Kỳ thi tháng được tiến hành đúng hạn, môn thi đầu tiên chính là Toán.
Như thật lòng muốn bắt nạt các học sinh, mỗi lần kiểm tra nhà trường đều sẽ dùng môn Toán sở đoản của phần lớn mọi người để đánh đòn phủ đầu những người ôn tập qua loa.
Cơ hội này đều dành cho người có chuẩn bị, may mà Doãn Thường Lăng lại húc vào sừng trâu, câu cuối cùng kéo điểm lại hơi khác câu mà lần trước Bách Vụ Thanh giảng cho cậu, nhưng phương pháp tương tự, có thể áp dụng.
Doãn Thường Lăng không dám cẩu thả, làm rất cẩn thận, kiểm tra bài hai lần liền, bèn gác bút không đọc nữa, theo kinh nghiệm, rất nhiều câu bị sửa thành sai trong lúc kiểm tra, vậy nên cậu dứt khoát không kiểm tra nhiều lần nữa.
Chuông vang lên, mọi người đứng dậy dừng bút, giám thị thu đề, điểm danh số người, rồi cất đề ngay ngắn vào túi tài liệu, rảo bước đi mất.
Giây phút bước chân ra cửa, tiếng gào rú vang lên xung quanh, “Toán, toán! Quá! Khó!!!”