[AWM] Tuyệt Địa Cầu Sinh

Chương 57




HOG siêu bất ngờ phát huy được ở trận cuối đúng lúc động viên các fan, cũng áp xuống được một số các lời bàn tán ác ý.

Ít ra Vu Dương chứng minh được bọn họ có thể đoạt mũ được một trận.

Ngoài ra, cũng là điều để phấn đấu trong thời gian huấn luyện ròng rã.

“Rất tốt, ít ra thì vẫn còn hi vọng.” Sau trận đấu, Lại Hoa không còn mắng người như trước, vẫn tính là bình tĩnh, “Các cậu đánh…Youth không cần phải nói, trạng thái trước sau đều ở mức cao, Na Na Lão Khải phát huy cũng không thành vấn đề, còn Tân Ba có hơi tách rời chưa ăn nhập, nên tiếp tục rèn luyện nhiều hơn, tới đây một chuyến là đúng, lúc luyện tập bình thường cũng đâu có thể gặp nhiều team mạnh như này, sau giải này còn phát hiện ra được rất nhiều vấn đề không được, quả nhiên lần này lộ ra hết, đây cũng là chuyện tốt, ít ra còn biết chỗ mà sửa, có điều…”

“Trên phương diện điều tiết tâm trạng…” Lại Hoa xụ mặt, trầm giọng nói, “Vấn đề riêng của các cá nhân nên tự mình giải quyết, thi đấu lần sau dù thành tích có ra sao, cũng không nên xuất hiện tình huống cần người khác tới an ủi, loại giải offline nhỏ này còn cần tới phụ đạo tâm lý đi theo nữa à? Lúc không có thầy phụ đạo tâm lý đi theo, phải tự mình giúp mình, sau sai lầm, phải tìm mọi cách để điều chỉnh tốt trạng thái, nên tôi không hi vọng lặp lại nữa.”

Lại Hoa vẫn chưa nói ra là ai, nhưng mọi người đều biết, Tân Ba hổ thẹn nhìn mọi người, đột nhiên cúi đầu: “Xin lỗi, nhưng…tôi sẽ cố gắng, tôi sẽ càng cố gắng hơn đội trưởng, sẽ kiên trì đến…khi người lợi hại hơn tôi xuất hiện.”

Bốc Na Na cùng Lão Khải biết rõ suy nghĩ trong lòng Tân Ba, nên cũng không nói gì.

Vốn Lại Hoa muốn mắng Tân Ba, sai lầm ở bốn trận đầu không nói, nhưng sau đó tâm trạng sụp đổ, sợ chiến không muốn đánh tiếp. Một cuộc đấu, từ kỹ thuật đến tố chất tâm lý, Tân Ba bại lộ toàn bộ khuyết điểm của mình, quả thực nát quá nát.

Nhưng khi nghe hắn nói vậy, lòng Lại Hoa có hơi nhẹ đi.

Bốc Na Na đang muốn an ủi Tân Ba không có ai tốt được bằng hắn thì…Vu Dương đứng trước cửa sổ bình tĩnh nói: “Được, anh cứ tiếp tục đánh, cho đến khi người mới giỏi hơn anh xuất hiện.”

Bốc Na Na lúng túng mỉm cười, thầm nghĩ quả nhiên là người nối nghiệp lão súc sinh, một chút tình cảm cũng không thể hiện ra.

Quả đầu táo của Vu Dương bị tai nghe làm rối, cậu bới lên cột lại, rồi đeo ba lô thiết bị lên.

Vu Dương đeo ba lô ra ngoài, khi đi ngang qua Tân Ba còn đang cúi đầu, ra sức kéo Tân Ba lên, để hắn nhìn thẳng mình.

Viền mắt Tân Ba lại đỏ, hắn nhỏ giọng nói: “Đội trưởng…”

“Bắt đầu từ hôm nay, chỉ cần có người giỏi hơn xuất hiện, anh phải ra khỏi.” Vu Dương nhìn Tân Ba nói, “Anh nhớ kỹ chứ?”

Tân Ba như hiểu mà không hiểu, “Vâng…”

“Nhớ kỹ là tốt rồi.” Vu Dương buông cánh tay của hắn ra, “Vậy bắt đầu từ bây giờ, sau mỗi trận game cũng có thể là trận cuối cùng anh ở đội 1, có ngày hôm nay không có ngày mai, có một trận này nhưng không có trận kế tiếp, đã hiểu?”

Tân Ba sửng sốt, mắt nước mắt lưng tròng: “Đã hiểu! Trận nào tôi cũng sẽ liều mạng đánh, đội trưởng…”

Vu Dương gật đầu, “Biết là được, tiếp đó còn có hoạt động, lên tinh thần đi, chúng ta, tôi…”

Vu Dương ngước mắt, nhìn người ở phía cửa, không biết từ khi nào đã đứng ở đó, đột nhiên quên mất mình đang muốn nói gì.

Hai tay Kỳ Túy cắm trong túi quần tây, mỉm cười: “Tôi quấy rối Vu đội phát biểu sao?”

Vu Dương run lên, gò má đột nhiên đỏ.

Vừa nãy cậu răn bảo Tân Ba… Bị Kỳ Túy nghe thấy?!

Vu Dương cảm thấy ngượng ngùng, vẻ lạnh lùng nghiêm túc trên mặt biến mất không còn tăm hơi, cậu lắp bắp, ngơ ngác: “Không, không quấy rối, em chỉ là… Nói vài câu linh tinh…”

Vu Dương mới vừa nãy còn được các bình luận viên khen là “”Đế quốc lang khuyển” đột nhiên thoái hóa, khí tràng mạng mẽ vờn quanh người từ lúc bắt đầu thi đấu đến lúc này tự nhiên sụp đổ, Vu Dương lùi về sau hai bước, nuốt nước miếng, nhỏ giọng: “Đội trưởng…”

Bốc Na Na nhắm mắt làm thinh, bụm mặt: “Vu đội… Cậu đừng có thay đổi nhanh như vậy được không…”

“Năm team trong top 5 muốn tụ hội vào buổi tối, sửa sang một chút, trên xe có quần áo riêng thì đổi, không có cũng không sao, tôi hỏi rồi, không có chụp gì quan trọng, chỉ có vài bên kênh trực tiếp muốn phỏng vấn một lúc, không phải chính thức.” Kỳ Túy thông báo chính sự xong nhìn bốn người, mím mím môi, “Các cậu đánh…”

Vu Dương ngước mắt, trong mắt loé ra một tia hổ thẹn.

Lần đầu tiên cậu đưa team đi thi đấu, mà ngay cả ba vị trí đầu cũng không đạt được…

“Các cậu…” Kỳ Túy sẽ không bởi vì có quan hệ đặc biệt với Vu Dương mà nói ra những lời an ủi vô dụng phí lời, anh nói, “Đánh không hề tốt, nhưng vấn đề này sớm ngày lộ ra là chuyện tốt, Vu đội làm không tệ, sau đó phải thay đổi có rất nhiều chỗ, cố gắng lên.”

Bốn người gật đầu.

“Thi đấu đã kết thúc, chớ mang tâm trạng này kéo tới trận sau, xem như tích lũy kinh nghiệm, tích lũy tâm trạng tiêu cực, đi thôi, đi tụ họp.”

Bốn người đeo theo ba lô ra khỏi sân thi đấu, trước khi lên xe, Vu Dương dẫn theo mấy người ra bên ngoài, các fan giơ bảng cổ vũ cùng các bảng đèn vẫn còn đang chờ bọn họ, thấy các thành viên HOG không lên xe luôn mà là đi tới chỗ họ, làm họ hưng phấn điên cuồng rít gào.

Vu Dương trầm giọng nói: “Cúi đầu.”

Bốn người cùng lúc khom lưng cúi đầu.

Sau khi tạ tội với fans, mấy người lên xe, tới hội quán mà ban tổ chức sắp xếp.

Bốc Na Na vỗ vỗ cái bụng, cảm thán: “Ta đã quên mất bao lâu rồi không cúi đầu xin lỗi các fan sau khi kết thúc giải đấu…”

Kỳ Túy đang xem điện thoại, nghe vậy mỉm cười: “Sớm quen là vừa?”

Bốc Na Na tức giận trừng Kỳ Túy.

Kỳ Túy không thể không biết mình vừa đâm chọt lòng người, cũng bắt đầu ôn chuyện năm xưa cùng Bốc Na Na, “Cái năm Na Na mới vừa vào team nhỉ? Có một lần sai lầm ở giải Quốc tế Invitational, khiến team chúng ta bị mất đi tiêu chuẩn hạt giống, bị mắng thảm…”

“Trận đó lúc ra, các fan tức giận đều bỏ đi hết, chỉ còn lại một nam sinh còn chờ ở bên ngoài, làm Na Na cảm động…giữa trời băng đất tuyết, không mặc luôn áo ấm chạy ngay tới, cúi đầu 90 độ với người ta, cúi… phải tới mười phút đi?” Kỳ Túy lòng tốt giải thích với những người mới, “Hồi đó còn trẻ, eo cũng không tệ lắm.”

Lão Khải xì xì bật cười, Bốc Na Na sốt ruột, muốn tới bịt miệng Kỳ Túy, Lại Hoa nín cười cản hắn lại, Kỳ Túy tiếp tục nói: “Đây không phải trọng điểm… Trọng điểm là, anh bạn kia cũng là người thành thực, cũng quay qua cúi đầu với Na Na.”

“Mùa đông Thụy Điển, dưới trời âm mười mấy độ, hoa tuyết bay tán loạn, hai người bọn họ cứ như thể đang bái đường, cúi đầu với nhau tận mấy phút…” Kỳ Túy nhẹ nhàng lắc đầu, líu lưỡi, “Làm bên truyền thông kinh sợ, nghĩ đây là hành động thần bí gì đó của phương Đông? Một đám người vây quanh hai người bọn họ chụp tới chụp lui, rồi bức ảnh đó đã thành chủ đề hot của eSports mấy ngày liền, còn…”

“Kỳ Túy!!!” Bốc Na Na khàn cả giọng, “Tôi liều mạng với cậu!”

“Được rồi không nói nữa.” Kỳ Túy cười khù khụ, “Ức khổ tư điềm tí thôi mà, sao hả?”[1]

[1] ngày nay đã hạnh phúc sung sướng, hồi tưởng lại quá khứ cực khổ.

Bốc Na Na giận dữ: “Vậy sao không lấy cậu ra mà ví dụ?!”

Kỳ Túy bất đắc dĩ: “Tôi cũng nghĩ rồi, nhưng tôi không có lịch sử đen tối nào.”

Bốc Na Na suy nghĩ một chút, quả thật không nhớ ra được gì, nhất thời tức giận.

Đang khi nói chuyện thì xe đã lái vào bãi xe ngầm dưới hội quán, tâm trạng mấy người đều khá hơn nhiều, xuống xe, tiến vào ghế lô trong hội quán.

TGC đã đến trước, Hải Khiếu cũng đang uống nước, thấy HOG tới thì một đám người nhào tới chào hỏi, Kỳ Túy đẩy SoSo ra, bữa nay anh đã lôi một loạt team mạnh ra trào phùng một lượt, từ chối không được, đành phải uống một ly tạ tội, mọi người cười cười tản ra, Kỳ Túy cũng không thả ly rượu xuống, quay đầu tìm Vu Dương, nhìn chung quanh một lần, con mắt đột nhiên híp lại…

Tân Ba đi theo bên cạnh Vu Dương, rập khuôn từng bước.

Tuy Vu Dương hơi chút quái gở, nhưng vì thực lực mạnh lại biết điều, ở trong vòng người lại rất được hoan nghênh, cậu vừa vào nhà cũng bị người tới vây quanh, Vu Dương không muốn xô đẩy đụng chạm, bưng rượu muốn uống, lại bị Tân Ba ngay thẳng lại ngốc đoạt mất, uống cạn.

Tân Ba không biết uống rượu, sau khi uống bị đỏ cả mặt, ho liên tục.

Vu Dương vỗ phía sau lưng hắn mấy lần.

Rồi đưa nước suối cho hắn.

Vu Dương cau mày hỏi Tân Ba thế nào rồi.

Tân Ba lắc đầu nói không có chuyện gì, tiếp theo sau đó chẳng khác gì con cẩu đi theo phía sau Vu Dương, còn bật lửa cho Vu Dương.

Kỳ Túy bình tĩnh nhìn hai người, nói với Bốc Na Na: “Có chuyện gì giữa hai người biết, mà tôi không biết sao?”

Bốc Na Na nhìn Tân Ba liền hiểu rõ, dửng dưng nói: “Bình thường, từ trận đấu thứ 4 đã bắt đầu như vậy, Tân Ba trước đây sùng bái cậu nhất, nhưng kim thiên khai thủy hẳn là Youth, không biết Youth điểm hóa hắn kiểu gì, mà hắn cứ lải nhải tới lui, nói Youth quá lợi hại, kỹ thuật bắn súng tốt, có lòng tốt, có tố chất lại kiên cường tới đáng sợ, còn an ủi hắn, cứu vớt hắn, cả đời này sẽ trung thành tuyệt đối với Youth gì đó…”

Kỳ Túy cười lạnh, làm bình luận một giải đấu nhỏ, còn chưa dọn dẹp sạch sẽ tà giáo Vu Dương cùng Hoa Lạc, thì bên trong đã nổi lửa.

Bốc Na Na nhìn vẻ mặt Kỳ Túy mà thấy sợ hãi trong lòng, sợ hãi che ngực: “Sao nhìn cậu âm hiểm thế hả? Muốn ăn thịt người à? Quan hệ giữa họ tốt thì có sao? Vì Youth lợi hại thật mà, sức hấp dẫn cá nhân cũng rất mạnh, bị người sùng bái là bình thường mà.”

Kỳ Túy mỉm cười, cố hết sức để bản thân thật bình tĩnh: “Đúng vậy, rất bình thường.”

Bốc Na Na cẩn thận nắm chặt ly rượu đỏ, tách khỏi Kỳ Túy, đi trút rượu người khác.

Không đợi Kỳ Túy đi tìm Vu Dương, Chu Phong lại đến, tới hỏi Kỳ Túy chuyện nhà tài trợ, Kỳ Túy nợ ân tình của hắn, nên không muốn nói qua loa, liền tách khỏi đám người nói tỉ mỉ vài câu với hắn.

Sau khi đuổi Chu Phong đi, Vu Dương cùng Tân Ba đã không còn ở trong phòng.

Kỳ Túy để ly rượu xuống, đi ra ngoài tìm.

Kỳ Túy bắt được hai người ở wc.

Kỳ Túy: “…”

Kỳ Túy nhìn Tân Ba canh giữ ở cửa phòng wc, bình tĩnh nói: “Các cậu mới vừa lên lớp 1 tiểu học à? Đi vệ sinh còn phải tay trong tay sao?”

Tân Ba lúng túng nói: “Không có, tôi… tôi sợ có người lại tới quấy rầy đội trưởng, nên tôi đi theo.”

Kỳ Túy hơi nhìn xuống Tân Ba, lòng tốt nhắc nhở: “Cậu không cảm thấy… Chuyện này hẳn là tôi làm mới phải sao?”

Tân Ba thẳng như sắt thép không hề cảm nhận được địch ý từ Kỳ Túy, cũng không biết mình đã một cước giẫm vào địa bàn nhà người khác, hắn bị ly rượu kia chuốc tới ngà ngà say, nói có hơi liều, dũng cảm lại ngay thẳng nói, “Chúng ta là một team, nên cùng nhau!”

Bọn họ là một team, bọn họ là một team, bọn họ là một team…

Mình đã rời team, mình đã rời team, mình đã rời team…

Tấm chắn ngăn giữa con người và súc sinh trong lòng Kỳ Túy, ‘răng rắc’ một tiếng, vỡ nát.

Nụ cười trên mặt Kỳ Túy biến mất không còn một mống, anh lới lỏng cà vạt, gật đầu lạnh nhạt nói, “Đúng, các người là một team.”

Vu Dương từ phòng wc ra, cậu nhìn hai người, không hiểu gì, “Tân Ba sao anh còn chưa đi? Đội trưởng sao cũng tới…”

Mặt Kỳ Túy không hề cảm xúc kéo Vu Dương qua, kéo tới trước người mình.

Vu Dương: “!”

Lỗ tai Vu Dương trong nháy mắt trở nên đỏ chót.

Kỳ Túy giơ tay, nhẹ nhàng nắm cằm Vu Dương, để cậu ngẩng đầu nhìn Tân Ba.

“Sáng tỏ quan hệ trong team một chút.” Kỳ Túy nhìn Tân Ba, “Youth, là đội trưởng cậu, cũng chỉ là đội trưởng cậu, được chứ?”

Vu Dương tựa vào lồng ngực Kỳ Túy, cả người bị Kỳ Túy vây quanh, thậm chí còn nghe được tiếng đập mạnh mẽ phát ra từ trái tim Kỳ Túy, hầu kết Vu Dương động động… Tuy cậu không biết đang xảy ra chuyện gì, nhưng… cậu rất thích thế này.

Nhưng bị ép để Tân Ba nhìn thấy, có chút…

“Vu Dương là bạn trai tôi, không phải bạn trai bình thường, mà là loại bạn trai chờ tới khi em ấy cũng lui giới,  cùng đổi quốc tịch rồi kết hôn với tôi.” Kỳ Túy nhìn Tân Ba, “Cho nên, đừng có mà tiếp tục tìm em ấy đi wc cùng, hiểu không?”

Tân Ba nhìn Vu Dương đỏ mặt xấu hổ, lại nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Kỳ Túy, đột nhiên tỉnh rượu.

Tân Ba bị Kỳ Túy doạ tới chảy mồ hôi đầy người, run lập cập: “Đã hiểu.”

Kỳ Túy nghiêng đầu hôn xuống tai Vu Dương, “Rất tốt, đi chơi đi, tôi có chuyện muốn nói cùng đội trưởng cậu.”

Tân Ba như được đại xá, tè ra quần chạy.

Vu Dương che tai bên trái bị hôn, trái tim kinh hoàng, lần này không sai đúng không? Lần này không sai đúng không? Là hôn đúng không?

Vu Dương chịu không được cứ xác nhận lại phủ nhận nhiều lần, cậu xoay người nhìn Kỳ Túy, nói lắp: “Anh…hôn, hôn em?”

Kỳ Túy cụp mắt, “Nếu không sợ làm em tức giận, thì vừa nãy anh đã muốn ở ngay trước mặt hắn cưỡng hôn em.”