Anna có chút bài xích với bàn tay dơ bẩn đang chạm vào khuôn mặt nhỏ của mình mà không ngừng vuốt ve liền nghiêng đầu qua né tránh.
Thực biến thái! Không những chảnh mà còn là đồ bệnh hoạn biến thái. Sờ soạng khuôn mặt mà đi đe dọa ư? Chắc cô nàng này đọc quá nhiều ngôn tình rồi.
À mà, chắc cũng nhờ đọc nhiều ngôn tình nên cô ta mới thốt ra được mấy lời chó má này chứ nhỉ?
Tự phong mình làm vai chính rồi coi những cô nàng đi ngang qua đời Jeon Jungkook chính là nữ phụ. Coi mình là trung tâm của cả thế giới, tác giả cũng vô cùng ưu ái trao tặng cái phúc là được yêu và được bảo vệ. Dù có như nào, sai trái đên đâu vẫn mãi mãi trong yêu thương của nam chính.
Mà khốn nạn hơn là Jung Wonhye dám đặt nhỏ vào cái vai nữ phụ rẻ tiền cho câu chuyện này. Không cớ không lý, cũng chẳng có chút coi ai ra gì mà đến nhà vệ sinh đe dọa cấm đụng, cấm ve vãn, cấm ảo tưởng với Jeon Jungkook. Nực cười!
Được! Nếu cô ta muốn chơi cái trò phụ phụ chính chính này, nhỏ sẽ mỉm cười chấp nhận mà chơi chung. Một cách thật xuất thần với cái vai nữ phụ đầy thâm hiểm trong câu chuyện tình thuần khiết nóng bỏng của nam nữ chính.
Đầu tiên, có thể là cô ta chưa biết. Nhỏ sẽ không nói ngay mà chỉ chắc chắn một điều bây giờ cô ta sẽ biết, biết rõ, nữ phụ chính là như thế nào và bị nữ phụ hại sẽ thảm đến mức nào.
Diễn xuất của nữ phụ luôn tốt nhất.
Đó chính là quy luật. Là nữ phụ, muốn nước mắt liền có nước mắt. Muốn đáng thương liền có đáng thương. Hôm nay nhỏ sẽ phô bày ra hết để xóa sổ cái cô nàng nữ chính ngây thơ này.
Mỉm cười nhẹ nhìn Jung Wonhye, nhanh tay bắt lấy cây son đen cao cấp của cô ta mà vuốt ve cái vỏ bên ngoài một cách mê mẩn như kẻ bị mê hoặc bởi sắc đen huyền bí. Mắt hơi cụp xuống nhẹ liếc qua Jung Wonhye lạnh lùng, sắc lẹm như đang nói lên lời khiêu khích.
"Vậy thì sao?"
Jung Wonhye giật mình, sống lưng có chút lạnh mà tạo nên cơn run rẩy nhỏ trên cơ thể.
Ánh mắt ấy, Thoáng qua đã biết chẳng phải loại đơn giản. Lẽ nào, cô đã coi thường nhân vật này rồi? Trước giờ xem qua trên màn hình cùng chút tiếp xúc vừa nãy, rõ là một đứa vô hại chuyên môn nở nụ cười ngây thơ đến ngu ngốc, bộ dạng đáng thương đến xúc động, thoáng nghĩ chắc chỉ cần nói hù dọa một câu liền sợ hãi chẳng ngăn nổi nước mắt, Một chút liền run sợ mà tránh xa jeon Jungkook. thế mà trong chốc lát, đã biến hóa thành con mãng xà nguy hiểm mang kịch độc như vậy, lừa được Jung Wonhye này thêm cả cái đám báo trí đó giờ thực không phải là con người đơn giản.
Đúng là hợp với vai nữ phụ. Diễn xuất xuất thần như vậy, thực khiến Jung Wonhye không có hảo cảm. Giờ đến màn vạch mặt nữ phụ truyền thuyết của nữ chính rồi đây.
Lấy lại cho mình sự tự tin vốn có, Jung Wonhye nhìn thẳng đôi mắt như nước mùa thu của nhỏ mà đáp.
" Thì cô nên biết điều chứ sao? Thật ngu xuẩn! "
Nhỏ nghe vậy thì cười, một nụ cười thật đậm cái ý châm biến người trước mắt. Tay liền tháo bỏ cái nắp của cây son đi tùy ý vứt trên sàn nhà làm vang lên tiếng lạch cạch không nhỏ cũng không lớn. Thật sự chẳng có tổn hại đến ai nhưng lại thành công làm Jung Wonhye giật thót tim trong không khí đậm mùi kỳ lạ.
Xoay cho son được đưa lên thật cao, đến khoảng khi đã kịch cơ rồi, nhỏ mới dừng lại mà cười đến díp cả mắt làm người kia có chút ngỡ ngàng.
" Cảm ơn lòng tốt của chị đã có ý nhắc nhở! "
" Nhưng tiếc là với tôi, nó thừa thãi rồi! "
Nụ cười bỗng nhiên tắt ngấm, một khuôn mặt thật châm biếm hiện ra. Tay nhỏ cũng nhanh chóng đưa lên mà bẻ gẫy cây son làm một thân đỏ chót đến quyến rũ ngã nhào xuống nền đất trong im lặng. Miệng khẽ nhếch lên một cách kiêu kỳ. Dám chắc, Jung Wonhye chẳng thể nghĩ ra cái loại chuyện này mà lường trước đâu. Chiêu trò, kể ra cũng kém cỏi đến thế là cùng. Vào nhà vệ sinh đe dọa? Chuyện xưa mười mấy thế kỷ rồi gái ơi. Đi theo mấy cái kịch bản cũ rích ấy thì xác định chỉ hại thân chứ chả phải hại người.
Mà căn bản cũng là do cô ta ngu ngốc!
Mới nhìn cừu đã đến mà vồ lấy ngay, chính là kẻ ngu ngốc.
Lốt là cừu nhưng đâu có nghĩa là sẽ thật thảo mai hiền lành dễ bắt nạt đâu. Có khi chính là con sói với nanh nhọn cũng nên đó chứ.
Mà sói bình thường chưa phải là đáng sợ, sói đội lốt cừu mới thực đáng sợ. Đến khi kẻ ngu xuẩn nào đã chọc giận vào, chắc chắn sẽ chẳng thể thoát khỏi vuốt nhọn mà tự đưa mình vào cái số phận do con sói tạo lên đâu.
Nhỏ cười nhẹ " Làm sao đây? Cây son này tôi lỡ làm hỏng mất rồi "
" Chị muốn tôi đền thế nào nhỉ? Tôi cho chị một bất ngờ..."
" Chát "
Anna chưa kịp nói hết câu, Jung Wonhye đã lao đến giáng cho một cái bạt tai mạnh đến nỗi mặt nhỏ cảm tưởng như bị trẹo sang một bên. Má cũng bỏng rát đến mức như máu đang trực trào chảy ra để nhuộm đỏ khuôn mặt. Thật đau! Nếu so với cái tát của Jeon Jungkook trước kia, thực cũng chẳng thể thua thiệt nhiều. Mạnh đến thế là cùng.
Đàn bà khi điên lên, quả đáng sợ.
Nhỏ nhếch mép, Nhưng khi điên lên, thì kẻ cũng cũng như kẻ nào, cũng mất hết lý trí mà hành động dại dột mà thôi.
Và đến lúc ấy, chính là thời điểm thích hợp nhất để nhỏ dùng chính thanh kiếm của ả, đâm vào người ả những nhát sâu đến xuyên thấu cả thân hình, sâu đến chẳng còn lớp da nào không mở miệng.
Chỉ là, giờ phải hy sinh bản thân để đoạt lấy kiếm trong tay Jung Wonhye cái đã.
" Con khốn, mày biết mày vừa làm gì không, là Christian Louboutin Lip Colour, Christian Louboutin Lip Colour đó??""
" Chết tiệt! Hôm nay tao phải đánh chết mày "
Sau đó Jung Wonhye nhào đến, dùng tay đẩy ngã nhỏ xuống sàn mà đánh đến chẳng còn lương tâm. Chân đi guốc đỏ sắc nhọn thẳng chân đạp xuống, móng tay dài đến sợ còn cố tình đi đến mà cào, mà đánh những cú đau đến choáng váng.
Bốp...
Cô tay đánh mạnh một cái này đầu làm Anna ngã hẳn xuống sàn lạnh. Cố gắng dùng tay chống dậy để che chắn thân thể nhưng khốn nạn, cả người nhỏ tựa chẳng còn nổi chút sức lực mà nằm bẹp dí dưới sàn như một đứa thua cuộc quỳ gối khuất phục. Thật không cam tâm.
Nhưng cú đánh của Jung Wonhue cứ thế mà đến dồn dập, tay chân tựa chẳng hề mệt đi vì hoạt động mạnh mà còn bội phần mạnh mẽ, giáng những cú tát đến chảy cả máu miệng rồi cả những cú đạp chân tưởng như chọc thủng cả cái thân mảnh khảnh. Máu từ miệng nhỏ chảy ra tanh nồng đậm mùi điên đảo, vương lại trên khuôn mặt đã sớm trắng bệch lên mà điểm những vết xanh tím đến lõa lồ.
Thế này...chịu dựng thêm nữa, chỉ có nước chết dưới chân cái con đàn bà đang lên cơn điên này thôi.
" Cứu, cứu tôi với! "
" Có ai không.....cứu..mau cứu tôi với "
Nhỏ gắng hết sức gào lên, nhưng mới có vài lời thốt ra, Jung Wonhye lại đến mà kéo mạnh tóc giật ra đằng sau để con mắt đang hiện đầy những tia máu của ả chiếu thẳng vào khuôn mặt cũng đang bị nhuộm phần nào bởi máu tươi đang dần trở nên kiệt quệ của nhỏ.
Cô ta điên thật rồi!
Trong chốc lát, suy nghĩ ấy thoáng qua nhỏ mà làm sống lưng lạnh đến run rẩy cả thân thể.
Mới có bẻ mỗi cây son thôi mà đã điên thế này rồi, không biết, đến khi đi cướp chồng Jung Wonhye, cô ta còn điên đến thế nào nữa?
Tính là chọc giận xíu rồi vả bốp cho cái vào mặt rồi nhỏ kêu ầm lên cho người ta đến bắt gian tại trận, làm người đáng thương để Jung Wonhye sáng mai lên đầu báo với cái danh "Chó hoang đòi làm bà hoàng xã hội". Thế mà giờ lại thê thảm nhường này, sao đây?
Ài, mà quên mất, là Christian Louboutin Lip Colour. Với một bà cô già chẳng có nổi một show đi như Jung Wonhye, là cả gia tài không lồ. Nhỏ thì vung tay tý là được, nhưng Jung Wonhye, có khi chạy đôn chạy đáo đi làm thêm ngoài giờ cả đống thời gian mới với đến được. Mấy cái nhóm nhạc chẳng có nổi danh tiếng thì nào có được công ty trả tiền cho đâu. Cô ta tức, kể cũng phải.
Ờ thì, coi như nhỏ ngu đi. Chạm vào răng nanh rắn độc. Lần này bị ăn đánh nặng nề thế này, kể cũng đúng
Nhưng....
"Cứu với....có ai không? Cứu với "
Cố gắng giãy giụa ra khỏi tay Jung Wonhye, cô ta lại càng nắm tóc mạnh hơn làm nhỏ đau đến ứa nước mắt.
Chết tiệt! Sao mãi không có ai đến? Thế giới này thằng chó nào cũng điếc hết rồi hay sao?
Nhưng bỗng, một bước chân dài thấp thoáng lọt vào tầm mắt nhỏ.
Thực quen thuộc, rốt cục là ai? Mau mau đến đi, làm ơn! Nhỏ không thể chịu nổi thêm nữa rồi.
Nhưng, sao nhận được chỉ là cái quay lưng của người vậy?
Thân ảnh ấy, bước đi, dứt khoát không chút do dự nhưng ánh mắt lại kẽ ánh lên một ánh mắt thập phần luyến tiếc với nụ cười đậm trên môi.
Hôm nay, thực cũng không quá tệ. Xem ra Jung Wonhye chính là vô cùng hữu dụng. Dù chỉ là đồ dùng một lần rồi bỏ, nhưng một lần mà làm được đến nhường này, chính là hơn thứ lâu dài nhưng chẳng động đến nổi cọng tóc của Anna. Ngay từ lúc nãy đã biết, Jung Wonhye chính là có tình ý với Jungkook anh. Ừ thì khó chịu đấy nhưng vẫn nhẫn nhục vì anh rõ, cô ta sẽ thay anh xử lý con nhỏ đó rồi lại tự nhận mọi chỉ trích về phía mình. Scandal của Jeon Jungkook và Anna về cái chuyện tình cảm đã hết Hot đâu. Cô ta hẳn nhiên sẽ manh động để đẩy Anna ra.
Nhìn BlackPink Anna bị đánh đến thê thảm, thực làm Jeon Jungkook vui vẻ không thôi.
Xứng đáng! Ngu muội trong hào quang của mình mà chẳng coi ai vào mắt, quấy đảo cả cuộc đời Jeon Jungkook này mà chẳng chút kiêng dè gì. Đó chính là quả báo! Cô ta đã quên mất xung quanh Jeon Jungkook là gì rồi. Là Fan, là ARMY, là một đống phụ nữ yêu thích anh không thôi. Một khi vẫn để trong lòng những tình cảm cho Jungkook này, thì sẽ chẳng thể đoán được hành động đâu. Một người, chưa bao giờ là có thể chống lại được cả triệu người.
Nhếch lên một nụ cười mỉa mai. The Danger, cũng sắp tàn đời rồi.
Còn BlackPink Anna? Sẽ sớm biến mất dưới sự ghen ghét như cát bụi thôi.