Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 170-171




170: Nhờ Cả Vào Ngươi Rồi


“Một kỵ sĩ F cấp lại có sức mạnh như vậy, thật sự làm cho ta mở rộng tầm mắt.


“Hiệu trưởng Shinguuji, học viện Hagun quả thật khiến cho người chờ mong.

Xem ra quyết định đi ra ngoài du học là hoàn toàn chính xác.” Stella gật đầu liên tục, gương mặt hơi mang vui vẻ.
Quan sát thiếu niên trẻ tuổi bị người đỡ lên cán mang đi vào phòng cứu thương, Kurono rút rút khóe miệng, ngay bên cạnh, Nene cũng toát ra vài giọt mồ hôi.

Đó là do ngươi quá mạnh có được hay không! Hai nữ nhân điên cuồng kêu gào trong lòng.
Ikki mặc dù chỉ được đánh giá tương đương F cấp, nhưng kiếm thuật hoàn toàn là ở tại trình độ tông sư, chiến lực thực sự khi dùng Itou Shura ở tại Hagun thì chỉ có vài cá nhân mới đủ khả năng để đối đầu trực diện với hắn.

Vậy mà, Stella chỉ đơn giản dựa vào ma lực cường hóa mang lại tăng phúc đã đủ áp đảo tại phía trên Ittou Shura...!Kiếm thuật cũng thuộc dạng đỉnh cấp.

Này còn đường sống sao? Phải nói không hổ là một thiên tài chỉ số đánh giá toàn bộ đều đạt tới cấp A.

Lấy sức mạnh mà đỏ thẫm hoàng nữ biểu hiện ra ngoài, dù là bọn họ, những Blazer đứng đầu trên thế giới cũng phải nghiêm túc mới có nắm chắc thắng được.

“Công chúa điện hạ...!ngươi từ trước tới giờ chẳng lẽ đều là tự mình tập luyện?” Kurono rốt cuộc không nhịn được hỏi thăm.
“A, thỉnh thoảng còn cùng ca ca đại nhân và Yui nữa, có gì không ổn sao, hiệu trưởng Shinguuji?” Stella hơi nghi hoặc khi thấy phản ứng của hai người.

“...!” Chúng ta nên sớm biết.
Thực lực như vậy còn cần sang Nhật Bản giao lưu? Bọn họ dễ dàng tưởng tượng được đại hội thi đấu năm nay, vẻ mặt của các thí sinh sẽ có bao nhiêu ‘đặc sắc’.


Ngươi cố tình tới để đánh mặt chúng ta đi! Kurono cùng Nene không hẹn mà cùng chửi thầm.

Khoan đã...!
Hai nữ nhân bỗng dưng như bị chạm điện.
Nàng càng mạnh, chẳng phải càng tốt sao? Chức vô địch của Kiếm vương thất tinh trong tầm tay a.

Học viện Hagun lần này khẳng định sẽ giành chức quán quân, cũng có nghĩa là...!
Ta sẽ được tăng lương!!
Tiền thưởng!!
Ánh mắt Kurono và Nene giao hội, tiếp đó sáng lên tinh quang rực rỡ.

Kurono là bà chủ gia đình, sớm đã kết hôn còn có một cô con gái, thực tế cần chi tiêu rất nhiều.

Tham gia nhiệm vụ của Liên Minh tuy thù lao cao nhưng nàng từ lâu đã lựa chọn nghỉ hưu, giờ chỉ phụ trách giáo dục mầm non của đất nước.

Còn Nene, thói quen ăn chơi của hàng này thì bao nhiêu cũng không đủ, host club cùng mấy anh chàng đẹp trai cũng rất đốt tiền đó a.

Nàng đường đường là dạ xoa cơ danh tiếng lẫy lừng, xuất thủ keo kiệt thì quá mất mặt.

Nghĩ tới đây, hiệu trưởng đại nhân rất khoái trá mà vỗ vỗ bả vai Stella, nhiệt tình tới bất ngờ đổi lấy thiếu nữ kinh ngạc một trận.
“Nhờ cả vào ngươi rồi, công chúa điện hạ!”
“Đúng vậy đúng vậy!” Cả Nene cũng lấy quạt che lại khóe miệng cười khúc khích, bắt đầu lâm vào ảo tưởng khi có tiền tiêu xài phung phí.

Về việc lời hứa với Ikki, sẽ ủng hộ hắn tốt nghiệp khi đoạt giải quán quân?
Suy nghĩ kỹ một chút sẽ hiểu đây chỉ là mục tiêu nhằm khích lệ ý chí chiến đấu, chứ thật ra nếu Ikki vào được 4 mạnh hay 8 mạnh thì cũng đã đủ để chứng minh năng lực của mình rồi, khán giả không ai mắc phải chứng mù lòa.

Bên cạnh đó, cường giả đồng lứa ở Nhật Bản vô cùng nhiều, đoạt quán quân đối với Ikki hiện tại mà nói, theo nhận xét của Kurono, vẫn có hơi quá sức.

Ittou Shura dù bá đạo nhưng chỉ kéo dài được một phút, rất dễ bị nhằm vào, và không phải ai lúc quyết đấu đều sẽ thành thật cùng hắn tới một trận đối đầu chính diện bằng cận chiến.

Hầu hết mọi Blazer đứng đầu, như World Clock và Dạ xoa cơ, chiến đấu chủ yếu vẫn là dựa vào năng lực chứ không phải vũ kỹ.

Dĩ nhiên, nữ kiếm sĩ tóc bạc thích đồ ngọt nào đó là ngoại lệ trong ngoại lệ.
...!
Hôm sau,
Như mọi khi, thiếu niên kỵ sĩ bắt đầu một ngày mới bằng việc rèn luyện.

Chạy bộ 10 cây số, hít đất 100 cái, gập bụng 100 lần, ...!Cũng chỉ là yêu cầu tối thiểu mà thôi.

Hắn giữ vững thói quen này đã nhiều năm, sẽ không vì tại sao chưa biến trọc...!nhầm, sẽ không vì thất bại trong cuộc quyết đấu ngày hôm qua với đỏ thẫm hoàng nữ mà từ bỏ.

Mình, vẫn có thể tiến bộ! Ikki luôn tin chắc rằng như vậy.

Đi tới bãi đất trống trong công viên mà bản thân hay luyện kiếm, hắn bất chợt dừng bước.

“Có người cũng đang rèn luyện?”
Chứng kiến nam tử giống mình có mái tóc đen, hai mắt nhắm chặt ngồi xếp bằng tại giữa bãi cỏ, Ikki thoáng sửng sốt.
Vốn không muốn sinh ra xung đột, hắn lập tức thức thời dự tính quay đầu rời khỏi, tại công viên còn rất nhiều chỗ thích hợp.

Có điều...!
“Thiếu niên, ngươi thường hay tới nơi này để luyện tập kiếm thuật đi? phải nói là lựa chọn không tệ.”
Âm thanh đột ngột xuất hiện làm cho bước chân Ikki khựng lại, nhưng hắn rất nhanh hồi phục tinh thần, lễ phép hồi đáp.
“Phải, vị...!tiền bối này, nhưng hôm nay ta nghĩ mình cũng nên tìm một nơi khác để thay đổi không khí một chút, a ha ha.

” Nụ cười thân thiện, rất dễ khiến người có hảo cảm.
“Ta thì nghĩ ngươi thực sự không cần thiết phải làm như vậy.

Gặp nhau xem như duyên phận sao.


Trong lòng Ikki theo bản năng dâng lên cảnh giác.

“Tiền bối, ý của ngươi là...!”
“Tới một cuộc quyết đấu hữu nghị thế nào? Đối với kiếm thuật, ta vẫn còn có một chút tự tin.

” Khuôn mặt anh tuấn hiện lên hào hứng rõ rệt, Device Comedentis được cụ hiện trên tay, lập lòe lam sắc.
Hoàn cảnh trở nên yên tĩnh trong phút chốc, chỉ tồn tại vài tiếng xào xạc từ cây cối phát ra.

“Chuyện này...!Xin tha lỗi cho ta không thể đáp ứng!” Hơi tỏ ra áy náy, thiếu niên nhã nhặn từ chối.

Tất nhiên không phải bởi sợ hãi hay Ikki nghi ngờ thanh niên trẻ tuổi trước mặt mình, mà là vì trường hợp tự ý sử dụng bạo lực hay Device ngoài sân đấu tại trường học bị người khác phát hiện, hắn...!rất có khả năng sẽ bị nhà Kurogane cưỡng ép thôi học.


Tình huống tương tự trong quá khứ cũng không phải chưa từng xảy ra.

“Ha ha.” Bị người ngay mặt từ chối nhưng Alan lại chưa hề tức giận.
“Ngươi không thể...!hay là không muốn đây? Một kiếm sĩ nếu cứ liên tục từ chối khiêu chiến, hắn còn có thể tự tin tiếp tục cầm kiếm được sao.”
Từng câu từng chữ như tuy nhẹ nhàng, nhưng chẳng khác nào lưỡi kiếm sắc bén nhất đâm sâu vào trái tim.

“Ta...!” Ikki cảm giác được tâm của mình...!rối loạn.
Chứng kiến trên gương mặt nhu hòa hiện rõ nét đung đưa không ngừng, Alan chậm rãi tiếp lời.
“Thiếu niên, nếu ngươi cần lý do để thuyết phục chính mình, thì ta sẽ rất vui lòng mà đưa tặng một cái.


Con ngươi màu xám co rụt lại, Ikki lúc này đã nhận ra trên người nam tử đã bắt đầu xuất hiện...!‘ác ý’.
“Ví dụ như...!mất đi một cái tay hoặc cái chân, liệu ngươi có còn muốn tham gia đại hội kiếm vương thất tinh hay không, ta thật sự...!”
“Vô cùng tò mò!!”
Sát khí vô hình lan tỏa, như có hắc ám bao phủ, bầu trời buổi sáng sớm trở nên tối đi vài phần, đây là cảm giác rõ rệt nhất của Ikki ở hiện tại.

Tinh thần uy áp kinh người chỉ thoáng hiện rồi biến mất, nhưng hắn hiểu rõ một điều, đối phương...!có vẻ không phải là đang nói giỡn.

“Tới đây, Intetsu!” Device như từ hư vô được rút ra, khuôn mặt Ikki bây giờ đã tràn đầy ngưng trọng.
“Năm nhất học viện Hagun, Kurogane Ikki, xin chỉ giáo.

” Bày ra thủ thế, thiếu niên hiền lành lúc này đã như một thanh gươm được rút ra khỏi vỏ, phong mang sắc bén.
“Vậy thì Ikki-kun, hy vọng ngươi...!đừng gục quá sớm rồi!”
Âm tiết cuối cùng vang lên, lưỡi kiếm đã cách chóp mũi đối thủ chỉ có vài cm, áp lực tản ra khiến da mặt đau rát.

171: Chớ khinh thiếu niên nghèo


Gần trong gang tấc giơ lên vũ khí, Kurogane Ikki khó khăn lắm mới đỡ được đòn tấn công bất ngờ, nhưng đây chỉ là khởi đầu mà thôi.

So với phong bạo càng thêm nhanh chóng, so với sấm chớp còn phải trầm trọng.

Thiếu niên chỉ miễn cưỡng bắt kịp được vài vệt sáng lóe lên, thì từng cơn đau vô hình đã ập đến.

“Hình thái ảo tưởng?” Mặc cho đau đớn, Ikki cũng khó mà át đi sự kinh ngạc.

Đối phương trong khoảnh khắc trước khi vũ khí chạm tới cơ thể, đã kịp thời chuyển đổi trạng thái của Device, chỉ tạo nên sát thương trên tinh thần. Đây là tốc độ phản ứng nhạy bén tới mức độ nào mới có thể làm được?

Cắn chặt răng, hắn biết mình cần phải càng thêm tập trung.

Bí kiếm, Lôi Quang!

Âm thanh liên tục phát ra do va chạm, lúc nhanh lúc chậm, giai điệu trong chiến đấu luôn là đặc sắc như thế.

Sau khi đón đỡ một đợt công kích từ đối thủ, Alan bất chợt lùi lại lần đầu, trên gương mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên.

“Bắt chước được cả chiêu thức của ta?”

Vacuum Slash, Alan rất dễ dàng nhận ra được mùi khét thoang thoảng do lưỡi kiếm ma sát với vật chất trong không khí lưu lại, chân không được hình thành trong phút chốc. Tuy chưa hoàn chỉnh, nhưng quả thật là đã đạt được 3 phần tương tự.

“Thứ lỗi, từ nhỏ đã không có ai dạy cho ta bất kỳ thứ gì, nên đã quen thuộc với việc bắt chước kỹ thuật của người khác. ”

Cố bình ổn hô hấp rối loạn, thiếu niên mỉm cười thừa nhận.

“Với lại... ngay trước mặt học tập không thể gọi học trộm đi?”

Ikki hiểu rằng nam tử trước mặt thật sự không phải kẻ xấu mang ác ý tới gây chuyện, nói chính xác hơn, chẳng cần thiết phải có ác ý.

Thực lực áp đảo chính là minh chứng tốt nhất, sức mạnh lẫn kỹ thuật đều đứng ở đỉnh núi mà hắn chỉ lờ mờ thấy được bóng lưng.

Tới thời điểm này, Kurogane Ikki đã nhận ra một sự thật đáng sợ, đối phương từ đầu tới giờ... còn chưa dùng ra ma lực, vậy mà vẫn dễ dàng vượt qua mình về mặt lực bộc phát.

Thân thể cường đại như thế, thật sự là nhân loại? Người này rốt cuộc là ai... ?

“A ha, vậy chiêu này thì thế nào, ngươi có thể học được sao?” Giơ lên thanh trường kiếm, Alan lại lần nữa tiến công.

Thừa dịp tình cờ gặp gỡ, hắn rất hứng thú muốn biết cực hạn của thiếu niên với mô bản nhân vật chính này là ở nơi nào.

...

“Hộc... hộc. ” Quần áo đã ướt đẫm, thiếu niên kỵ sĩ thoải mái nằm la liệt trên mặt đất.

Thể lực lẫn ma lực đều đã đến cực hạn, nhưng nội tâm lại chưa từng vui sướng tràn trề đến thế này.

Trái ngược với Ikki, trên người Alan chưa từng đổ lấy một giọt mồ hôi. Thể chất siêu phàm đem lại cho hắn độ bền và khả năng hồi phục vô cùng kinh người.

“Ngươi... khá lắm!” Alan hướng về kỵ sĩ treo đuôi xe tại học viện Hagun đưa ra tán dương.

Chỉ riêng về thiên phú võ thuật cũng như trực giác chiến đấu, Ikki còn phải vượt xa Yuudai. Đó là chưa kể tới tuyệt kỹ Ittou Shura.

Bí pháp giải phóng giới hạn cơ thể, chỉ riêng trên thế giới này tuy hiếm thấy nhưng không phải không tồn tại. Ít nhất theo Alan được biết, một trong ‘Tứ Tượng Tuyệt Kỹ’ của Thần Long Tự, Kỳ Lân Công cũng có khả năng thực hiện được.

Nhưng người ta là nơi chốn truyền thừa ngàn năm, Ikki có thể lấy tự thân nghị lực và trí tuệ, sáng tạo ra được chiêu thức bộc phát với hiệu quả tương tự dành riêng cho bản thân, theo hắn nhận thấy đã rất không tệ.

Tiếc rằng ma lực lại ít ỏi tới mức đáng thương. Tuy nhiên, trên thế giới này không phải còn có nghề nghiệp gọi là Desperado sao?

Blazer hạng F trở thành Desperado? Hắc, chuyện này... dường như rất đáng mong đợi rồi.

“Tạm thời tới đây thôi. Gặp lại sau, Ikki-kun. ” Liếc mắt nhìn mặt trời đã hoàn toàn ló dạng, Alan dứt khoát tạm biệt.

“Khoan, khoan đã... ” Vội vàng ngồi bật dậy. Tiếc là đập vào mắt là mảnh đất đã trống rỗng không có một bóng người, Ikki trầm mặc một hồi.

Tiền bối, ta còn chưa biết tên của ngươi a!

Lời nói rất dễ khiến cho người hiểu lầm vang lên trong lòng thiếu niên.

...

Học viện Hagun,

“Cũng may bắt kịp. ” Cơ bắp vẫn còn đau nhức, Ikki thầm thở phào nhẹ nhõm vì không tới trễ giờ, nhất là trong bữa khai giảng chính thức như hôm nay.

Trận đấu khi nãy quả thật đã vắt kiệt hắn một tia khí lực cuối cùng, khó khăn lắm mới hồi phục được.

Tách!!

Ánh sáng chớp động khiến Ikki theo bản năng chớp mắt.

“Đúng đúng! Cái gương mặt mệt mỏi nhưng kiên nghị tràn đầy như vậy, rất thích hợp với ngươi! ”

Xuất hiện trước mặt Ikki, thiếu nữ tóc ngắn sôi nổi bắt chuyện, liên tục di chuyển quanh người hắn chụp ảnh. Đèn Flash nháy lên tiên tục.

“Ngươi là?” Ikki bắt đầu hoang mang.

“Kusakabe Kagami, gọi ta Kagami là được. Ikki tiền bối, ta đối với ngươi... ”

“Rất là tò mò!” Gương mặt thiếu nữ ửng đỏ, giọng nói ngọt nị lại chẳng có chút ngại ngùng.

Nhưng mà lời thoại không khác nào tán tỉnh này rơi vào tai Ikki, thì chỉ khiến hắn bất chợt rùng mình, mới đây nghe xong câu tương tự còn không phải bị người ngược một trận sao.

“Ách, Kagami, ta thật sự chưa hiểu ý của ngươi lắm... ”

“Là phỏng vấn, phỏng vấn a!” Thiếu nữ vội vàng giải thích.

Làm người vừa mới đăng ký thành lập câu lạc bộ báo chí tại học viện Hagun, Kagami rất cần một bài báo nổi bật để khai trương hoạt động.

Viết về đỏ thẫm hoàng nữ đúng là một lựa chọn không thể bắt bẻ? Bề ngoài xinh đẹp, xuất thân hiển hách, thiên phú cường đại... Tiếc rằng mấy tin tức đại loại vậy báo chí thông thường cũng đã sớm đăng rầm rộ, chẳng có gì đáng nhắc đến nữa.

Nhưng vị tiền bối bị xui xẻo lưu ban một năm trước mặt, đối với Kagami mà nói thì lại khác biệt.

“Khu khu, kịch bản kỵ sĩ trẻ tuổi bị hoàng nữ cao quý đánh bại, quyết tâm luyện tập chăm chỉ báo thù, tuyên cáo cho thế nhân biết ‘chớ khinh thiếu niên nghèo’... thật đặc sắc nữa rồi!” Nụ cười ranh mãnh khiến người khác rợn cả tóc gáy.

“Xin đừng, ta... chỉ là một kỵ sĩ hạng F mà thôi. ” Ikki có chút xấu hổ gãi đầu.

Kagami vội vàng xua tay.

“Không không, tiền bối. Ta thấy ngươi rất mạnh đó. ”

Từ hồi cấp hai đã tiếp xúc công tác truyền thông, ánh mắt Kagami cỡ nào độc đáo, thông qua trận đấu, nàng rất dễ nhận ra được sức mạnh của Ikki ở vào đẳng cấp gì.

“Này... ” Hiếm khi được bạn học ca ngợi, thiếu niên hoàn toàn không biết đáp trả thế nào.

“Nhất là câu cuối cùng, cái gì lấy mạnh nhất của ta đánh vào chỗ yếu nhất của ngươi. Rất rất Cool! Ta may mắn còn thu lại video. ”

Nghe tới đó, gương mặt tuấn tú chợt trở nên cứng ngắc.

Và chưa kịp để hắn hồi phục tinh thần, một âm thanh trong trẻo vang lên.

“Phải là... lấy yếu nhất của ta, chiến thắng mạnh nhất của ngươi mới đúng! ”

“Công chúa Stella Vermillion! ” Đôi mắt sáng lên, Kagami theo bản năng tính giơ lên máy chụp ảnh, tuy nhiên khi chứng kiến cái nhìn tràn đầy cảnh cáo từ một vị hầu gái gần đó, nàng mới không cam lòng mà từ bỏ.

Vẫn như cũ là một mái tóc đỏ lóa mắt, Stella dẫn đầu chào hỏi.

“Lại gặp mặt, Kurogane Ikki tiền bối. Xem ra ngươi đã hồi phục hoàn toàn.”

Ikki có chút kinh ngạc trước thái độ có phần thân thiện của thiếu nữ, quả thật không thẹn với thân phận hoàng tộc Vermillion.

Còn thực tế, suy nghĩ trong đầu Stella bây giờ sao.

Lấy yếu nhất thắng mạnh nhất... Câu nói này quá tuyệt vời! Sử dụng tại tương lai khi đánh bại ca ca đại nhân thì không còn gì thích hợp hơn. Thiếu nữ vui vẻ nghĩ thầm.

“Công chúa điện hạ, về cuộc thi đấu ngày hôm qua, ta thật sự rất cảm kích vì đã nhận lời. ” Ikki thành khẩn nói.

Một Blazer hạng A chấp nhận quyết đấu với một kỵ sĩ treo đuôi xe hạng F, nói thế nào cũng rất khó được. Dù thất bại, ít nhất qua việc toàn lực chiến đấu với Stella, đã giúp hắn nhận ra mục tiêu của mình càng thêm rõ ràng.

“Nga, không có vấn đề, trận đấu cũng làm cho ta khá vui vẻ. ”

Nói tới đây, Stella hơi ngừng một chút, khuôn mặt xinh xắn chợt lộ ra tức giận.

“Tiền bối, ta có nghe qua chuyện của ngươi từ hiệu trưởng Shinguuji, đám người gia tộc Kurogane đúng là quá đáng!” Vung nhẹ nắm tay, tiểu công chúa vì bạn học bất bình.

Đối với người nhà, Stella vô cùng quý trọng nên nàng mới cảm thấy bức xúc trước tình cảnh của Ikki, chịu thân nhân họ hàng đối xử tệ bạc, trăm phương ngàn kế để ép buộc nghỉ học.

“Cảm tạ... ” Thiếu niên lần nữa cười khổ, trong nội tâm như dâng lên dòng nước ấm.

Tính ra, đây vẫn là lần thứ ba trong ngày được người công nhận lẫn quan tâm đi. Đã bao lâu, hắn chỉ biết lẻ loi một mình mà cố gắng.