Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 45




Bí mật của con trai

Harry chất vấn Snape cũng không giấu diếm nhưng anh cũng không nói cho Harry biết chân tướng vì hiện tại Harry chưa đủ thực lực để biết rõ chân tướng – Harry, còn chưa đủ mạnh, không chỉ là chưa đủ mạnh, còn không có cách nào bảo vệ bí mật. Cho dù là Sirius Black xuẩn cẩu cũng không biết chân tướng.

Bí mật, càng ít người biết rõ thì càng tốt. Đương nhiên, cũng có người nhất định phải biết một chút, ví dụ như gia chủ Malfoy gia — Dumbledore đồng ý cho anh một ít ích lợi và có được thứ phù hợp, tất cả mọi người vui vẻ, mà là một trong những “Người trung gian”, Kreacher cũng rất vui vẻ. Đối với Kreacher gia tinh gia tộc Black, chỉ có người hoàn thành nguyện vọng của Regulus mới là người đáng giá lão cảm ơn, mà “Người này” rất rõ ràng chính là Dumbledore và Snape, mà Snape là bạn lữ của Harry Potter, như vậy đương nhiên lão sẽ đối với cha đỡ đầu của Harry Potter — chủ nhân hiện tại Sirius tốt một chút! Nhưng là lão không thích Sirius! Bất quá không sao, lão có thể giáo dục Sirius, đây là Dumbledore đáp ứng lão!

Kreacher rất vui khi có thể chuẩn bị hết thảy và được tán thưởng cùng yêu thích, hơn nữa có thể giáo huấn chủ nhân Sirius của lão – mọi thứ làm cho lão thỏa mãn, vừa lòng!

Đương nhiên, thân là gia tinh của gia tộc Black thuần túy nhất, Kreacher cũng là một gia tinh tốt có thể giữ bí mật, cho dù chết cũng không thể khiến lão nói ra cái gì không thể nói, dù cho đó không phải bí mật.

Lau dọn sạch sẽ căn phòng chủ nhân Regulus ở khi còn sống, Kreacher dán một cái biển ở cửa “Sirius và chó không được phép đi vào” rồi lại đi quét dọn những nơi khác — đúng vậy, lão không dùng pháp thuật dọn phòng của Regulus vì đó là không tôn trọng chủ nhân Regulus, lão sẽ không làm như vậy!

Mang theo thùng nước, Kreacher xông vào phòng Sirius, lôi anh từ trên giường dậy, cũng không để ý tối hôm qua anh ngủ lúc mấy giờ, ném người xuống đất sau đó cuốn ga giường đi.

“Nha! Nó đúng là muốn chết!” Bị Kreacher giáo huấn lâu như vậy, Sirius sớm đã quen, anh từng rất ghét Kreacher và hận mẹ mình — kể cả bức họa, nhưng là khi Kreacher giáo huấn, anh dần dần hiểu một ít đạo lý, sau đó giáo sư Dumbledore nói một ít chủ đề về gia đình, còn có thể nói chuyện bình tĩnh cùng bức họa của mẹ anh làm cho Sirius thấy đáng sợ và hâm mộ — đúng vậy, Sirius là người bị giam hơn 10 năm, khi bị giam vào Azkaban anh mới 21 tuổi, ở đó anh dựa vào hồi ức mới có thể duy trì được, những hồi ức này đương nhiên không có khả năng chỉ có bảy năm đến trường và ít năm sau đó, anh cũng sẽ nghĩ tới những lúc ở nhà Black…… Căn nhà âm trầm, nó chèn ép khiến anh không thở được…… Chính là, căn nhà đó cũng cho anh cuộc sống!

Chầm chậm, khi giáo sư Dumbledore và bức họa mẹ anh Walburga trò chuyện với nhau thật vui, Sirius nghe lén — đương nhiên đây là chuyên môn cho anh nghe lén — anh biết kỳ vọng của Walburga, biết đến trách nhiệm với gia tộc, biết người em trai của mình vĩ đại anh dũng thế nào…… Khi nghe Regulus hy sinh, bức họa mẹ anh gào khóc, giọng còn to hơn khi nhục mạ Sirius làm nhà Black đều ong ong sau đó chính là tiếng kêu khóc của Kreacher, Dumbledore nghẹn ngào an ủi…… Thật sự nếu không động dung, Sirius nên đổi tên gọi là “Sirius Black ngu đần” !

Cũng may lúc này Harry đã về Hogwarts nếu không nhất định Sirius sẽ kéo Harry vài ngày không ngủ nói về gia tộc Black, nói về người mẹ ngoài lạnh trong nóng của mình, nói về Kreacher…… Còn có Regulus…… Một anh hùng chân chính.

Sirius có chủ nghĩa anh hùng tình kết liên tục nhiều tháng bị oanh tạc triệt để ngã trước định nghĩa anh hùng bởi vậy cũng ổn trọng hơn trước một chút, tuy vẫn yêu đùa dai nhưng không còn cho rằng đùa dai không chút tiết chế là chuyện tốt. Điểm này làm cho Narcissa kích động thiếu chút nữa khóc tại chỗ nhưng cô chỉ ôm chặt em họ của mình — đương nhiên là khi không có người khác.

Sirius đã thoát khỏi lớp áo ngoài đứa ngốc Gryffindor không kiêng nể gì cả, chỉ còn lại nội tâm quán quân Gryffindor, đây là chuyện tốt, bất quá…… Xấu là ở trò đùa dai cuối cùng — cho Harry tặng Snape bản giáo dục thanh xuân vỡ lòng. Kỳ thật cái này cũng không trách Sirius, trong ấn tượng của anh, Severus Snape chính là một người âm trầm, độc mồm, không có nhiều bạn, nghèo cho nên anh cho rằng năm đó Snape không thể theo đuổi Lily hoàn toàn là vì không được giáo dục vỡ lòng, dù sao khi bọn họ còn đi học, khách quan mà nói ngoại trừ năng lực phi hành James mạnh hơn, những thứ khác James không giỏi bằng…… Đương nhiên, khẳng định tổng thể của Snape không bằng James, bằng không Lily sao sẽ chọn James a?

Nhưng là làm anh em của James, bạn Lily, từng là địch nhân của Snape, hiện tại…… Ách…… Coi như là bạn cùng một chiến tuyến, Sirius cho là mình nên quan tâm người bạn học âm trầm này, cho nên…… Anh và Remus của mình nhất trí dùng phương thức Gryffindor truyền “ý tốt” cho Snape, chỉ là…… đôi “Bạn tốt” này nhất định không thể tưởng được, hậu quả của trò đùa dai của bọn họ thật sự là…… Khụ khụ…… rất “hoàn mỹ”.

Đây là ngày thứ bảy cũng là ngày cuối cùng Harry uống thứ độc dược khó uống kia, uống xong còn không đến mức trực tiếp ngất nhưng là ảnh hưởng cũng không nhỏ, ít nhất cậu không thể thanh tỉnh…… Cho nên, Harry mới có thể cầm quyển sách Sirius tặng…… bí mật của con trai…… cái tên thật hay a, Harry vuốt tên sách trên bìa…… Bí mật…… Harry mở tờ thứ nhất, chữ trên tờ đó cậu đều biết nhưng là ở cùng một chỗ khiến cậu cảm thấy rất mơ hồ…… Chẳng lẽ có pháp thuật có thể xem thấu tâm trí? Harry nhớ tới gương Erised, cái gương thần kỳ đó, ở bên trong cậu thấy được bản thân, thấy được cha mẹ …… Có lẽ, quyển sách này có thể hiện ra những thứ còn thần kỳ hơn hôn?

Harry lật ra tờ lần trước mình lật đến — lúc ấy cậu mở ra đã thấy hai người ôm hôn nhau nên cậu sợ hãi nhưng là cậu cảm giác hiện tại mình không nên sợ hãi, bởi vì cậu là sư tử Gryffindor dũng cảm…… Cho nên không phải sợ hôn, cậu không sợ!

Kỳ thật Harry còn rất sợ nhưng cậu thật sự không có cách nào khác tập trung tinh lực suy nghĩ mình rốt cuộc nên xúc động một chút giống như cha mẹ mọi người hay nói hay là nên cẩn thận giống như Snape yêu cầu — đầu cậu rất đau, nhu cầu cấp bách cần cái gì đó để phân tán chú ý!

Hình ảnh trên sách giống như ảnh chụp…… Harry nuốt nước bọt, cậu cảm thấy hai người trong đó rất quen mắt — đó là hai người đàn ông…… Hoặc nên nói là một người đàn ông và một thanh niên, bọn họ đang hôn nhau…… Rất kịch liệt.

Nam nhân cũng có thể hôn nhau?

Harry nhìn chằm chằm vào hai người hôn nhau trên hình, cậu vô ý thức liếm liếm đôi môi khô khốc — có lẽ…… Là khát? Ai biết được! Harry chỉ biết là hai nam nhân có thể hôn nhau…… Đừng nói là hai nam nhân, một nam một nữ hôn nhau lúc trước cậu cũng chưa gặp qua, tuy dượng Vernon cũng thường xuyên hôn dì Petunia nhưng chỉ là chạm vào rồi tách ra, nào có kịch liệt như vậy a?

Cứu thế chủ đỏ mặt, nhất là khi cậu phát hiện một người trong đó rất giống của mình…… Hai má còn đỏ hơn, chính là…… người kia, sao giống như…… Ách…… giáo sư Snape?

Vì vậy đầu cứu thế chủ đáng thương càng đau…… Không chỉ là cái đau trước đó, còn có đau vì bực bội…… Tiện tay vứt sách ra, vẫn là ngủ thôi.

Harry cuộn thành một quả cầu, cái đầu lông xù càng làm cậu giống một con mèo nhỏ, lửa trong lò sưởi ấm áp nhưng sẽ không quá nóng, nhiệt độ trong phòng ngủ cũng rất thích hợp, cái thảm như có cảm ứng che làn da lộ ra ngoài của chủ nhân…… Khi Snape mở cửa, anh nhìn thấy hình ảnh đó. Snape đi qua nhặt lên quyển sách bên chân Harry, nội dung bên trong làm cho khóe miệng của anh cong lên, sau đó anh cất kỹ quyển sách kia, lại quay lại ôm con mèo nhỏ mắt xanh nằm trên mặt đất lên giường…… Rất tốt, mấy tháng này cuộc sống của cứu thế chủ được cải thiện hoàn toàn, ngay cả thịt cũng nhiều không ít, ít nhất không phải gầy trơ cả xương.

Giáo sư độc dược rất hài lòng chuyện này.

Snape đương nhiên biết rõ chỉ bằng Gryffindor cẩu thả, tên ngốc Harry Potter cũng không rõ ràng nội dung của quyển sách kia cho nên anh không cần lo lắng sẽ làm Harry sợ nên biện pháp tốt nhất chính là không đếm xỉa đến nó làm cho cứu thế chủ hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra!

Kỳ thật từ khi Harry bắt đầu dùng độc dược dung hợp linh hồn, Snape đã cảm thấy nội tâm không thoải mái, loại độc dược này sẽ làm Harry đau thật lâu, đồng thời cũng sẽ làm cho cậu mất đi khôn khéo, tỉnh táo và sức phán đoán cơ bản nhất bình thường, đương nhiên, đó chỉ là tạm thời nhưng lại đủ để cậu nguy hiểm, cũng may bây giờ là lễ Giáng Sinh hơn nữa là ở Hogwarts bằng không sẽ có phiền toái lớn — suy nghĩ một chút a, ai có thể làm gì linh hồn mà không bị ảnh hưởng a? Giống như là…… Voldemort, người điên kia, cắt nhỏ linh hồn sau thì không còn lý trí. Cũng may Harry chỉ cần cắn nuốt một mảnh linh hồn nhỏ, ngoại trừ khi độc dược phát huy tác dụng sẽ ảnh hưởng đến linh hồn, chỉ cần kết thúc dùng độc dược thì sẽ không còn chuyện gì.

Sung sướng đắp chăn cho Harry, tầm mắt của Snape lại rơi xuống quyển sách kia…… Bí mật của con trai…… Một quyển sách thật tốt a! Nếu như…… Không có phát hiện cái này, có lẽ anh chỉ biết chầm chậm chờ…… Hoặc là…… Dùng Prince làm cho Harry nhận thức tầm quan trọng của tương lai, nhưng là hiện tại…… Độc dược đại sư cảm thấy mình có thể thử tiếp xúc với Harry, có lẽ một nhà ba người ăn cơm dã ngoại lần thứ nhất cũng là lựa chọn không sai?

Đang nghĩ, một thần hộ mệnh màu bạc bay vào qua cửa sổ — là một con phượng hoàng, nó bay tới trước mặt Snape thì dừng lại, cái cổ dài nhỏ ưu nhã cong thành một đường cong hoàn mỹ:“Severus, hài tử thân ái, tôi nghĩ thầy có thể giúp tôi chỉ đạo Harry Phòng chống nghệ thuật hắc ám, không biết thầy có nguyện ý hay không? Tôi nghĩ thầy sẽ nguyện ý đúng không? Sirius khá…… Harry thật sự nên học Phòng chống nghệ thuật hắc ám, ý thầy thì sao? Đương nhiên, vì để Harry học tập tốt, tôi nghĩ Harry nên tiếp tục ở lại hầm, a, thu Harry làm học đồ a, thầy thấy thế nào? Tôi nhớ bạn học của tôi…… Đúng, hội trưởng hiệp hội độc dược, thầy biết, lão già đó, ha ha, lão ta kết hôn với học đồ, nha nha nha, cái gì tôi cũng chưa nói!”

Một con phượng hoàng tư thái ưu nhã nói ra những lời dọa người như vậy thật sự là làm cho người ta oán giận. Bất quá…… Những lời này cũng rất làm cho người ta cao hứng, không phải sao?

Khóe miệng Snape vốn đang cong lại nhếch lên một chút nữa.

Học đồ sao? Xác thực là lựa chọn tốt…… Hơn nữa…… Snape nhìn cậu bé ngủ bên cạnh…… Prince nói Harry sẽ cùng mình đuổi theo địch nhân, thấy Voldemort sống lại, giết chết Voldemort…… Như vậy, Harry phải trở thành kẻ mạnh……

“Harry…… xin lỗi.” Snape nằm nghiêng nhìn Harry,“Ta phải mạnh hơn…… Em cũng vậy…… Vì Prince, vì chúng ta, cố gắng lên, Harry.” Nghiêng người, kéo Harry vào lòng, Snape cho rằng quyết định như vậy cũng không tính quá xấu, anh không thể làm một người đàn ông ngu xuẩn chỉ biết là bảo vệ mà không biết giữ gìn. Bởi vì bạn lữ của anh là cứu thế chủ, anh cần đứng ở bên cạnh cậu bé mà không thể để cậu ở phía sau mình, như vậy, là vũ nhục lớn nhất với cậu bé này……