Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 64: 64: Lời Mời Và Lời Tạm Biệt






Lại nửa năm qua đi,

Tới tận đây, Alan kế hoạch đã xem như là hoàn toàn thành công.
Mạo hiểm giả xác suất sinh tồn được tăng lên cao rõ rệt, ước chừng lật gần gấp đôi, đây là theo hiệp hội thống kê.


Thù lao cũng đã được phát xuống, quả thật là một con số kếch xù.


Thật ra, Sword Maiden từng đề nghị cho Alan thăng cấp làm Rank Gold mạo hiểm giả vì của hắn to lớn cống hiến, không hổ là hồng nhan tri kỷ, nhưng lại bị số đông bác bỏ.


Trong mắt phần lớn người, tuy Alan làm ra đáng kể cống hiến, nhưng thực lực, danh vọng, và chiến công thì còn hơi kém những anh hùng liều mạng vì thế giới đấu tranh, có ý kiến còn ghen ghét cho rằng hắn là đầu cơ trục lợi.


Cho nên, Vương thất phái cuối cùng đã đề nghị, cho Black Fang đặc cách tấn thăng làm quý tộc, ban cho lãnh địa.


Nhưng sau khi nghe xong, hắn lại nhẹ nhàng từ chối.
Yêu cầu quy đổi ra thành tiền tài để treo thưởng Goblin, việc này còn làm thánh nữ đại nhân cảm động một hồi.


"Quý tộc thân phận ở cái thế giới này, đối với ta mà nói không có ý nghĩa.
" Alan là như thế nghĩ.


...


Mạo hiểm giả hiệp hội,

"Hoan nghênh trở về.
" Sarah như thường lệ cho Alan đoàn người một nụ cười rạng rỡ.


"Cảm tạ...
đây là chúng ta nhiệm vụ báo cáo." Goblin Slayer bất ngờ là người đầu tiên tiếp lời.


Chỉ thông thường một câu nói thêm hai chữ cảm ơn, lại làm cho trước mắt tóc vàng nữ tiếp tân hai mắt sáng lên.



Sarah nhận thấy từ khi hành trình cùng Alan đoàn người kết thúc trở về, nàng thầm mến đối tượng quả thật có rõ rệt thay đổi a, có vẻ như đối với mọi người thái độ có vẻ nhiều hơn một chút nhân tình vị.


Vui mừng hơn là, Goblin Slayer cuối tuần thỉnh thoảng còn chủ động mời nàng đi ăn bữa cơm.
Quả thật khiến cho thiếu nữ hạnh phúc suýt chút nữa ngất đi.


Tuy thực tế, nàng không biết rằng đây là do Goblin Slayer cá cược thua Alan phải thực hiện yêu cầu.
Về phần cái gì cá cược, ngoài thi nhau ai giết số Goblin nhiều hơn, còn có thể làm gì.


"Ta nói a, dạo này Goblin nhiệm vụ ít đi hẳn a.
Ngươi còn muốn tiếp tục chỉ giết Goblin sao?"

Quen thuộc thương binh đi tới, tỏ vẻ vui vẻ vỗ vỗ Goblin Slayer bả vai, đặc biệt dùng sức cái loại này, trên trán gân xanh hơi lộ ra.


Khi tình địch đi xa, liên tục liếm nữ thần 1 năm mà không có kết quả, dưới sự an ủi của một nữ phù thủy lốp xe dự phòng, thương binh cũng đã từ bỏ.
Nhưng mỗi lần thấy Goblin Slayer hai người anh anh em em, không hiểu sao hắn vẫn cảm thấy thật khó chịu.


Những người khác gần đó cũng tò mò muốn xem Goblin Slayer là thế nào phản ứng.


×

— QUẢNG CÁO —

Hơi trầm mặc một chút, Goblin Slayer mới chậm rãi đáp lời:

"Ta sẽ cân nhắc...
tiếp những nhiệm vụ khác."

Đổi lấy là mọi người ngạc nhiên kinh hô.


Lúc trước liên tục tiếp Goblin nhiệm vụ, cho tới gần đây một tuần mới lẻ tẻ tới tay 1, 2 ủy thác.
Thậm chí tháng này cũng chỉ tiếp được có duy nhất 1 cái.
Không phải chỉ có ít vậy, nhưng hầu hết cũng bị người khác nhanh tay cướp mất.
Chứng minh Alan kế hoạch thực sự có tác dụng.


Hơn vạn đồng vàng thù lao của hắn và Alan cộng lại, những thành viên khác cũng góp một phần, chỉ dành để thêm vào treo thưởng Goblin.


"Đây là với Goblin có bao lớn thù, mới có thể như vậy chơi..." Phần lớn người biết chuyện đều có như vậy ý nghĩ, hô to phá của.


Chuyện này theo thời gian, dần trở thành huyền thoại trong giới mạo hiểm giả.


Kết quả, Goblin đám kia xấu xí rốt cuộc phải tuyệt vọng vì tiền tài thế công.
Đúng với câu nói Alan vẫn luôn treo ở khóe miệng dùng tiền đập cũng có thể đập chết ngươi.


Đây là tin tức tốt, nhưng hắn cũng thật cảm thấy có chút trống rỗng...


Thấy Goblin Slayer rảnh rỗi, hắn hết bị buộc hẹn hò với nữ tiếp tân Sarah, thì bò sữa nữ lại muốn có người bồi tiếp...
tuy đây cũng là cái nào đó tốt bụng tóc đen nam tử muốn chứng kiến tu la tràng, gợi ý cho nàng.


Goblin Slayer cảm giác mình phong cách dần dần trở thành giống như cái nào đó...
quen thuộc đồng đội.
Không biết nên vui sướng hay bất đắc dĩ.


Như thường lệ, đoàn người tổ chức bữa tiệc nhỏ sau khi làm nhiệm vụ.



"Nói vậy là chị gái của ngươi sắp kết hôn?" Alan có chút hứng thú hướng Iriethiel đặt câu hỏi.


"Đúng vậy a, ta muốn mời các ngươi tham dự lễ cưới nữa rồi.
"

"Hừ, vinh hạnh đi, đây là lần đầu tiên ta mời nhân loại và Dwarf tới tộc High Elf lãnh địa, đảm bảo các ngươi sẽ thích nơi đó."

Cười rộ lên có vẻ hơi đắc ý, Elf thiếu nữ có chút không kịp chờ đợi mà khoe ra với đoàn người mình mến yêu quê nhà.


Nhất là Alan, liếc mắt một chút hắn anh tuấn khuôn mặt, thiếu nữ gò má có chút ửng hồng.


Đây là dẫn bạn trai gặp người nhà tiết tấu...


"High Elf nơi ở, hẳn là một nơi tuyệt đẹp và lãng mạn a." Lily, Sarah, Helen, và cả bò sữa nữ đôi mắt cũng hơi hiện lên vẻ ước ao.


Trái lại, Dwarf pháp sư theo thói quen thọc một câu.


×

— QUẢNG CÁO —

"Nga, ta đây cũng không hiếm lạ.
" Đối với đám High Elf khác tự xem mình là rất cao, hắn quả thật không thích tiếp xúc.


"Ngươi nói cái gì? Cái này thùng phi! Thật đầu óc chứa toàn là rượu đi." Elf thiếu nữ bắt đầu tức giận.


Thục nữ dáng vẻ không sót lại tí nào, đạp một chân lên ghế, răng nanh lộ ra như một con mèo bị xù lông.


"Mọi người, đừng cãi nhau a...
" Lizard tư tế lão người tốt lại bắt đầu hòa giải.


"..." Goblin Slayer.


Khung cảnh vẫn là như thế quen thuộc.


...



Đêm đã khuya, khắp nơi chỉ còn le lỏi vài chiếc đèn được thắp sáng.
Một bóng người lại lặng lẽ bước ra khỏi thị trấn.


Tay còn dắt một chú ngựa tên Roach quen thuộc, đáng tiếc không phải là quen thuộc số 7, mà là số 11, tức Roach XI.
Về phần tại sao thì...
có lẽ không cần phải giải thích.


"Đáng tiếc là phải tạm biệt..."

Ngoái nhìn một vài quen thuộc kiến trúc, đồng thời hồi tưởng lại vô số vui vẻ ký ức, nam tử tóc đen với con ngươi hổ phách nổi bật giữa màn đêm, hơi lộ ra một tia tiếc nuối.


Alan nhận thức rõ đây chính là lúc mình nên rời đi.


【Vận Mệnh Năng Lượng】 tới giờ đã tăng lên thật chậm, đối với thế giới có chư thần nhìn chăm chú như thế này, phàm nhân khả năng tác động tới thế giới hướng đi...
là có hạn chế.
Nấn ná thêm cũng không có ý nghĩa.


Hệ Thống Năng Lượng: 【46 FE】

Có lẽ chờ thêm 5 năm, 【Vận Mệnh Năng Lượng】 sẽ đạt tới 100 FE, nhưng hắn không có cái đó thời gian.


Đi không từ giã là lựa chọn tốt nhất, Alan thật sự không thích ướt át tạm biệt.


"Nhưng mà, trước khi đi, ta còn có một chuyện muốn làm.
"

Nghĩ tới đây, hắn cặp mắt dần trở nên sắc bén.



.