Mơ hồ ngủ thiếp đi, chẳng ăn cả cơm tối, lúc tỉnh dậy, cậu nhìn đồng hồ, 3:24 rạng sáng, sắp ba giờ rưỡi rồi.
Cậu vô thức đăng nhập xem thử, phát hiện Bách Vụ Thanh trả lời vào 5:40 chiều.
Bách: ‘7h gặp nhau ở công viên Mộc Sinh nhé?’
7h???
“Đệt!!” Doãn Thường Lăng tỉnh táo ngay lập tức, túm áo khoác, xỏ giày, lao thẳng ra ngoài.
Công viên Mộc Sinh rất gần nhà Doãn Thường Lăng, là nơi cậu phải đi qua khi đến trường.
Chạy đến đó chỉ mất năm phút đồng hồ, nhưng Bách Vụ Thanh bảo 7 giờ… Bây giờ đã hơn 6 tiếng trôi qua… Vả lại, đang Tết nhất, trên đường không có ai, nhiệt độ thấp dã man.
Doãn Thường Lăng chạy mãi rồi chậm dần, nỗi đau buồn sâu sắc bao trùm cậu.
Tại sao lại thiếp đi! Tại sao?!
…
“Thường Lăng?” Giọng Bách Vụ Thanh vọng tới cách đó không xa.