Doãn Thường Lăng cũng không nghĩ nhiều, cậu vội vàng chui ra từ cửa nhỏ, đối mặt với một con hẻm không người, cậu vung nắm đấm, hưng phấn bừng bừng, mắt phát sáng, “Kích thích!!”
“Đi thôi, dẫn cậu đi ăn kem.” Bách Vụ Thanh bất lực liếc nhìn Doãn Thường Lăng, dẫn cậu ra khỏi ngõ, bên cạnh là một con phố ẩm thực, cách đó không xa có một quán “Băng Duyệt”, lần trước từng đến một lần, ở ngay sau trường.
Chủ quán vẫn nhận ra họ, vẫn là cỡ to, có điều lần này là vị kép dâu tây.
Tìm đại một chỗ ngồi xuống, Bách Vụ Thanh đưa cả hai cái cho Doãn Thường Lăng, ánh mắt long lanh, “Chừa ốc quế cho mình là được.”
“Bụp!” Mặt Doãn Thường Lăng bỗng đỏ bừng.