Nó từng tăng đi trên đường thì có một chiếc Lamboghini màu đen đậu trước mặt nó. Và người bước xuống xe không ai khác đó là Trần Gia Bảo- Hello - Bảo bước ra tự chiếc lamborghini màu đỏ rựu
- Ủa, Bảo sao anh lại ở đây - nó thắc mắc nghiêng đầu hỏi
- Anh ở đây không được sao - Bảo cười hiền
- Được chứ - nó cười tươi dể lộ hai má lúm đồng tiền dễ thương làm tim Bảo đập mạnh
- Anh đưa em đến trường đựợc không
- Dạ được - nó nhí nhảnh mở cửa xe bước vào và ngồi yên vị ở phụ lái - Woa, xe anh rộng ghê - nó ngồi qua ngang quay dọc rồi phán một câu - xe anh chạy bằng gì. Câu nói của nó khiến Bảo té ghế
- Xe nào mà chẳng chạy bằng xăng hả cô nương, Ngốc - nói rồi Bảo cốc đầu nó
- Ủa, em tưởng chạy bằng bánh xe - nó chủ mỏ cãi lại trông cực kì đáng iu. Bảo cười mỉm rồi lái xe
Cổng trường Sun
Nó và Bảo bước xuống với bao nhìu con mắt ngỡ ngàng của mọi người
- Tại sao con nhỏ đó vừa mới vài trường đã quên được ánh Bảo - hs1
- Lại thêm một nhỏ thích quến rũ đàn ông sao - hs2
Ở đằng xa hắn núp ở sau gốc cây đã thấy hết mọi chuyện và vô cùng tức giận ( Sao lại tức vậy anh, hắn - Hỏi cô đó). Từ xa Ngô Tiểu Lợi đã thấy hết mọi chuyện và vô cùng tức giận và lẩm bẩm - Cô được lắm mới vào trường đã quến rũ được ánh Bảo rồi sao ( bật mí cho m.n bít vì sao Lợi lại tuecs giận vì Lợi iu Bảo đó) nói rồi nhỏ bỏ đi
Ở lớp 11a1 đang xôn xao về vụ nó và Bảo đi chung 1 xe thì nó bước vào. Cả lớp nhìn nó như người ngoài hành tin làm nó rợn tóc gáy
- Đúng là trơ trẽn - hs nữ 1
- Hồ ly tinh - hs nữ 3
- Hết quyến rũ anh Phòng rồi đến anh Bảo - hs nữ 2
Nó nghe được những lời nói đó nên rất tức giận
" Mình đi chung xe với anh Bảo thì có gì sai cơ chứ có cần làm lớn chuyện vậy không " nó vừa nghĩ vừa đi về chỗ đặt cặp xuống bàn rồi quay sang chỗ hắn thì nhận được ánh mắt lạnh lùng hằn lên tia tức giận làm nó rùng mình
- Không ngờ cô là loại người đó - hắn nhếch mép cười khinh bỉ
- Ý anh là sao - nó nhíu mày hỏi lại
- Tôi chắc là cô biết câu nói của tôi mang chủ ý gì - hắn nói rồi đứng lên bỏ đi còn nó thì ngồi đần ra khuôn mặt ngơ ngác không hiểu gì
Giờ ra chơi
Nó vẫn ngồi đó ánh mắt lạnh lùng nhìn ra cửa sổ thì Ngô Tiểu Lợi bước đến
- Cô đi theo tôi - nói rồi nhỏ kéo nó đi làm nó hồn bay phách lạc
Tại sân sau trường. Nó đến thì thấy nhỏ Hân và Nhỏ Mỹ đang đứng đó đằng sau thì có bao nhìu là tên mặt mày băm trợm săm sổ đầy người. Làm nó khẽ rùng mình
- Các người kéo tôi ra đây có việc gì - nó lạnh lùng nói
- Cô đúng là đầu óc như heo chỉ bít hốc là giỏi ( xin lỗi hơi thô m.n thông cảm) đến bây giờ còn không biết chuyện gì sao - Nhỏ Mỹ phim ra một câu phỉ bán nó
- Cái loại cave như nó thì biết gì chỉ biết đi quyến rũ đàn ông thôi cái loại HỒ LY TINH - Nhỏ Lợi nhấn mạnh chữ HỒ LY TINH
- Không ngờ con nhỏ như cô không được bố mẹ dạy từ nhỏ nên mới ra thế này - nhỏ Hân cười nhếch mép nói
- Đúng tôi kà trẻ mồ côi nhưng tôi còn có lòng tự trọng còn hơn có ba có mẹ mà không được dạy giỗ thành người chỉ là đám hóa cúc dại bên vỉa hè dù đẹp ngưng cũng không làm được gì cả - nó cười nhếch mép
- Mày, tụi bây LÊN - nhỏ Mỹ cứng họng nên đành dùng biện pháp mạnh
Thế là cả đám con trai đó xông lên đánh nó. Người thì đấm mấy phát vào bụng nó làm nó phim ra một ngụm máu và một đứa chủ tớ nhất đám cầm một con rao găm đi đến chỗ nó ( nó thì bị hại đứa khác giữ lại) kề sát con dao độc ( loại cực mạnh) vào mặt nó làm má nó bắt đầu chảy máu
- Cô em cũng dễ thương đó có cần tôi làm cho ĐẸP hơn ko - tên đó nhấn mạnh chữ Đẹp. Nó nhổ nước vào mặt tên đó. Tên đó tát nó một cái in cả 5 dấu vân tay đỏ lự trên mặt
- Con nhãi, rựư mời không uống muốn uống rựu phạt hả - Nói rồi tên đó cầm con dao găm đâm thẳng lên ngực trái của nó ( nơi gần tim)
Mắt nó trợn trắng ngã qụy xuống lấy tay cầm máu ở bên vết thương. Bọn kia thấy mình làm quá tay nên đã bỏ chạy để mình nó ở đó. Nó nằm giữa một vũng máu. Hơi thở bắt đầu khó nhọc, đôi mắt dần nhắm lại và không còn ý thức nữa
~~~~~~~~~~~~~
Xin lỗi m.n vì hum qua ko đăng chao đc vì học nhìu quá. Mong m.n vẫn ủng hộ mình cảm ơn