Trứng Vịt Muối có bầu, nghe nói là đặc biệt đến thỉnh giáo phụ nữa có thai.
Nó vừa vào cửa, ngay cả chào còn chưa chào mọi người đã ra tay đặt em
lên cánh cửa cắn mạnh. Hôn nhẹ Mariah, thật sự rất đồi phong bại tục.
Mười phần bi kịch nói cho mọi người, em giống như bị anh xã lạc hậu nhà
em đồng hóa.
Nhưng mà, động tác của tay em trải qua năm, sáu năm
thói quen vẫn phản cả có điều kiện sờ sờ bộ ngực vì mang thai mà càng
trở nên đầy đặn của Trứng Vịt Muối. Ngay khi em đang mười phần thích thú cảm nhận bộ ngực mềm mại, đột nhiên nghe được tiếng anh xã em ho khan.
Em rất cố gắng nhìn qua khe hở của mắt trong khi Trứng Vịt Muối vẫn cắn
nhìn được khuôn mặt đen hơn cột của anh xã, cảm thấy kinh hãi. Anh xã
già này không phải đang ghen đấy chứ?
Thật ra cũng không phải
Trứng Vịt Muối đến thỉnh giáo cái gì cả, mẹ nó, mẹ chồng nó không phải
đều là giáo viên miễn phí hay sao? Làm gì còn cần tìm đến loại giáo viên gà mờ là em nữa? Cho dù có dạy, cũng là giáo án phản động. Em không
được giác ngộ cao như vậy. Đây là tổng kết của Trứng Vịt Muối sau khi đi hỏi mẹ. Lại nói tiếp nữa, hết lần này đến lần khác mọi người đều kiềm
chế không ít, rất ít khi ra ngoài điên cuồng, nó chỉ ở nhà buồn đến
chết. Hơn nữa, nó mang thai xong, cả nhà mẹ chồng lẫn nhà mẹ đẻ đều nhất trí, làm cho nó không thể ra ngoài là không thể ra đến cửa. Trứng Vịt
Muối là mối họa di động, là vũ khí mang hình dạng con người, đi đến đâu
là tai họa đến đó. Dù sao nó cũng mang khuôn mặt nam không ra nam, nữ
không ra nữ. Ông xã nhà nó cũng vì khuôn mặt nó mà hao tổn không biết
bao tâm trí.
Lần đầu tiên Trứng Vịt Muối đến công ty ông xã nhà
nó sau khi kết hôn, cô thư ký nhỏ mà ông xã nhà nó mới thuê từ đám tân
sinh viên rất không bình tĩnh nói đó là khuôn mặt mang nét đẹp trung
tính, nói khó nghe chính là bị khuôn mặt kia làm rung động, quả thực là
mất hồn mất vía.
Trong lúc giãy chết, chờ Trứng Vịt Muối đi rồi,
cô thực tập sinh còn non nớt còn vụng trộm hỏi lãnh đạo trực tiếp của cô bé, cũng chính là thư ký ông xã của Trứng Vịt Muối: “Vừa rồi người kia
là em trai ông chủ à?”
Trứng Vịt Muối viết cô thực tập sinh bị
khuôn mặt của nó mê hoặc xong, chẳng những không có cố kỵ gì cả, còn cố
tình ăn mặc thật trung tính đến công ty ông xã, mười phần ‘hàm súc’
quyến rũ thực tập sinh nhỏ nhà người ta.
Vì thế, Trứng Vịt Muối
bị ông xã nhà nó không lưu tình mà cấm túc một tuần, hơn nữa nó không
bao giờ mặc quần áo trung tính nữa. Trứng Vịt Muối thì tốt rồi, từ
chuyện đó xong em cảm thấy nó càng có hương vị của phụ nữ. Nói thật, ông xã nó cũng là người rất có khiếu thẩm mĩ, chọn quần áo cho nó đều rất
hợp. Dù sao bộ dạng nó cũng hơi đặc thù, không phải quần áo phụ nữ nào
nó cũng có thể mặc. Em phát hiện ông xã nó mua quần áo cho nó đều có thể khiến nó mang một loại khí chất thản nhiên, chỉ cần nó không mở miệng,
hiệu quả tuyệt đối không chê vào đâu được! Không hổ là rùa biển tốt
nghiệp Harvard về, không giống anh xã dế chũi nhà em, chỉ thích quần áo
thục nữ. Nhưng mà, em vẫn thích anh xã nhà em chất phác, ghét nhất ông
xã Trứng Vịt Muối giả bộ 13! Đương nhiên, theo lời Trứng Vịt Muối mà
nói, đó gọi là tao nhã. Về phần cô thực tập sinh vô tội bị Trứng Vịt
muốn GD, khụ khụ, hoa hoa lệ lệ tìm nơi nương tựa ở hàng ngũ thất
nghiệp.
Trứng Vịt Muối đột nhiên đến đây hoàn toàn là đi hóng
gió. Từ sau khi nó mang thai thì không thể ra khỏi cửa, chỉ có vài chị
em ở trong nhà thay nhau đi dạo. Khẳng định nó sắp phát điên rồi, mọi
người nhìn dấu răng ở trên người em thì biết… Mẹ nó, nó phát điên thật
rồi, mặt của em, giống hệt bị chó cắn.
Trứng Vịt Muối cũng ở chơi không lâu, tám với em một lúc, táy máy một lúc, cắn sưng mặt em, trêu
hai đứa nhóc nhà em khóc, cấu véo con trai cả nhà em một lúc rồi rất lưu luyến bị ông xã nhà nó lôi về. Nhìn theo bóng xe nhà nó rời đi, cả nhà
em thở ra một hơi, cuối cùng tai họa, ôn thần, Hỗn Thế Ma Vương này cũng tiễn bước. Mọi người vây quanh em, lần lượt nhìn mặt của em, vẻ mặt đó, rất.
Bố em cực kỳ buồn, một đứa con gái sao có thể mạnh mẽ như vậy.
“Bố mẹ nó không quản nó hay sao! Nhìn xem, lại cắn con gái bố!” Bố em rất không bình tĩnh bắt đầu bao che khuyết điểm.
“Hai đứa nó cũng làm ầm ĩ bao nhiêu năm rồi, cũng không thấy ông quản, sao
bây giờ lại bắt đầu oán thán gì nữa?” Tuy rằng ngoài miệng mẹ em nói rất bình thường, nhưng đôi mày thanh tú cũng nhăn tít lại một chỗ, tay chân luống cuống tìm thuốc mỡ cho em.
“Lúc trước cũng không cắn thành như vậy mà!” Vẻ mặt bố em cũng tương đối rối rắm.
“Không có việc gì to tát mà bố, hai ngày sau là hết í mà ~~” Em đến trước mặt bố, cọ cọ.
“Quen cái loại bạn bè gì vậy!” Bố em thật cẩn thận nhéo nhéo khuôn mặt em,
cuối cùng cũng không nói gì nữa. Tình bố em tới cũng nhanh mà đi cũng
nhanh, lần sau Trứng Vịt Muối đến ông lại tiếp tục khen nó có tư thế oai hùng, bừng bừng khí thế cho mà xem! Đúng, kỳ thật bố em còn có phần
thích loại con gái hào sảng như Trứng Vịt Muối, nhưng chỉ giới hạn ở
thích mà thôi. Bố em có hai tiêu chuẩn lớn, con gái nhà người khác có
thể như vậy, con nhà mình thì tuyệt đối không được! Bố em với anh xã
giống nhau, đều thích bà xã với con mình ngoan ngoãn, dịu dàng chút.
Nhìn em thì không thấy gì đâu, nhưng mẹ em là hình ảnh hiền thê lương
mẫu điển hình, tính cách thói quen cũng rất tốt.
Chờ mẹ em bôi
thuốc mỡ cho em xong, em lên sân thượng hít thở không khí một chút, mà
Trần Tư Nam nhà em lại không nói một lời, vẫn tiếp tục luyện quyền! Vừa
rồi cắn cấu, nó hoa hoa lệ lê bại bởi Trứng Vịt Muối. Cho nên, bây giờ
nó chuyển tức giận thành sức lực, luyện rất có khí thế.
Em đi qua an ủi nó, miện nó mở to, vô cùng tủi thân nói:
“Mẹ, con nghĩ chỉ cần đánh giày cao gót là xong, nhưng sao lại tự dưng xuất
hiện một người cắn vậy?” Có vẻ thằng bé chê em nhiều kẻ thù.
“Nam Nam hôm nay thật anh dũng ~ Nhưng mà, hôm nay con phải làm rõ đâu là kẻ thù, đâu là bạn bè. Hôm nay là bạn của mẹ, nó chỉ đùa với chúng ta mà
thôi! Con đừng để trong lòng, coi nhưng là cùng Durex cắn một cái.”
Trứng Vịt Muối, tha thứ cho tao đi… so sánh như vậy cũng không thỏa đáng lắm.
“Dùng răng cắn thì là bạn bè ạ?” Đầu óc thằng bé này tuyệt đối là thẳng! Em cam đoan, so với em cấu tạo còn thẳng hơn.
Về phần cái gì là bạn bè, vấn đề này thật quá thâm ảo, em chỉ có thể chột
dạ rồi giải thích với nó: “Cái này lớn lên rồi con sẽ biết.”
Kết
quả là mày thằng nhóc lại nhăn tít lại một cô, em không chỉ tự chén cụ,
thầm cảm khái trong tâm, dạy trẻ con quả thực không dễ ~ may mắn mẹ em
đúng lúc xuất hiên, ôm Trần Tư Nam, nhỏ nhẹ giải thích, thằng nhóc kia
mới dần dần nở nụ cười. Gừng, quả nhiên càng già càng cay. Em cam bái hạ phong.
Buổi tối, Trứng Vịt Muối nhắn cho em một cái tin, hỏi em:
“Ông xã mày với ông xã nhà tao bất hòa à?”
Em cau mày nghĩ nghĩ, có vẻ chẳng hiểu được chuyện làm ăn của họ, biện
pháp an toàn, cẩn thận hỏi hỏi anh xã, hỏi xong mới khẳng định trả lời:
“Không có, hai công ty bọn họ chẳng liên quan gì cả!”
“Vậy chồng mày không vừa ý nhà mẹ đẻ tao?” Trứng Vịt Muối tiếp tục động kinh.
“Không thể nòa! Nhà mẹ đẻ nhà mày không phải là địa chủ sao? Ông xã nhà tao
làm về xuất nhập khẩu, chẳng liên quan gì tới họ được chưa?” Cái này thì em tuyệt đối biết! Người này một chút kiến thức thông thường còn không
có! So với em còn không được!
“Vậy nói cách khác, ông xã nhà mày
có thù riêng với tao, làm thế nào mà tao đắc tội với lão í? Vì sao mắt
nhìn tao… như xiên vài cái?”
Em nhìn lại mấy cái tin nhắn, sửng sốt nửa ngày, vui vẻ, múa tay nhắn lại:
“Ai bảo mày bắt nạt bà xã của ảnh? Xứng đáng!” Ha ha, anh xã già ghen tị.
Em vụng trộm liếc nhìn anh xã mặc áo ngủ đang chơi với con ở bên giường, liếc một cái, hứ ~ còn giả bộ nghiêm trang.
“Vợ lão là ai? Lúc
nào tao lại đi bắt nạt đàn bà? Mày thấy lúc nào? Mày nói rõ cho tao!”
Linh hồn bé bỏng thiếu sót, biết anh xã là chồng em, lại không biết em
là bà xã của anh! Vậy đi tìm chết đi! Em trực tiếp xem nhẹ tính động
kinh của Trứng Vịt Muối, tắt máy, tiếp tục ở trong lòng anh xã trên con. Má Đại Bảo nhi nhà em trơn trơm, mềm mềm, sờ vào đặc biệt sướng. Thằng
nhóc kia so với Nhị Bảo còn thông minh hơn, dùng cánh tay đầy thịt bắt
lấy tay em, vẻ mặt khó chịu. Nhị Bảo Nhi lại rất ngoan ngoãn mặc cho em
xờ nặn, nhào nắn, đáng tiếc nó lại không béo như Đại Bảo Nhi, sờ vào
không thích bằng.
Đáng thương cho Trứng Vịt Muối không hiểu gì cả hấp tấp gọi lại, lôi kéo em kích động nói:
“Không được, mày phải nỏi rõ lại cho tao, tao bắt nạt bà xã lão lúc nào? Ông
xã tao đã nói trước rồi, ông xã nhà mày có tiếng không dễ chọc, tao cũng không muốn vì một ả đàn bà không đâu ra đâu mà bị chỉnh!!” Phụ nữ có
thai quả nhiên rất để ý, nhưng mà phụ nữ có thai mà động kinh như nó thì có ít. Đôi khi đầu óc của Trứng Vịt Muối không tốt lắm, thật, bạn bè
hơi thân với nó đều biết điều này. Nếu nói đầu óc Trần Tư Nam nhà em
thẳng, thì Trứng Vịt Muối tuyệt đối xếp thành góc vuông, hỏng thẳng! Vốn tưởng có ông xã nhà nó ở bên cạnh khuyên nhủ, nó sẽ không tái phạm loại chuyện xoắn não này nữa!
“Mày có biết mối tình đầu của tao là ai không?” Em thừa dịp ông xã nó với ông xã em nói chuyện phiếm, kéo nó
qua một bên vụng trộm tán gẫu.
“Tao! Mày đúng là đần! Nam nữ cũng chẳng phân biệt được!” Trứng Vịt Muối rất đắc ý.
“Vậy mày biết tao là vợ ai không?” Em tiếp tục dẫn đường.
“Ông xã nhà mày chứ đâu!” Trứng Vịt Muối liếc mắt ngu đần nhìn em.
“Vậy bà xã của ông xã tao là ai?” Bây giờ thì rõ ràng chưa?
“Theo việc tao nói kia, tao biết là ai rồi! Thật mẹ nó – mẹ — mày nói, ông xã mày biết mày từng thích tao?” Nó mắng nửa ngày rồi mới hiểu ra.
“Ừ, mày xem mày cắn mặt tao như thế…” Em nâng mặt lên cho nó xem dấu răng.
“… tao không bao giờ cắn mày nữa…” Nó chuyển sang cắn ngón tay Giáp.
Em không nghĩ anh xã già nhà em ở bên ngoài lại lợi hại như vậy! Ông xã
của Trứng Vịt Muối cũng là con rùa biển có bằng cao cấp ~ thế mà đối với anh xã dế chũi nhà em cũng phải dè chừng ~ oa ha, anh xã ở trong mắt em càng soái!
Buổi tối, anh xã bôi thuốc mỡ cho em. Linh hồn nhỏ bé thiếu sót của Trứng Vịt Muối kia, lần này cắn thật sự ngoa. Hai dấu
răng ở trên mặt em sưng lên. Em có thật nhiều tai nạn thành mặt heo!
“Em nói sao mắt của em có thể kém như vậy? Do dù nhìn trúng một đứa con
gái, cũng phải dịu dàng hiền lành một chút chứ?” Anh xã cau mày nhìn dấu răng ở trên mặt em.
“Hứ ~ anh không biết bộ dáng của Trứng Vịt
Muối rất hiện đại sao? Kiểu con gái dịu dàng hiền lành như lời anh là
kiểu tốt nhất của thế kỷ trước.” Em giơ cằm lên, tiện cho anh xã bôi
thuốc.
“Vì sao con gái kiểu thế ký trước còn ở trước mặt anh?” Thế mà anh xã còn học được cách cãi lại.
“Ý của anh là, em chính là kiểu dịu dàng hiền lành anh thích à?!!” Năng
lực lý giả của em rất lợi hại! Cho nên anh xã em vừa nói xong em liền bổ nhào vào người anh cọ rồi lại cọ.
“… nói sai.” Bị em hạ gục, khóe miệng anh xã run rẩy vài cái, lạn lùng phun ra hai chữ làm người ta không xong.
“Gió lớn quá, em không nghe thấy tiếng gì.” Hứ ~ anh bắt nhà anh mở miệng
chỉ là cái cớ, em mượn lỗ tai nhà em làm khiên! Nhìn xem thủ đoạn của ai cao hơn một bậc!
Kết quả anh xã ngây thơ nhà em còn tưởng gió
ngoài cửa sổ lớn, thật sự điên điên khùng khùng xuống giường đóng cửa sổ rồi mới đi ngủ. Em nằm trên giường thiếu chút nữa cười phì ra ~ anh xã
già đáng yêu này!