Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 142: 142: Vẫn Là Cần Tự Thân Cứng Rắn!






Trên đường, một nữ nhân trẻ tuổi mặc chiếc áo trắng và quần jean, vẻ mặt hạnh phúc ôm lấy cánh tay của nam tử tóc đen.

Thân hình mềm mại dựa sát, mặc dù xúc cảm rất tốt, nhưng Alan lại chợt cảm thấy:
“Ta bây giờ hối hận còn kịp sao?”
Nghĩ tới việc tương lai bị Edelweiss phát hiện cùng các nữ nhân khác có một chân, e rằng không chỉ là sài đao đơn giản như vậy, mà phải bị băm thành vụn a.

Khuôn mặt đẹp trai cỡ nào đều vô dụng.

Tẩy trắng yếu phân nửa, hắc hóa mạnh gấp mười.

Lấy trình độ Alan bây giờ sơ ý chút đôi khi cũng chưa chắc đỡ nổi.

Dung mạo nổi bật và cảnh tượng hài hòa khiến nhiều người xung quanh thỉnh thoảng nhìn chăm chú, thậm chí có dân chúng còn tính lấy điện thoại ra quay chụp, tiếc là nếu ai muốn làm vậy thì gương mặt lại lập tức dại ra, sau đó như không có chuyện gì nhanh chóng rời khỏi.

Niệm lực, thao túng tinh thần!
Đồng thời, tâm nhãn liên tục được vận chuyển tìm kiếm xem có Blazer nào tiến vào trong phạm vi, sau đó không nói hai lời thôi miên đối phương ngủ một hồi.

Thể nghiệm hẹn hò mà phải lén lén lút lút, đối với Alan vẫn coi như lần đầu tiên rồi.

Vì đi cùng hắn lúc này, thật sự là một trong những nữ nhân ‘rắc rối’ nhất trên thế giới, Twin-Wings Edelweiss.

“Ta cho ngươi thêm phiền toái!” Giọng nói e thẹn, hoàn toàn khác hẳn với vẻ lạnh lùng lúc chiến đấu.

Biểu lộ hấp dẫn của nữ vũ thần như băng tuyết hòa tan, có lẽ Alan chính là người đầu tiên được chứng kiến đi.

Nghĩ tới đây, một chút mệt nhọc mau chóng tiêu thất.


“Này, nếm thử một chút.

” Edelweiss tươi cười đưa lên một xâu đồ ăn tới gần khóe miệng đối tượng đang hẹn hò.

“A!” Hắn cũng đành há mồm cắn một miếng, mùi vị ngọt ngào nhanh chóng lan tỏa ra trên vị giác.

Tiếp đó, đối mặt với cặp mắt long lanh xen lẫn mong đợi, Alan đành bất đắc dĩ đưa ra cây kem mà chính mình còn đang ăn dở.

“Ưm, quá ngon rồi!”
“...! ” Liếc nhìn cây kem đã bị cắn hơn phân nửa, Alan trầm ngâm trong phút chốc, đột nhiên cảm thấy Edelweiss cùng Stella khẳng định sẽ có rất nhiều tiếng nói chung.

— QUẢNG CÁO —
Thời khắc vui vẻ cùng nữ kiếm sĩ tóc bạc, quả thật khiến cho Alan quên đi mất thời gian.

Trên một chiếc ghế dài tại công viên,
“Ưm...!” Tựa vào một bờ vai rắn chắc, Edelweiss chậm rãi mở ra mi mắt.

Chiến đấu cao độ, lại còn bị phá hủy mất Device, dù là tinh thần mạnh mẽ như Desperado vẫn phải nhận lấy chút ảnh hưởng.

“Tỉnh rồi?”
Phát giác được giọng nói quen thuộc, nữ kiếm sĩ lập tức theo phản xạ dời ra một đoạn khoảng cách.

Đầu tiên chiến đấu kịch liệt rồi dứt khoát bị đánh bại, tiếp đó hẹn hò một đợt.

Hôm nay trải qua đối với nữ kiếm sĩ quanh năm suốt tháng lẻ loi cô độc mà nói, thật sự vô cùng phong phú.

Quan trọng hơn là, nàng có vẻ như sắp thoát khỏi kiếp số độc thân rồi?
“Cảm tạ, ta...!” Ngắm nhìn ngũ quan thanh tú của nam tử trước mặt, luôn bình tĩnh như Edelweiss cũng không biết phải nói thêm chút gì.

Alan hơi mỉm cười, lập tức đứng dậy, cúi người chào một cách thân sĩ, dùng môi nhẹ nhàng hôn lên bàn tay của nữ nhân trẻ tuổi vẫn còn đang ngỡ ngàng.

“Người phải cảm ơn là ta mới đúng, tiểu thư xinh đẹp!”
Giọng nói êm tai khiến cho mọi nữ nhân phải vui vẻ, đương nhiên, Edelweiss đều không ngoại lệ.

Đúng là người xuất thân từ hoàng tộc...!Tươi cười lộ rõ trên môi, nhưng ngay lập tức nữ kiếm sĩ lại bắt đầu lo lắng.

“Sau...! sau này chúng ta...!” Tuổi tác sai biệt, thật sự khiến cho nàng cảm thấy khó mà mở miệng.

Mặc dù thực tế, niên linh của hai người tính ra thực chất cũng chỉ xấp xỉ.

Không để cho Edelweiss tiếp tục bối rối, sau khi ngồi xuống ghế, giọng nói Alan biến về bình tĩnh.

— QUẢNG CÁO —
“Thật ra, đây phải xem như lần thứ hai chúng ta gặp gỡ.


“A, ta...!đúng là không nhớ rõ.


” Edelweiss hơi ngạc nhiên.

Danh tiếng nhị hoàng tử của đế quốc Vermillion, Bladelord, dù gì đều cùng thuộc Châu Âu nên nàng cũng có nghe qua.

Nhưng trực tiếp tương ngộ, thì đây thật sự là lần đầu a?
Tuy nhiên, khi nghe nam tử đối diện nói ra hai chữ ‘bạo quân’, thần sắc Edelweiss bỗng dưng biến đổi.

Một lát sau,
“Vậy ngươi bây giờ là...!người đứng đầu của Phản Loạn Quân, Tyrant?” Nụ cười trên khuôn mặt nữ kiếm sĩ đã hoàn toàn biến mất.

Hành động của Liên Minh lẫn Đồng Minh không thể được gọi là chính nghĩa, nhưng Phản Loạn Quân cũng chẳng phải kẻ tốt lành gì.

Nàng không ngốc, thủ lĩnh đương thời của thế lực lớn nhất trong thế giới ngầm đến tìm mình, thực chất chỉ vì để tán gẫu thôi sao?
Về phần thách đấu? Hoàn toàn không có cái đó cần thiết, sức mạnh chênh lệch đã quá rõ rệt.

Điều này tức là...!đối phương từ đầu chỉ đang đùa bỡn nàng?
Làn da trên mặt dần trở nên đỏ bừng, xấu hổ xen lẫn một chút giận dữ.

Ma lực theo bản năng tiết ra gây nên từng vết rạn xuất hiện trên thành ghế dựa.

Động vật nhỏ xung quanh chỉ cảm thấy lông tơ dựng đứng, sợ hãi cuống quýt chạy trốn.

Dù bề ngoài trông hiền lành xinh đẹp, nhưng bản chất Edelweiss vẫn là một Desperado, tồn tại đứng trên đỉnh cao của siêu phàm giả.

“Không sai...!” Đối với phản ứng quá khích của nữ kiếm sĩ, Alan bình thản tiếp lời, thậm chí mục đích ban đầu đều chẳng có gì đáng để giấu diếm.

“Ta đến Estonia, đúng thật là muốn thuyết phục ngươi gia nhập vào Phản Loạn Quân!”
Đương nhiên, lời nói vào tai Edelweiss thì chỉ khiến cho tâm trạng nàng ngày càng trầm xuống.

“Nhưng mà...!” Nụ cười chân thành lần nữa hiện lên.

Vẫn luôn chăm chú quan sát biểu lộ của Alan, trái tim Edelweiss bỗng dưng hơi chậm lại một nhịp.


“Bây giờ thì ta đổi ý rồi! Tội phạm bị truy nã nguy hiểm nhất thế giới, cùng đầu lĩnh của Phản Loạn Quân, không phải rất xứng đôi sao?”
— QUẢNG CÁO —
“A! Chuyện này...!” Cảm nhận được gò má và mái tóc lần nữa được người vuốt ve, Edelweiss lại lâm vào ngượng ngùng.

Khí thế trên người tan rã nhanh chóng như quả bóng bay bị xì hơi.

“Ha, như ngươi thấy đó, nữ kiếm sĩ trước mặt ta...!quá đáng yêu, thật sự không có cách nào!”
“Đáng..

Đáng yêu cái gì!” Giọng nói nàng dần trở nên mềm nhũn.

“Thích ăn đồ ngọt, chẳng lẽ như vậy không coi là đáng yêu sao?”
Suy nghĩ bắt đầu lại một lần trở nên hỗn loạn, Edelweiss chỉ có thể theo bản năng gấp gáp hồi đáp.

“Đồ ngọt...!đồ ngọt tất nhiên đáng yêu!!! Còn rất ngon miệng nữa!”
“A a...!”
Trêu chọc nữ nhân xinh đẹp đỏ mặt ngượng ngùng, đúng thật là khiến cho người vui thích!
Lúc này, sắc trời gần chập tối, liếc mắt sang vài nhà nghỉ bên đường đã bắt đầu bật đèn, Alan cố gắng lắm mới ngăn được xung động trong nội tâm.

“Hiện tại...!chưa phải lúc, còn cần cố gắng a!” Nhìn gương mặt quyến rũ đang lần nữa dựa sát vào bờ vai, lão sói xám thầm than thở.

Vào thời điểm này Alan mà muốn ‘lên’ thì rất có thể được như ý nguyện, nhưng khẳng định ngày hôm sau Edelweiss sẽ dám theo hắn quay về Vermillion gặp gia trưởng, đến lúc đó...!chưa kịp chuẩn bị vẹn toàn, bí mật nhỏ với Astrea bại lộ là cái chắc, hoành đồ đại kế hậu cung tại thế giới này xem như chấm dứt.

Ít nhất đạt tới bán thần chân chính, công kích vật lý giống với đao bổ củi không có tác dụng thì muốn sóng thế nào cũng được.

Khai hậu cung, vẫn là cần thực lực tự thân cứng rắn!