[Ansatsu Kyousitsu] Thiên Thê Truy Đuổi

Chương 18: CHUYẾN ĐI BỊ PHÁ HỎNG




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi tới nơi, lớp E sẽ nghỉ chân tại một khách sạn truyền thống. Koro-sensei vì bệnh say xe mà vừa đến nơi đã nằm oải ra sofa như kiểu sắp ngủm cmnr.

Hinata lo lắng hỏi han nhưng cũng không quên nhiệm vụ mà cầm dao đâm về phía ổng: - Thầy có cần vào phòng nghỉ không?

Mặc dù mềm đến không thể mềm hơn nhưng ổng vẫn né được cái dao đâm xuống:- Thầy không sao. Lát nữa thầy còn phải đi Tokyo để lấy cái gối ôm, thầy bỏ quên mất rồi.

Tất cả đồng loạt nhìn sang cái balo khủng bố của ổng mang theo thầm cảm thán, cái balo to tổ chảng vì đồ quá nhiều nên không đủ sức chứa nên có vài món lòi ra ngoài. Mang theo cái balo như cả cái nhà mà còn bảo thiếu!

Kanzaki lúi húi lục lọi balo của chính mình, Kayano bên cạnh vài phần lo lắng. Cô không nghĩ Kanzaki lại bỏ quên lịch trình du lịch đâu?

- Thật kì lạ, rõ là mình đã bỏ vào. Chắc nó rơi ở đâu đó rồi quá...

Koro-sensei bên cạnh đưa ra quyển "từ điển hướng dẫn" do chính mình viết, cao giọng tự hào: - Nếu đã quên vậy thì mang theo sách hướng dẫn của thầy đi, sẽ ổn thôi.

Ngay lập tức Okajma và Mimura lập tức phản bác dữ dội. Bọn họ chính là vì không muốn mang theo cái thứ dày cộm đó nên mới tự chuẩn bị lịch trịnh!

Cùng lúc đó tại khách sạn Ác Mộng (Con edittor nó dịch thế mà :V)


Nhóm 4 là nhóm của Nagisa, bảy người cùng rời khách sạn để tìm kiếm một nơi tốt để ám sát. Khung cảnh cổ kính của Kyoto vô cùng xinh đẹp, thật khổ cho các cậu khi phải đi du lịch mà mục đích không phải để du lịch. Sugino than khổ: - Tớ thật chẳng còn tâm trạng ám sát. Một nơi thế này thì đối ám sát có gì liên quan đâu cơ chứ.

Nagisa đi ở sau liền lên tiếng: - Không phải vậy đâu Sugino. Qua đây một chút sẽ thấy, gần cửa hàng tiện lợi ấy.

Cả nhóm cùng theo Nagisa đến phía bên cửa hàng tiện lợi. Ngay bên cạnh là một trụ nhỏ có khắc chữ Sakamoto Ryoma đã gặp họa tại nơi này. Karma ồ một cách đầy hứng thú, Okuda khuôn mặt bất ngờ không thể che giấu: - Sakamoto Ryoma à?!

Thành phố Kyoto, vùng nằm ở trái tim của Nhật Bản. Tại nơi này đã từng diễn ra rất nhiều những cuộc ám sát. Từ những người có tên tuổi đến những người ít được biết đến. Lãnh thổ của "Omiya", nơi diễn ra vụ thảm sát của Ryoma năm 1867. Và cả năm 1582, Nobugana cũng bị ám sát tại thành phố này. Dù chỉ vỏn vẹn 1km nhưng nếu đếm hết chắc chắn sẽ đếm không xuể, nơi này còn có một cái tên khác chính là Thánh địa ám sát.

Mục tiêu lần này của các bạn trẻ chính là Koro-sensei, siêu sinh vật có sức ảnh hưởng đến sự sống còn của Trái Đất. Sẽ bị tiêu diệt tại nơi này, thật quá hợp lý!

- Không ngờ Nhật Bản có nơi thú vị đến vậy. Thật mong chờ!

Con người im ắng nhất nãy giờ cũng đã lên tiếng. Sau cả chặng đường chỉ chăm chú vào quyển sách bây giờ Akaori mới ngóc đầu dậy. Cô cũng là quá thất thần vì một quyển sách rồi.

Karma lên tiếng, hướng cô nói: - Cậu từ nhỏ đều sống ở Mỹ, không biết cũng phải. (Akaori: Chứ làm như cậu biết ấy :)) )

Akaori gãi gãi đầu cười trừ: - Sao chúng ta không đi uống cafe rồi lại đi tham quan tiếp nhỉ?

Sau ý kiến của Akaori mọi người liền đồng ý. Cả nhóm kéo nhau đến thưởng thức cafe ở Kyoto sau đó lại nhanh chóng kéo qua đền Yasaka. Không ngần ngại mà khai thác cả thành phố từ đường lớn đến ngõ nhỏ.

- Càng đi sâu vào quận Gion thì cứ như sống tách biệt với bên ngoài vậy.

Kayano cảm thán ngắm nhìn khung cảnh có chút xưa cũ ở xung quanh. Theo lời Kanzaki, nơi này hình thành vì nhờ những cửa hàng không mấy hiếu khách, vì vậy chẳng có ai lại lởn vởn quanh đây nên bọn họ có thể tạm thời không lo lắng người ngoài. Đây chính là chỗ thích hợp nhất rồi!

Cả bọn cùng đồng thanh vui vẻ đồng ý. Vì khả năng cảnh giác cao của sát thủ ở kiếp trước, Akaori liền phát hiện một chuyện thú vị liền nhếch môi: - Chúng ta có khách.

Cả bọn sau câu nói của Akaori liền đanh lại nhìn cô. Không quá lâu, đám học sinh cấp ba dẫn đầu là tên mập tiến đến. Bọn chúng tên nào cũng mặt nham nhở đầy đáng sợ, không lé thì cũng là dị hợm. Cả nhóm bạn có chút hoảng riêng Karma lại chẳng hề mà còn vênh mặt: - Cái khỉ gì đây, trông bọn mày có vẻ không phải đến tham quan rồi.

Tên mập mở cái miệng răng thưa thớt lên tiếng: - Lũ con trai nhanh cút về, để bọn con gái ở lại.

Vừa dứt lời tên mập liền bị Karma làm một phát răng cắn vào môi liền bật máu, hắn còn được bồi thêm cho một cú bay vào cột điện ngay đó. Karma hứng khởi nhìn tác phẩm của mình lê liệt dưới đất, bản thân có chút thành tựu: - Thấy không Nagisa, nếu không có ai thấy thì tớ đánh cũng chẳng có sao.

- Karma sau lưng!

Tiếng hét thất thanh của Akaori thành công làm cậu ta thành công để ý sau lưng nhưng vẫn không tránh được một phát vào đầu liền ngã ra đất. Akaori siết chặt tay thành nắm đấm, đầu cúi thấp không để người ta thấy được biểu cảm. 

- Trốn ở đây đúng là miễn chê. Bọn bây dẫn mấy em đi nào!

- Bọn bây làm cái quái gì thế hả?!

Tên cầm đầu ra lệnh. Lập tức ba tên trong bọn chúng tiến ra cưỡng ép lôi Kayano, Kanzaki và Akaori rời đi. Sugino nối nóng liền định tiến lên liền bị một cước vào bụng liền ngã ra đất. Nagisa bị chặn đường bởi ba tên lúc nãy. Cậu ta thật sự hết hi vọng trong tình cảnh này!

Bốp...

Chiếc xe đi băng băng trên đường lớn vang ra những trận cười ha hả. Tên mặt sẹo ngồi ở ghế lái nhìn ra đằng sau, nhìn ba nữ sinh bọn chúng vừa bắt được tâm tình vui vẻ không thôi. Kanzaki có chút khó chịu khi đằng sau có người kè sát, đã vậy còn bị trói. Cô nhìn qua Akaori, từ nãy tới giờ cô vẫn trong trạng thái im lìm gục đầu không động tĩnh. Kanzaki suy đoán có lẽ cô bị hoảng sợ vì bị bắt cóc, muốn trấn an cô nhưng lại không biết làm thế nào?

- Ê, các người đang phạm pháp đó. Bạn tôi thấy mặt các người rồi!

Kayano hù dọa, cô mong có thể làm bọn chúng sợ hãi một chút nhưng mà lại thất bại.

- Nực cười, đi du lịch chán quá mấy em nhỉ? Kiếm gì làm tí cho vui vẻ đi nào~

- Đi karaoke đi!

Tên mập đằng sau Kayano chồm người tới phấn khởi ra ý kiến. Lặn lội đường xa như thế đến Kyoto chỉ để đi Karaoke? 

- Mấy người đang phá chuyến đi của chúng tôi đấy!!!

Ryuuki cười ghê tởm, hắn móc ra chiếc điện thoại rồi đưa đến trước mặt Kanzaki: - Cái này chụp hồi hè năm ngoái ở 1 trung tâm giải ở Tokyo. Là cưng phải không?

Kanzaki sững người, bản thân cô không nghĩ sẽ bị bắt gặp như vậy. Đáng ghét thật!

Akaori ngồi im lìm không chút động tĩnh. Đầu vẫn cuối thấp như vậy không ngẩng lên được dù chỉ một cái...

---o0o---

( Ái tà tà :v rồi chuyện gì sẽ xảy ra? Koro-sensei nhanh xuất hiện đi a!)