*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thường thì mọi người sẽ cho phần ngoại truyện ở cuối để có kết cuộc đẹp nhưng mà mình cho phần ngoại truyện này ở giữa chương vì là mình muốn gửi tặng các bạn đọc thay cho ra chương chậm nhé! Yên tâm là nó sẽ không mất đi tính hấp dẫn của câu truyện đâu nhé!!
....
"Em có muốn đi chơi đâu đó không?"-Tấn Dực mặc chiếc áo sơ mi trắng song nói.
" Sao cơ? Thế thì... em muốn đi nhất chính là New York và cả biển nữa "-Trương Nhi háo hứng đến nổi quên cả cô đang cắt một chiếc bánh. Nó cắt vao tay cô khiến cô phải suýt xoa. Ôi! Bữa ăn sáng đầu tiên cô làm cho Tấn Dực lại không hoàn chỉnh. Anh vội vàng lấy miếng băng y tế có màu vàng ngộ nghĩnh dán vào ngón tay đã bị cắt của cô.
"Sao hôm nay anh lại hỏi thế?"-Trương Nhi ôm lấy anh từ đằng sau.
"Anh muốn chúng ta đi đâu đó, cùng nhau thư giãn nghĩ ngơi"-Tấn Dực ôm lấy eo cô.
Một bữa sáng tràn ngập sự yêu thương của cô và anh.
"Anh yêu em, vợ à anh đi làm đây"-Tấn Dực
"Dạ"
Công ty cũng dần đi vào ổn định trở lại
"Alo? Em à? Thay đồ rồi xuống nhà nhé! Anh đợi em"-Tấn Dực
"Ơ... "
Trương Nhi cất máy rồi vội vã thay chiếc đầm ngủ thành một chiếc đầm xinh đẹp màu đỏ, cô trang điểm nhẹ cho mình rồi vội vã xuống lầu từng hàng vệ sĩ đứng chào cô vẫn như thường lệ. Chỉ có điều vắng bóng bà Nương.
Cô mở cửa ra thì Tấn Dực chờ sẵn bên ngoài với chiếc xe Koenigsegg Agera lâu lắm rồi cô mới thấy anh chạy chiếc xe này, trước giờ đi làm anh toàn đi chiếc 4 bánh audi hôm nay lại đặc biệt thế này nhắc thì mới nhớ lâu rồi anh cũng không chở cô đi chơi đâu đó.
Cô bước vào xe rồi hỏi anh:"Chúng ta đi đâu thế anh?"
Tấn Dực nhìn cô rồi nói:"Đi mua trà sữa rồi đi ra sân bay"
"Sân bay? Để làm gì? Em vẫn chưa sửa soạn đồ gì cả"
"Anh đã chuẩn bị hết rồi, đi thôi"-Tấn Dực
Trời chuyện gì thế hã? Sáng hôm nay lại hỏi mình muốn đi đâu bây giờ thì đòi đi ngay. Ôi trời ông chồng của tôi.
Đến sân bay đạt hàng thượng gia thì có một tên lính ra hỏi:"Chủ tịch vé và thủ tục tôi đã làm xong, ngài đi thông thả ạ"
"Làm tốt lắm"-Tấn Dực vừa nói vừa đặt tay lên vai cậu thanh niên này
Hình như là nhân viên của của hãng hàng không này. Đến cả hãng hàng không mà anh cũng muốn làm chủ luôn sao?
Cô và Tấn Dực bước lên máy bay thì cả một đám tiếp viên phải cuối chào nhìn y hệt như tống thống í nhở?
Từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác đang tiếp nối lấy Trương Nhi, cô thì vẫn chưa hiểu cái quái gì đã xảy ra hôm nay thế này? Nhưng mà cũng lâu rồi cô cũng chưa đi chơi xa với Tấn Dực thay vì lần này mà tận hưởng cho đã sau này lỡ sinh con đẻ cái thì thời gian đâu mà thế này? Haha cô suy nghĩ xa thật đấy.
Mọi suy nghĩ trong đầu Trương Nhi đang lãnh quãnh với nhau bây giờ cô chỉ biết làm theo lời Tấn Dực. Ấy chà
Cô ngủ say như chú mèo khi lên máy bay thật may là cả 2 không bị say tàu xe hay máy bay không thì chết rồi.
Máy bay hạ cánh xuống Sân bay quốc tế John F. Kennedy ở thành phố New York. Cô bước xuống thì cảm giác như đóng băng ùa về.
Tấn Dực lấy trong vali ra 2 chiếc áo đông. Thời tiếc bây giờ là 3 độ C chắc chết mất!!!
May ra là cô còn một ông chồng chu đáo chuẩn bị mọi thức.
Bây giờ thì phải lại khách sạn không thì sẽ chết mất...
.