Giang Duy tốt hơn Phó Lỗi một chút, cậu ta biết câu thơ đầu trích từ Đậu hủ thi của Trương Thiệu, nhưng cũng chưa cẩn thận suy nghĩ xem bài thơ này muốn ám chỉ cái gì, nhưng câu thơ phía dưới là Khuất Nguyên liệt truyện nên cũng không thể nghi ngờ, vì thế người Giang Duy đóng vai cũng là Khuất Nguyên.
Một giám khảo nghe cậu ta giải thích, đầy hứng thú hỏi: "Cho nên trong nhận thức của cậu thì Khuất Nguyên ăn mặc như thế à?"
Giang Duy mặc áo màu xanh lá, thường màu xanh lam, áo còn có viền màu tím, phối màu quá đau mắt, còn có dân mạng bình luận nói "Giang Duy hi sinh thân mình để tăng giá trị nhan sắc cho thí sinh khác" cũng rất hợp lý.
Vừa rồi khi thay đồ, Giang Duy cũng có đấu tranh tư tưởng một phen.
Đến khi bước lên sân khấu, cậu ta mới bình phục lại sau kích thích mà đoạn băng ghi hình kia mang lại.
Sự tình phát sinh bất ngờ làm cho đầu óc cậu ta rối loạn hết lên, căn bản không có tĩnh tâm suy nghĩ, giờ bình tĩnh cân nhắc một chút, Giang Duy thấy lời mẹ nói rất có đạo lí.
Chỉ là một đoạn băng mà thôi, vẫn không thể từ đó suy luận ra điều gì, hơn nữa trên hình không hề xuất hiện mặt hay tên cậu ta, cậu ta chỉ đăng một cái weibo thôi, không việc gì phải sợ, chắc chắn có phương pháp giải quyết.
Sau khi suy nghĩ như thế, trong lòng an ổn hơn nhiều, Giang Duy giữ vững tinh thần, vốn định biểu hiện thật tốt trong cuộc thi, nhưng không ngờ mình lại chọn một bộ đồ kì cục thế này.
Đừng nói là khán giả bên dưới muốn cười, ngay cả Giang Duy sau khi thay đồ cũng không dám soi gương.
Tuy thế, cậu ta vẫn tin tưởng đáp án của mình là đúng, nghe tiếng cười trộm dưới khán đài trong lòng cũng thản nhiên., dù sao đánh mất những thứ người thường không thể mất, mới có được thành tựu người thường không thể có, những kẻ ngu xuẩn cười nhạo cậu ta lúc này sẽ ngay lập tức bị vả mặt.
(Câu trong dấu phẩy trên kia mình không chắc lắm?? Nguyên văn là 丢常人不可丢之人, 才能挣常人挣不到的面子)
"Đúng thế, tôi không quá đồng ý với quan điểm của bạn học Phó Lỗi."
Chờ đến chờ đi, cuối cùng giám khảo cũng hỏi, Giang Duy cho rằng mình có đạo lí có luận cứ nói: "Bởi vì trước đây trong thời nhà Tần, trang phục đủ màu sắc kiểu này rất thịnh hành trong dân gian, đặc biệt bản thân Khuất Nguyên cũng rất yêu thích trang phục trang sức, nói ví dụ như khi ông viết cao dư quan chi ngập ngập hề, trường dư bội chi lục li...! Ngọc bội rực rỡ, trang sức rườm rà, mùi hương thơm ngào ngát, chính là ý tứ này."
Giang Duy nói xong lời cuối cùng, nhịn không được nhìn xuống khán giả tươi cười bổ xung: "Tuy so với thẩm mĩ hiện đại mà nói trông bộ đồ này không hợp mắt nhưng lại là mốt thời đó, không nên chỉ nhìn một cách phiến diện.
Chỉ khi bản thân có đủ kiến thức mới có tư cách đánh giá người khác."
Theo quy tắc, sau khi Giang Duy nói xong MC cũng cười bình luận vài câu, nhưng chưa nói đúng sai, mời Giang Chước thuật lại lí do cậu chọn bộ đồ hiện tại.
Giang Chước thu hồi ánh mắt nhìn Giang Duy, dùng ngón trỏ cọ cọ chóp mũi, dừng một lúc mới mở miệng: "Tôi đóng vai Hoài Nam vương triều Hán Lưu An."
MC nói: "Đáp án của bạn học Giang Chước quả là ngoài dự đoán, những đối thủ cạnh tranh khác của cậu đều đóng vai Khất Nguyên, mà cậu đến cả triều đại cũng khác, tôi còn tưởng cậu định đóng Sở Hoài vương đấy."
Trong hai câu nhắc đến ba nhân vật là Hoài vương, Khất Nguyên và Thượng Quan đại phu, thế nhưng không những nhân vật sắm vai khác các thí sinh còn lại, mà nhân vật còn chưa được nhắc đến.
Điều này làm cho khán giả bắt đầu hoài nghi hay Giang Chước phát hiện mình sai rồi, không biết tự bào chữa như nào mới tạm dừng như vừa rồi.
Giang Chước lại biết, MC đang cho cậu gợi ý để nói tiếp, liền thuận thế giải thích: "Sở Hoài vương là vua một nước, trên bả vai sẽ thêu hoa văn mặt trăng mặt trời, còn Hoài Nam vương là người được phong chư hầu, nên trên người sẽ thêu đồ án hình tộc huy.
Tôi lựa chọn sắm vai Hoài Nam vương thì có hai lí do chính.
Bình thường cậu nói ít, bây giờ cũng lời ít ý nhiều: "Câu thơ thứ nhất miêu tả đậu phụ, mà Hoài Nam vương lại là người nghĩ ra đậu phụ, đây là một ý.
Đoạn thơ thứ hai lại viết..."
Giang Chước tạm dừng một chút, quay người chỉ vào màn hình lớn phía sau, y phục theo động tác của cậu giơ lên, thực sự có khí phách thiếu niên.
Giang Chước nói: "Các vị có thể nhìn, trong Khất Nguyên liệt truyện, có lúc thì xưng Khất Nguyên, có lúc lại xưng Khuất Bình, dùng khá hỗn loạn, sai lầm này vốn không nên xuất hiên với tác giả Tư Mã Thiên.
Một số nghiên cứu đã chỉ ra một giả thuyết, Hoài Nam vương Lưu An từng viết về Khất Nguyên, nhưng bởi vì ông mưu phản nên sáng tác không được gìn giữ để lưu truyền hậu thế, cho nên để lưu lại có lẽ ai đó đã trộn lẫn mấy câu thơ vào Sử kí, lâu ngày hỗn loạn thành như hiện nay."
Nói đến những nghiên cứu văn học mà Giang Chước nói giống y như đang trình bày bằng chứng của một vụ án, cậu nói thêm: "Đây vốn là một giả thuyết chưa có chứng thực thôi, nhưng đề mục cũng cung cấp thông tin, cố ý chọn hai câu có hai xưng hô khác nhau nên tôi đoán là Hoài Nam vương.
— đương nhiên, coi như là đáp án của cậu sai, Khuất Nguyên là đúng, cho dù Khuất Nguyên mặc như Giang Duy kia thật, thì cậu cũng sẽ không mặc đồ như thế lên người.
Đề bài này quả thật là khó, MC không ngờ có người thật sự có thể nói đến mức này, trong mắt toát lên sự tán thưởng, nói: "Được rồi, ba thí sinh đã trình bày xong, chúng ta hãy cũng xem đáp án chính xác nào!"
Trên màn hình xuất hiện ba chữ Hoài Nam vương, hình ảnh Giang Chước mặc vương bào được phóng đại, trong thính phòng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Sắc mặt Giang Duy thay đổi trong nháy mắt.
Không thể nào, cậu ta hi sinh lớn đến thế, mà đáp án lại sai?!
Để cho người ta phẫn nộ nhất là, nếu ba người cùng sai thì thôi, ít nhất cậu ta còn được một ít điểm, khẳng định sẽ cao hơn Phó Lỗi, thế nhưng cố tình lại có người nói ra đáp án chính xác, cố tình người đó lại là Giang Chước!
Vào giờ khắc này, suy nghĩ của Giang Duy trở nên linh hoạt lạ thường, cậu ta ngay lập tức nhận ra, vừa rồi khi Giang Chước đang nói mà dừng lại một chút, không phải đang sắp xếp từ ngữ, mà cậu đang cười trộm!
Kết hợp với chuyện lúc trước, lại càng làm cậu ta sinh khí.
Nhưng đang ở trước mặt bao nhiêu người, không thể xả giận, còn phải chờ ba giám khảo chấm điểm.
Hai giám khảo đầu tiên đương nhiên là khen ngợi khích lệ, đến lượt Bách Hướng Vĩ, anh ta đã có chút thất thần, phải gọi một tiếng mới phản ứng.
MC cười nói: "Hôm nay chúng ta gặp từ hòa thượng ni cô đến vương gia phi tử, chắc Bách lão sư nhìn đến hoa mắt rồi."
Cô nói lời này để giải vây cho Bách Hướng Vĩ, ai cũng có thể nhìn ra điều này, trận đấu cũng đang được chiếu trực tiếp trên mạng, người xem thấy màn này, cũng có ý tưởng:
"Tôi thấy không phải Bách Hướng Vĩ hoa mắt đâu, trong lòng chột dạ thì có."
"Sáng nay khi có tin gần Cảnh Việt sơn trang có người chết, Bách Hướng Vĩ còn chia sẻ lại cơ mà, bây giờ bị vả đau cả mặt rồi."
"Ha ha ha còn chưa xóa bài đâu, vẫn còn nhìn thấy kìa."
"Vẫn chả thấy tên này đẹp trai chỗ nào, nhìn cứ thấy giả tạo thế nào ấy, hiện tại quả nhiên lật ngược tình thế rồi."
"Hết Giang Duy rồi đến Bách Hướng Vĩ, còn chưa biết chân tướng như nào, đã vội vàng chụp mũ cho Giang Chước, thành ra khó coi như này, có phải thương lượng với nhau trước không?"
Cư dân mạng lần này đoán đúng rồi, Bách Hướng Vĩ đang vô cùng hoảng hốt, không lâu trước khi thấy video kia, phản ứng của anh ta không hề kém Giang Duy — dù sao anh ta cũng là nhân vật của công chúng, ảnh hưởng của dư luận sẽ nặng nề hơn Giang Duy.
Lúc trước khi bị sai đăng weibo nói phong thủy Cảnh Việt sơn trang không tốt, Bách Hướng Vĩ không phải không có do dự, trong lí trí anh ta cũng biết chuyện này dễ lật ngược tình thế, không an toàn.
Nhưng vào giới giải trí lâu như vậy vẫn không hề nổi bật, vất vả lắm mới chờ đến cơ hội được nâng đỡ, anh ta không thể kháng cự lợi ích có được sau khi hoàn thành vụ này, bởi thế nên thề son sắc nói mấy chuyện lạ mình gặp phải liên quan đến mảnh đất tuyệt hậu kia.
Làm cho anh ta vui mừng chính là, sau khi đăng bài, nhất nhanh xảy ra chuyện hoa cỏ héo khô, không nhiều người nghi ngờ anh ta, ngược lại còn có người gặp xui xẻo như vậy thật đáng thương, bóc phốt chính diện như thế thật là thẳng thắn mà trở thành fan.
Dần dà, những lời như thế càng nhiều, cơ hồ cả Bách Hướng Vĩ cũng nghĩ tối đó có khi anh ta gặp quỷ ở Cảnh Việt sơn trang thật.
Bây giờ đi một vòng, phong thủy luân chuyển, chuyện cây cối khô héo bị người ta phát hiện ra là người làm, mọi người tự nhiên đều nghi ngờ — nếu vậy thì chuyện Bách Hướng Vĩ gặp ma quỷ khi trang trí nhà cửa, sau khi mua chưng cư gặp chuyện xui xẻo, liệu có phải là sự thật không?
Bách Hướng Vĩ không nói thẳng, nhưng có chia sẻ lại tin tức Hiện trưởng tử vong thực sự của Thiệu Kì là ở gần Cảnh Việt sơn trang lên weibo của mình, lại còn chia sẻ cả bài đăng của Giang Duy, cũng coi là gián tiếp tỏ thái độ.
Anh ta làm xong chuyện này còn chưa đến 10 phút, Giang Chước đã đăng video khiến toàn bộ mọi người đều biết sự thật, khi Bách Hướng Vĩ thấy đoạn băng kia tức đến hộc máu.
Thế này mà là giải quyết tốt công tác phía sau à???
Đương nhiên, cũng có không ít người thay anh ta nói chuyện, cũng có dân mạng hoài nghi về camera theo dõi này, vì đoạn ghi hình quá rõ ràng, cũng có người bảo chuyện cây cỏ khô héo là giả nhưng chưa chắc Bách Hướng Vĩ nói sai, dù sao cũng không có liên hệ trực tiếp.
Nhưng cho dù thế nào, sau khi trận đấu này kết thúc, nhất định cánh truyền thông sẽ hỏi, Bách Hướng Vĩ thế nào cũng phải có câu trả lời thỏa đáng.
Trong lòng còn đang suy tính, nên có hơi thất thần, được MC nhắc nhở mới nhận ra đến lượt mình bình luận, trọng yếu là trong số nhóm này còn có Giang Chước và Giang Duy, nhức đầu.
— nói thật, nếu có thể, hôm nay anh ta không hề muốn tham gia chương trình lần này, nhưng sự tình phát triển đến mức này, tất cả đều không thể tự bản thân quyết định nữa rồi.
Bách Hướng Vĩ dựa vào kĩ thuật diễn lộ ra một nụ cười, nói: "Những lời tôi muốn nói hai giám khảo trước đã nói hết rồi, cũng không nghĩ thêm được cái gì đặc biệt.
Ba bọn học đều làm rất tốt, sai lầm nhất thời hoặc đề bài vừa rồi lại đúng chỗ mình không biết, loại chuyện này cũng khó tránh."
Anh ta đơn giản nói vài câu, dựa theo hai giám khảo trước, cho ba người điểm không khác hai người kia lắm, biểu hiện rất điệu thấp.
Rõ ràng là tiết mục thi đua tri thức nhưng dân mạng càng xem càng thấy hay, trận thứ hai này đề bài càng ngày càng hay.
Lời nói của Bách Hướng Vĩ không có gì đáng soi xét bàn luận, anh ta nói xong, mọi người cũng đặt sự chú ý lên trận đấu tiếp theo.
Nhóm thí sinh mặc cổ phục đứng sau ánh đèn đan vào nhau, tinh tế và xinh đẹp, làm người ta chụp ảnh màn hình liên tục.
"Chết mất, tiết mục thần tiên gì thế này, giá trị nhan sắc của nhóm học bá cao quá!"
"Khán đài trông cũng đẹp lắm!"
"Trời ạ, Giang Chước đẹp quá đi, vẻ ngoài có, trí thông minh cũng có luôn, trái tim của tui xin dâng cho anh ấy, mạng cũng cho anh ấy luôn!"
"Cậu ta trông rất thuận mắt mà, eo nhỏ chân dài, mặc đồ cổ trang siêu đẹp, nhưng khí chất không giống vương gia lắm, giống thiếu niên công tử, kỵ mã ỷ tà kiều, mãn lâu Hồng Tụ chiêu*"
( Nghiêng mình cưỡi ngựa qua cầu, khăn tay đỏ vẫy đầy lầu cao.
Dịch sơ sơ là vậy, kiểu mấy cô gái thời xưa thấy trai đẹp thì sẽ vẫy khăn hoặc ném khăn cho ấy)
"Tiếc là không hay cười lắm, muốn nhìn xem Giang thiếu cười rộ lên trông như nào."
— "Bình luận đừng chắn màn hình mà, bạn trai của tui lên đài rồi!"
Tổ cuối cùng được cho điểm xong, trận đấu cũng kết thúc, trừ Giang Chước, cũng có hai ba thí sinh ở nhóm khác được điểm tối đa, nhưng tổng hợp kết quả thì Giang Chước vẫn như cũ tạm thời xếp thứ nhất.
Sau khi tổng kết lại thì trận đấu cũng sắp kết thúc, cuối cũng chừa ra 10 phút, những khán giả tại hiện trường có thể viết vài lời cổ vũ thí sinh mà mình yêu thích, MC cầm những tờ giấy kia mang đến cho thí sinh.
Dưới tình huống bình thường, hầu hết thư này dành cho những thí sinh số thứ tự không cao lắm, để cổ vũ tinh thần bọn họ.
Khi MC mang giỏ tre đựng thư cho những tuyển thủ thuộc Hoa đại, phát hiện trong một đống giấy có một bức thư được gấp thành bông hoa nho nhỏ.
Cô thuận tay lấy ra nhìn thử, sau đó cười cười, đưa cho Giang Chước.
Phía sau còn có nhân viên công tác cầm hai chồng giấy lớn, đang sàng lọc, nhóm các thí sinh đều đang đứng cạnh, trông hơi hỗn loạn.
Giang Chước thấy MC đưa tận tay thư cho cậu, tiếp nhận bằng hai tay, nhẹ giọng cảm ơn.
Sau hai trận đấu, tuy không tiếp xúc nhiều, MC rất hảo cảm với Giang Chước.
Cậu nhìn qua hơi lãnh đạm, nhưng dù sao cũng có phần do xuất thân, lời nói và hành động đều rất lễ phép, khác xa với những lời đồn lan truyền trên Internet, hơn nữa sau khi xem tin tức mới nhất, cô cũng đồng cảm với cậu trai này.
Tuổi vẫn còn trẻ, trưởng bối trong nhà cơ bản đều đã qua đời, trong khi đang đau buồn còn phải gánh vác áp lực từ bên ngoài, rất khó khăn.
MC chỉ nhỏ hơn mẹ của Giang Chước vài tuổi, nghĩ vậy, trong lòng không khỏi dâng lên vài phần trìu mến, nói: "Trên này viết tên của cậu đấy, không biết bạn học nào gấp tặng, nhìn rất đẹp, cầm xem thử đi."
Giang Chước cảm thấy cô như đang dỗ dành trẻ con, không khỏi bật cười, vừa nhận, phát hiện trên đóa hoa không có gì khác ngoài hai chữ Giang Chước.
Bút tích có chút quen thuộc, lại thành thục hơn năm đó rất nhiều, Giang Chước nhướn đuôi lông mày, lập tức nhìn dưới đài.
Vân Túc Xuyên đang ngồi ở hàng đầu thính phòng, không biết đã cười nhìn cậu bao lâu, thấy Giang Chước phát hiên mình thì vẫy tay, dùng khẩu hình phát âm: "Hi!"
Giang Chước giật mình, sau đó cười rộ lên.
Những người khác đều đang tìm thư đến hỗn loạn ở bên kia, cậu đứng ở một bên không khiến người ta chú ý, một màn này không được người xem tại hiện trường và nhóm thí sinh để ý, nhưng lại bị camera quay lại.
Y phục đẹp đẽ, mũ cao đai rộng, ánh sáng tỏa lấp lánh tỏa ra từ ngọn đèn sau lưng cậu, ẩn phía sau người người tại thành bối cảnh mơ hồ, chỉ có nụ cười bất ngờ kia mang đến kinh diễm trong nháy mắt.
Thanh khiết, sáng ngời, phong hoa tuyệt đại.
Khi hình ảnh được đưa lên, dân mạng rất kích động, trong đó có không ít người vì hai trận đấu này mà có nhận thức mới về Giang Chước, trở thành fan của cậu.
Trên TV, Giang Chước cho người khác ấn tượng là một người cao lãnh, nói năng thận trọng, lần đầu tiên bọn họ thấy vẻ mặt đó của đối phương.
Mọi người đều cap màn hình, chia sẻ khắp nơi, video cũng bị bình luận che kín:
"Vừa vui vẻ vừa chua xót, anh yêu của tui cư nhiên nở nụ cười như vậy, nhưng đối tượng lại không phải là tui!"
"Anh ấy nhìn thấy ai ở thính phòng mà cười vui vẻ vậy? A a a a a a a tôi muốn xuyên vào người đó!"
"Tôi điên thật rồi, thế mà có thể ở trong một chương trình thi đua phổ cập kiến thức mê luyến giá trị nhan của thí sinh.
Giang thiếu của chúng ta đi thảm đỏ chắc cũng chẳng có vấn đề gì đâu."
"Người ta sẽ không vào giới giải trí đâu, phỏng chừng hết cuộc thi này chúng ta không được nhìn thấy ảnh nữa, hic hic hic."
"Kì thật tôi thích nhất bộ dáng chậm rãi nói chuyện của anh ấy trong trận đấu, rất ngầu.
Về sau ai nói bậy gì bôi nhọ anh ấy tôi đều không tin.
Tôi muốn làm fan não tàn!!!".