_Cậu mau ra ngoài đi! Tôi thét rồi kéo chăn trùm kín đầu ko nói thêm lời nào,xấu hổ!Xấu hổ chết mất!
_Tan học tôi sẽ đưa cô về nhà!
Trọng Phi trầm giọng nói.Ko biết vẻ mặt hắn lúc này thế nào nhỉ,tôi rất muốn nhìn.Phải chăng lời nói lúc nãy của tôi khiến hắn buồn?Ko!Ko!Làm gì có chuyện hắn buồn?!Hắn chỉ biết làm người khác buồn thôi!Tôi đúng là ngu ngốc!Tự nhiên đi lo cho hắn!
_Tôi ko cần!
Tôi thắng giọng.
_Ko được!Cô đã thắng,vì vậy tôi__________
_RA NGOÀI!!!
Trọng Phi phản đối câu nói vô cảm của tôi vội nói tiếp nhưng chưa nói hết câu thì tôi chồm dậy hét.
_Được lắm!Dám hét vào mặt tôi!Cô tưởng tôi muốn hầu hạ một đứa thậm tệ như cô chắc?!Đừng có mơ!RẦM___
Trọng Phi cáu rồi đi ra đóng cửa cái rầm.
_..............
Tôi ko nói gì,chỉ nghĩ...trông hắn...còn trẻ con hơn tôi...
_Tìm ra nó chưa?
Trọng Phi khẽ hỏi.
_Rồi!Là con nhỏ lớp 11C2 thưa đại ca!
Ngay lập tức một giọng nói khác đáp lại.
_Lôi con nhỏ đó ra giữa sân trường cho tao rồi chuẩn bị đồ nghề như mọi khi!
Trọng Phi nhăn mày nói với vẻ mặt tức giận.
_Em sẽ làm ngay!
Người đó nói rồi chạy đi.
_Cậu tính xử nó bây giờ luôn sao?!
Vương Y lạnh lùng hỏi.
_Sao ko để tụi nó xử thay như mọi khi?
Thanh Kiến cũng nhảy vào.
_Lần này tôi sẽ tự giải quyết!
Trọng Phi nhắm mắt nói rồi rảo bước.
_Thế có ổn ko?
Khinh Ưu lo lắng.
_Kệ ổng!Ổng muốn làm gì tùy ổng!Ổng ko làm thì tui cũng sẽ làm,ai bảo Tiểu Vãn là người quan trọng với chúng ta.Ko thể để em ấy tiếp tục chịu khổ sau chừng ấy năm được!....
Vương Tử nói.
_Nhưng mà.....
Khinh Ưu vẫn lo lắng.
_Thôi,lo nhiều làm gì!Đi xem trò hay sắp diễn ra tại sân trường thôi!Phen này chắc sẽ vui đây,đại ca đích thân ra tay mà nị!
Vương Tử cười rồi lôi Khinh Ưu đi,hướng về phía sân trường.
Tại sân trường,mọi người xúm lại đông nhịt sân,ai ai cũng thủ sẵn trong tay chiếc điện thoại để chụp lại khoảnh khắc huy hoàng.........
_Quỳ xuống!
Một giọng nói dữ tợn vang lên.Ngay lập tức một cô gái liền quỳ xuống trước mặt Trọng Phi.
_Trọng Phi!Anh làm ơn tha cho em đi mà!Em làm vậy cũng chỉ vì anh thôi!
Cô ta tóm lấy chân Trọng Phi van xin rối rít.
_Mày tên gì?!
Trọng Phi cúi xuống xách ngược cổ áo cô gái hỏi.
_Em...Em tên Thư...
Cô ta sợ hãi trả lời.
_Thư à?Trông mày cũng xinh đấy!Nhưng ko xứng với tao!
Trọng Phi nhếch mép cười,nắm chặt cổ áo cô gái rồi dùng lực hất mạnh khiến cô gái ngã uỳnh xuống đất.
_Anh...Anh...
Cô ta nhìn Trọng Phi rưng rưng nước mắt.
_Đừng có chơi trò nước mắt cá sấu với tao!Nói đi,mày đã dở trò gì?
Trọng Phi tiếp tục hỏi.
_Em cho đinh gim vào giày đó đấy!Thì sao?!Tên nhãi đó mà cũng đòi thách đấu với______CHÁT___
Cô ta đứng dậy lăng mạ Tiểu Vãn nhưng chưa nói hết câu đã bị Trọng Phi cho ăn ngay một cái tát vào mặt khiến má cô ta đỏ ửng đến nỗi ứa nước mắt.
_Anh...Sao anh dám...Anh đừng tưởng tôi thích anh thì anh muốn làm gì thì làm!
Cô ta quát.
_Mày dám sao?!Ba mẹ mày còn chưa dám thì mày đừng mong đụng đến tao!
Trọng phi đưa tay đẩy vai cô ta khinh bỉ nói.
_Anh...Anh muốn gì?
Cô ta cúi mặt hỏi,giọng nhỏ dần.
_Mày làm thế nào với Tiểu Vãn thì làm tương tự với mày!
Trọng Phi hằm hè.
_Anh...
Cô ta cứng họng nhìn Trọng Phi.
_Đưa gim cho tao!
Trọng Phi quay sang nói với đàn em.
_Đây ạ!
Ngay lập tức bọn đàn em lễ phép đưa đinh gim cho Trọng Phi.....