn bị bỏ vào phòng ngủ Snape đang phẫn nộ cùng chán ghét cảm thấy những bùa chú này biến thành hâm mộ cùng kinh ngạc,“Quá tuyệt vời!”

“Đây là ba con đỡ đầu!” Prince trả đũa phép cho Snape, nắm chặt áo Snape khiến nó có nếp nhăn,“Cha không nói cho ba ba, đúng không? Thật đáng ghét!” Nói xong mới buông áo Snape ra, lại vỗ vỗ vạt áo trước đã nhiều nếp nhăn, rồi mới qua chỗ Harry nói,“Ba ba, con gọi là Prince Albus Potter Prince, đến từ năm 2012, là con của ba cùng cha –” Cậu chỉ vào Snape,“ Sinh vào năm 2003, năm nay con chín tuổi nha!”

Prince chín tuổi một chút cũng không giống chín tuổi.

Cậu chẳng những cao, hơn nữa cách nói chuyện làm việc cũng không quá trẻ con. Cậu kéo Harry đến trên giường lớn màu đen ngồi xuống, phi thường săn sóc vỗ vỗ bả vai Harry, cho Harry tiêu hóa tin tức chấn kinh nhân tâm.

“Cậu nói…… Cậu…… Cậu là của tôi…… Con tôi?! Còn là cùng…… Ách…… Cùng Snape…… Ách tôi là nói giáo sư Snape?” Harry gian nan nói ra,“Chính là điều đó không có khả năng! Hơn nữa cậu cũng không phải là họ Snape! Còn nữa…… Còn có chính là…… Tôi…… Không đúng! Tôi là nam mà!”

“Nha! Ba ba! Ba có thể tỉnh táo được không?” Prince cầm tay Harry để lên mặt của mình,“Ba có thể sờ sờ, con thật là con của ba, là con của ba và ba Severus, thật sự…… Ba có thể kiểm tra huyết thống……” Prince vẻ mặt ủy khuất giống như con chó con bị vứt bỏ dùng đôi mắt xanh biếc di truyền từ Harry ướt sũng nhìn Harry,“Con thật là con của ba ba a!”

“Chính là……” Harry cẩn thận liếc Snape, sau đó con mắt không thể khống chế liền bay tới trên bụng của anh — tại Harry ý thức, mình là nam liền khẳng định không thể sinh con…… Chính là nếu như Prince thật là con của mình…… Như vậy là Snape sinh? Hoặc là…… Snape trên thực tế…… Là nữ?! Harry bị ý nghĩ của mình đánh choáng đến khi nghe thấy Snape nặng nề thở mới thu lại tầm mắt của mình, cậu thật sự là chịu đủ rồi…… Nếu quả thật …… Tương lai cậu cùng Snape còn có…… Ách…… con, như vậy cậu nhất định là thụ ngược cuồng!(bé Har đang mơ mình là công a =))))

“Được rồi, Prince, con ngồi xuống.” Snape quơ quơ đũa phép, lấy một cái ghế ngồi xuống, mà Prince nghe mệnh lệnh cũng ngồi đàng hoàng cạnh Harry biểu hiện giống như là một đứa trẻ ngoan nghe lời nhất trong nhà trẻ,“Nghe, Harry Potter.”

“Giáo sư Snape, em đang nghe.” Harry bắt buộc chính mình ngẩng đầu lên đối mặt với Snape – từ cặp mắt trống rỗng kia cậu không nhìn ra trừ mình ra còn có hình bóng ai.

“Ta giả thiết, ngươi biết mình là phù thủy mà không phải Muggle.” Snape huy động đũa phép gọi đến một quyển sách để trước mặt Harry,“Ta có thể nói cho ngươi biết, nhưng là ta hy vọng ngươi…… Sau khi ta cho ngươi biết, đọc quyển sách này một lần.” Snape nghĩ nghĩ, anh rất ít khi nói như vậy, bình tĩnh mà…… Coi như là thân mật,“Đầu tiên, phù thủy sử dụng độc dược, có thể khiến đồng tính sinh con, cho dù là hai phụ nữ, cũng có thể,” Anh thấp giọng, tựa hồ không thoải mái,“Còn nữa, ta không biết là…… ta hèn mọn như vậy có thể cùng thánh nhân cứu thế chủ vĩ đại có cái gì…… cùng xuất hiện? Cho nên, ngươi, ta muốn ngươi biết một sự kiện – đừng lộn xộn bất kỳ vật gì không thuộc về ngươi!”

“Được! Em muốn nói…… Vâng, giáo sư.” Harry lập tức mở miệng, cậu cũng không thấy được mình sẽ cùng…… Snape nhấc lên loại quan hệ cổ quái gì,“Hiện tại, thu thập đồ đạc của ngươi — phòng của ngươi ở bên cạnh, ở cùng Prince.” Snape đang muốn đóng gói hành lý của Harry thì….

“Không cần!” Prince kêu to,“Con không muốn ngủ cùng ba ba! Con đã chín tuổi! Không phải chín tháng!” Đột nhiên, cậu bé ngừng lại không kêu to nữa, nhìn Snape rồi lại nhìn nhìn Harry, oa một tiếng khóc lên,“Oa — hai người — có phải là ly hôn? Có phải là không quan tâm con …… Oa — Cha không thích ba, Prince cùng ba ba ngủ đầu đường …… Ô ô ô…… Ba ba, nhanh hôn cha, ô……” Cậu bé chín tuổi còn là khóc nháo, nhất là đứa bé này còn là hổ con nhà mình.

Snape ngưng trệ.

Harry cứng người.

Prince còn đang khóc lóc om sòm.

“Đừng khóc.” Snape phản ứng trước, ngồi xổm bế cậu bé lăn trên mặt đất lên, chính là Prince hoàn toàn không nghe lời của anh, vẫn khóc, không có cách nào, anh chỉ có thể nhét cậu bé vào trong ngực Harry – Merlin biết rõ, Harry còn nhỏ hơn đứa bé này!

Bất quá bất kể thế nào, vừa mới bị Harry ôm lấy, tiếng khóc của Prince xác thực nhỏ rất nhiều, nhưng cậu bé vẫn thút tha thút thít nhìn mười phần đáng thương.

“Cái kia…… Cậu đừng khóc ,” Harry ngốc ngốc xoa nước mắt cho cậu,“Cái kia…… Cậu cũng biết đây là…… Ân…… Rất nhiều năm trước, không phải năm cậu ở, cho nên…… Cho nên tôi hiện tại với cha cậu, là giáo sư Snape, ách…… Không kết hôn, chỉ là…… Ân…… Là quan hệ sư sinh, đúng, chính là quan hệ sư sinh.” (giáo sư – học sinh)

“Ô…… Con biết rõ……” Prince cầm tay áo Harry bắt đầu lau mũi,“Ba từng nói qua, con muốn nói…… Sau khi lớn lên, ba đã nói với con ba là học sinh của cha…… Ô…… Ách! Cha…… Cha cũng đã nói…… Nhưng là hai người…… Ân…… Nói cho con biết, hai người là…… Ân…… Ô…… Là vừa thấy đã yêu…… Cho nên…… Ba vừa tốt nghiệp, ân…… Liền kết hôn…… Ô…… Nhưng là bây giờ…… Oa — lừa gạt trẻ con đều là người xấu!”

“Tôi…… Tôi không lừa gạt……” Harry không biết mình nên làm cái gì, cậu cũng chưa từng chăm sóc trẻ con, nhưng là cái này…… Prince tuyệt đối là con của cậu, cậu có thể cảm giác được! Đúng vậy, cảm giác ấm áp khi Prince ở trong ngực, khi khóc cậu đau lòng, như thế nào cũng làm cho Harry không thể phủ định đứa bé này…… Xác thực, là của cậu, mà Harry…… Harry Potter rất khát vọng một người nhà chân chính – rất khát vọng? Rất nhiều! Thậm chí…… Harry cảm thấy chỉ cần có một người nhà chân chính, huyết mạch tương liên với mình, cậu có thể vì thế mà phản bội toàn bộ thế giới!

“Ba ba……” Giọng Prince mềm mềm khiến Harry bị say, cậu cần làm cho đứa bé này an tĩnh lại – trẻ con hay khóc không phải chuyện tốt, cậu biết rõ, khi Dudley còn bé đánh cậu cậu không khóc, bởi vì cậu nghe bà Johnson hàng xóm nói qua, trẻ con hay khóc sẽ đầm — không, cậu không thể để cho con của cậu đần!

“Hãy nghe ba nói, Prince, ba chỉ là…… A, ba, con xem, ba mới là từ Snape — a, Severus, hai người vừa cãi nhai, không phải chuyện nghiêm trọng, đúng vậy, đừng khóc được không?” Harry vụng trộm nhìn Snape, phát hiện mặt của mình càng lúc càng đen ,“Severus không thể không nhớ con – Anh ấy sẽ không bỏ mặc chúng ta, tin tưởng ba.”

“Thật sự?” Prince chớp mắt, quay đầu nhìn Snape, mà khi Harry nhìn Snape, phát hiện nam nhân âm u này đã sớm biến sắc mặt, thoạt nhìn rất chân thành cùng ôn hòa – Merlin váy ngắn! Snape chân thành ôn hòa?!

“Đã thành, vừa mang ba ba về, muốn cho hai người làm quen một chút.” Snape ôm Prince,“Đi rửa mặt, sau đó đổi y phục, chờ chúng ta dưới tầng, cơm tối đi ra ngoài ăn.”

“Dạ!” Ngẩng đầu cho hai người cha một cái mặt cười thật rực rỡ, Prince nhanh chóng chạy ra ngoài.

Lúc này, trong phòng ngủ chỉ còn Harry cùng Snape .

Thật là xấu hổ.

“Potter,” Snape vẫn đứng tại chỗ, không có bất kỳ động tác nào, nhưng là giọng của anh nghe lên phi thường đáng sợ, so với bình thường trào phúng cùng răn dạy càng làm cho người khác sởn tóc gáy,“Ta cho rằng, sư tử chính là sư tử, giả bộ như rắn độc sẽ chỉ làm ngươi chẳng ra cái gì cả.”

“Giáo sư!?” Harry đột nhiên ngẩng đầu, thấy rõ Snape trào phúng, cậu vô ý thức phản bác,“Không! Em không có! Em không có……”

“Đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đang làm cái gì, Potter!” Snape cười lạnh,“Ta không biết tại sao ngươi phải nói dối, Potter, nhưng là nhớ kỹ, Prince là Prince, chân chính — Prince, ta không hy vọng ngươi mang xấu nó.”

“Chính là cậu bé cũng là con của em!” Harry nhảy dựng lên.

“Nha?” Snape lúc này thật sự nở nụ cười,“ Cứu thế chủ vĩ đại,” Ánh mắt của anh đảo qua toàn thân Harry, cuối cùng đứng ở trên bụng cậu hai giây, lại nhìn thẳng ánh mắt của cậu,“Bằng thân thể — bé nhỏ này của ngươi?”

“Đó là tương lai – con của en!” Harry phẫn nộ nắm tay, cậu muốn mượn nó đến biểu hiện ra khí thế của mình, chính là thật đáng tiếc, chiều cao cùng dáng người gầy yếu của cậu chỉ có thể khiến cậu giống như là tại bị Snape…… Ách…… Bắt buộc, bất quá theo góc độ của Harry, có lẽ cậu là rất có khí thế ,“Em không biết như thế nào sẽ cùng – giáo sư, dù sao em không thích ngài, giáo sư — em không biết như thế nào sẽ cùng ngài có con, nhưng là em dám khẳng định, em yêu cậu bé đó! Đó là người nhà của em! Thân nhân của em! Huyết mạch tương liên!”

Đúng vậy, phù thủy chính là như vậy, trời sinh khắc ở trong khung là ấn ký huyết mạch tương liên, không cách nào tiêu trừ cũng khó có thể dứt bỏ. Mà Harry, không thể nghi ngờ là phù thủy, còn là một người thừa kế của quý tộc thuần huyết — cho dù mẹ là phù thủy huyết thống Muggle.

“Sau đó thì sao?” Snape bắt lấy tay Harry,“Ta giả thiết ngươi chưa quên, đứa bé kia là Prince — mà ta, là một người cuối cùng của gia tộc Prince.”

“Không đúng! Giáo sư họ Snape!”

“Ngu xuẩn!” Snape rốt cuộc biết, một xuẩn sư tử rốt cuộc có thể xuẩn đến mức nào,“Còn quyển sách này, ngươi nhìn kỹ xem!” Snape ngay cả đũa phép cũng không dùng triệu hoán một quyển sách.

“[Sinh mà cao quý]?”

“Nơi này là bản ghi chép của tất cả quý tộc thuần huyết.” Snape lạnh lùng nói,“Còn nữa, nếu như ngươi muốn làm bộ…… quan hệ với ta coi như không tệ, nhớ kỹ, không cần lộ ra.”

“Cái — cái gì?” Harry sững sờ.

“Vừa rồi Prince ở trước mặt ngươi cũng đã biểu hiện rõ ràng,” Snape hít sâu một hơi, khô cằn mở miệng,“Ngươi tính toán cho cậu bé biết, quan hệ thực tế của ta và ngươi?”

“Không!” Harry cũng không muốn lại làm cho con của mình khóc,“Được rồi, em biết, giáo sư.” Harry hít sâu, cảm giác mình nhất định là điên rồi mới có thể muốn biểu hiện quan hệ tốt với Snape, bất quá…… Quả thật có chút kỳ quái,“Đúng rồi, giáo sư, em muốn biết rõ, vì sao…… Prince khóc, em liền sẽ cảm thấy đau lòng, toàn thân cũng không thích hợp? Hơn nữa……”

“Bởi vì Prince là một phù thủy chưa đầy 11 tuổi,” Snape nhàn nhạt nói,“Phù thủy trước 11 tuổi, phát sinh cái gì, cha mẹ đều có thể cảm ứng được, hơn nữa…… Cho dù là mất tích, cha mẹ cũng có thể thông qua huyết thống liên lạc tìm được — điều kiện tiên quyết là, khi phù thủy mới ra sinh, cha mẹ có đưa vào ấn lí của gia tộc.”