Anh Yêu Em! Cô Nàng Bánh Bèo Manly

Chương 3




Đứng cùng nhau ở một địa điểm '' Trạm chờ xe buýt ''. Nhưng nó và hắn đều đuổi theo suy nghĩ của bản thân.

Tình huống đột ngột xảy ra, khi một tên thanh niên đang móc điện thoại của nó. Hắn đã nhìn thấy, chưa kịp ngăn chặn tên đó thì nó đã ra tay.

- Á aaaa đau quá.

- Có gan móc túi mà lại biết đau khi bị một cô gái yếu đuối bẻ tay.

- Thả tay tôi ra đi, không là gãy thiệt đó.

- Tôi không có nhiều sức để be gãy tay anh được đâu.

- Bỏ tay tôi ra đi. Làm ơn đi do tôi không có tiền mua thuốc cho mẹ mới phải ăn trộm chứ tôi cũng đâu có muốn, từ tối đến giờ còn chưa có hạt cơm nào trong bụng nữa.

Tính tình nó tuy mạnh mẽ nhưng sống rất tình cảm và dễ dàng mềm lòng trước những hoàn cảnh bi thương. Nghe vậy nó liền thả tay tên đó ra,tên thanh niên căng cẳng chạy mất dép.

Trong cô ta cũng dễ bị người khác lừa nhỉ.

Bất giác nó và hắn chạm mắt vào nhau.

'' Thình thịch thình thịch ''. - Tim nó đang đập rất nhanh, vẻ mặt mất bình tỉnh lạ thường rồi quay nhanh sang chỗ khác để che dấu sự ngại ngùng.

Còn hắn vẫn bình thản nhưng đôi chút kinh ngạc về hành động của nó

Xe đến cả hai cùng rời đi. Chỗ ngồi cách xa nhau, nhưng ánh mắt nó vẫn không thể nào rời khỏi hắn.

*

Về đến nhà, nó nhanh chóng vào trong phòng, vui sướng nằm òa trên giường. Tâm trạng lúc này không thể nào ví tả cho hết.

'' Tôi đã nhìn thấy cậu rồi - Thiên thần à ''.

Lấy điện thoại gọi ngay cho con bạn thân. Trong máy nó chẳng nói lời nào chỉ biết cười như con bệnh.

- Bà bị thần kinh hả gọi cho tui mà không nói cứ cười hoài vậy.

Cố kim chế lại tâm trạng lúc này, nó kể cho nhỏ nghe.

- Bây giờ nhìn cậu ấy cao hơn trước rất rất nhiều đó, tầm 1m8 ấy à không chắc 1m82. Cậu ấy còn rất handsome nữa.

- Mà này cậu ta có nhận ra bà không.

- Không đâu, có khi còn cậu ta còn không biết tui là ai không chừng.

- Ừ đúng thiệt, nếu nhớ thì bà và cậu ta cũng chẳng biết gì về nhau. Chỉ là năm ấy cậu ta cho mượn cái dù. Vậy mà cũng yêu thầm một mà mình không hề biết gì về nửa kia.

-Có sao đâu thấy được cậu ấy là tui vui rồi, mãn nguyện lắm rồi.

- '' Yêu từ cái nhìn đầu tiên''.- Nhắc đến thôi tui thấy bà nhiễm phim hàn xẻng nặng rồi. Hết nói nổi bà.

Nói rồi nhỏ cúp máy. Những lời nhỏ nói không hề sai chút nào.

Trong lòng nó ngầm cầu nguyện với chúa rằng:

'' Con cầu xin God, có thể giúp con gặp lại cậu ấy một lần nữa được không ''.

*

Hắn cứ hắc xì liền tục không biết tên giở nào làm hắn điên tiếc lên mà hắt xì không ngừng nghỉ.

- Wind này, tao thấy tâm trạng của tao hôm nay rất tốt.

- Mày có thích con gái có võ không.

- Gâu gâu gâu.

Câu nói khá ngớ ngẩn vừa rồi khiến hắn hơi ngẫm lại, bớt chợt mỉm cười.

Nhìn đồng hồ thương hiệu '' Rolex '' từ Thuỵ Sĩ không một chút hứng thú.

- Mày nhìn xem, chắc mẹ cũng phải chi khá nhiều tiền về món quà sinh nhật của tao.

Sau một cuộc điện thoại, chiếc đồng hồ hàng trăm triệu bị bán đi để làm từ thiện. Hắn - chủ nhân chiếc đồng hồ rất hài lòng về việc làm vừa rồi và không một điều tiếc nuối gì. Vì đây là một việc làm ý nghĩa nhất trong ngày sinh nhật thứ 18 của mình.

***

Mới sáng ra mà cả lớp đã nháo nhào lên cái vì cái bài kiểm tra điểm tuyệt đối của hắn.

- Tại sao???? cậu ta rõ ràng không đi học thường xuyên nhưng điểm kiểm tra vẫn luôn đứng đầu khối.

- Mấy người tiếc nuối cái gì. Người đáng thương nhất là cái tên kia kìa.

Một bạn nam trong lớp đang đá đểu đến Gia Lâm - cậu học sinh khù khờ nhất cái lớp quý tộc này là một đối thủ nặng cân của hắn để dành lấy ngôi vị '' Best Cả Khối ''. Dù học bán sống bán chết nhưng chưa bao giờ hơn hạng hắn cả.

Ra chơi, Gia Lâm đến khuôn viên sau trường gặp hắn.

- Tại sao chứ. Tôi đã học học suốt ngày chỉ có học nhưng lúc nào cũng thua cậu.

Một câu nói khiến Gia Lâm nổi hết da gáy từ hắn.

- Không phục với kết quả kiểm tra vừa rồi sao.

- Tôi không có ý đó. Chỉ là tôi rất hâm mộ cậu.

- Cảm ơn.

- Cậu chờ đấy. Dù học đến chết thì tôi vẫn muốn một lần hơn cậu. Chào cậu.

Hắn lắc đầu. Con người đúng là đáng sợ và nhiều tham vọng. Nếu suốt ngày bọc lớp vỏ như cậu ta cho dù làm thiên tài thì cả đời vẫn thua người khác.

*

Nó sắp điên rồi, Vũ Khang- con quái thú ấy đã làm phiền nó. Trời ạ chưa kể việc tên đó xin cô chủ nhiệm ngồi cùng bàn với nó. May là cô chủ nhiệm vẫn còn sáng suốt để đọc được âm mưu của tên quái thú này.

Thật khủng khiếp khi sáng này nó đã bị Mỹ Anh cho ánh mắt '' Ăn tươi nuốt sống ''. Nghe tin gà vịt đồn mà Con nhỏ đã gắn ghép cho nó là '' Hồ ly '' vì dám quyến rũ Vũ Khang của nó nữa.

Tôi muốn giết chết tên quái thú này nếu Việt Nam không có luật pháp. Đây là ước nguyện mà tôi muốn ngay bây giờ.

Vừa mới nhắc là tên đó xuất hiện trước mặt nó.

- Hay xa tui ngay. Nếu không muốn hủy hoại dung nhan của ông.

- Cậu nên dịu dàng một chút thì sẽ đáng yêu lắm đấy.

- Im miệng lại ngay cho tui.

- À được rồi. Nhưng ra về đi ăn kem với tôi nhé.

- Tui bận rồi.

- Vậy đi để tôi mang kem sang nhà cho cậu nha.

Nó hét lớn lên giận dữ.

- Đã nói là tui không rảnh rồi.

Bao ánh mắt hướng nhìn nó. Thấy mình đã làm quá vấn đề, nó thấy có lỗi với Vũ Khang đành nhẹ giọng.

- Tui xin lỗi.

Vũ Khang vẫn nhìn nó rồi anh mắt chuyển sang trìu mến.

- Cậu làm tôi thích cậu nhiều hơn rồi đấy.

Nó ngơ mặt ra như chờ chồng. Cảm thấy ngu ngốc khi đã nói những lời này với tên quái thú. Thần kinh, Vũ Khang đúng là một thằng thần kinh.