Anh Yêu Em, Cô Ngốc Mất Trí

Chương 11: Không tệ




Thật là tức chết mà!Cái tên giời đánh đó,sao cứ ám tôi hoài vậy?!Mới sáng sớm đã tới làm phiền rồi,xem ra ngày chủ nhật vui vẻ này của tôi sẽ trở thành một màu đen mất thôi! _U hu hu...còn cái chân này nữa,bao giờ mới khỏi đây?!

Tôi ôm lấy cái cục bột to chềnh nghềnh trước mắt rồi than ôi.

Sau một hồi khóc ròng trong nhà vệ sinh,tôi mới đánh răng rửa mặt rồi chống nạn đi xuống dưới với vẻ mặt hết sức rạng rỡ(nói đúng hơn là nhăn nhó cấp độ 10+)

_Nè____Choang!Choang!Choang!

Tôi vừa mới bước vào bếp,đập vào mắt tôi là thảm họa,đập vào rai tôi là khủng hoảng.Ôi chúa ơi......

_Cô chủ xuống rồi à........

Trọng Phi nhìn tôi với vẻ mặt tái mét như sắp chết nói bằng giọng run run.

_Trọng... Phi....

Cỗ hỏa lực như bùng nổ trong đầu,tôi nghiến răng gằn tên hắn từng chữ một.

_Thuộc...Tôi chỉ lỡ tay làm vỡ chục cái đĩa thôi mà....

Trọng Phi toát mồ hôi hột nhìn tôi nói lời chối cãi.Chắc hắn ko ngờ tôi lại nuôi cái tính nết độc ác tột cùng này trong người.

_Chỉ làm vỡ chục cái đĩa thôi à?.....Hờ hờ hờ.....ANH CÓ BIẾT TÔI ĐÃ PHẢI MẤT BAO NHIÊU THỜI GIAN,BAO NHIÊU TIỀN BẠC ĐỂ MUA CHỤC CÁI ĐĨA ĐÓ LÀM QUÀ CHO BA MẸ TÔI KO HẢ?!

Tôi nghe Trọng Phi nói xong thì liền cúi mặt cười nham nhở.Ngay lập tức,tôi giơ hai bàn tay tỏa ngàn sát khí tóm lấy cổ áo Trọng Phi,quát vào tai hắn một tràng inh tai.

_Nhịn đủ rồi nha!Đừng tưởng tôi xuống nước chiều chuộng cô là cô muốn làm gì thì làm!

Dường như ko thể chịu đựng được nữa,Trọng Phi hất tay tôi ra rồi nói lớn.

_Tôi mua đền cô là được chứ gì?

Trọng Phi cau có đưa tay đánh nhẹ vào tai mấy cái rồi nhàn nhạt nói.

Cái tên này,cậy giàu là muốn làm bể thứ gì,hỏng thứ gì cũng được à?Sau đó thì bù đắp như chưa có chuyện gì xảy ra sao?Ở đâu ra cái lí lẽ vô lí như vậy?Có biết tôi tốn bao công sức mới mua được số đĩa đó ko,tuy nó rẻ,nó tầm thường nhưng ít ra cũng chứa đựng công sức hàng tháng trời của tôi mà?

_Tôi ko cần!

Tôi hất cằm nói rồi quay người đi,khóe mi có chút cay cay.

_Thế hôm nay làm gì?

Trọng Phi hỏi tôi.

_Dọn vườn!

Tôi lạnh mặt nói.

_Hả?!

Trọng Phi ngây người nhìn tôi.

________________________

_Tôi đã nói là bên đó!Bên đó cơ mà!Xịt đi đâu đấy!

Tôi gắt.

_Sao lại quát tôi?!Tại cái vòi nước này chứ?!

Trọng Phi nhìn tôi,dâng cái vòi nước lên bĩu môi nói.

_Xùy xùy!Đừng nói nữa,ngứa tai tôi!

Tôi phẩy tay nói lời chua chát.

_Cô...Chết này!Ái!!!

Trọng Phi tức xì khói giơ vòi nước lên định nhắm vào tôi nhưng ko may...ngã tủm.

_Ha ha ha ha ha....Trời phạt!Trời phạt!

Tôi đứng dậy,tay vẫn còn nắm chặt khóm cỏ chỉ vào người Trọng Phi đang bê bết bùn đất cười nức nở.

_Dám cười tôi à?!

_Oái____

Trọng Phi ko nói ko rằng liền lôi tôi ngã vào đống bùn chung với hắn.

_Ấy cha!Trời phạt!Trời phạt!

Trọng Phi sau khi gây họa khẽ đưa mắt nhìn tôi nói nhại.

_Anh...Anh... Chết này!Chết này!

Tôi tức tối nắm bùn ném tới tấp vào người Trọng Phi.

_Chết này!Chết này!

Trọng Phi cũng ko vừa nắm lấy vòi nước xịt thẳng vào người tôi.

_Dừng lại!

Tôi lấy tay che mặt rồi chạy đi.

_Đứng lại đó!Cô ko xong với tôi đâu!

Trọng Phi đang chiếm thế thượng phong liền lớn tiếng đe dọa.

_Còn lâu!Lêu lêu!

Tôi xoay người lè lưỡi khêu khích.

_Cô...Có đứng lại ko thì bảo!

Trọng Phi hét lớn,ko ngừng đuổi theo tôi.

Xem ra...ngày nghỉ này ko đến mức tệ nhỉ?