Ánh Trăng - Nho Không Chua

Chương 21




Sợ cô ấy say, tôi đưa tay ra ngăn: "Chị Lệ Lệ, đừng uống nữa, em đưa chị về nhé."

"Tri Ý, hôm đó chị nhìn thấy em rồi."

Đột nhiên, cô ấy nở nụ cười với tôi, nói một câu.

Tôi định hỏi hôm nào, cô ấy cong đôi môi đỏ, chỉ vào tôi, cười: "Ở nhà Dịch Thần, sáng hôm đó, em, trên giường của anh ấy."

Trong nháy mắt, mặt tôi tái mét, cứng đờ người.

Giống như tiểu tam bị vợ bắt quả tang ngoại tình, sự bối rối và khó xử ập đến, tôi lắp bắp giải thích: "Chị Lệ Lệ, hôm đó, thực ra em..."

Nhưng cô ấy lại cười, bảo tôi đừng căng thẳng.

"Tri Ý, chị từng có một mối tình hồi đại học, thật trùng hợp, là bạn cùng phòng của Kiều Dịch Thần, là một người đàn ông rất tuyệt."

Cô ấy đột nhiên kể cho tôi nghe về mối tình của mình, điều khiến tôi kinh ngạc là, trước khi quen Kiều Dịch Thần, cô ấy lại có... trải nghiệm như vậy.

"Khác với sự ôn hòa khiêm nhường của Kiều Dịch Thần, người đàn ông này, chậc, vừa ngạo mạn vừa lạnh lùng, chỉ một câu có thể chọc tức chết người."

Giọng điệu của chị Lệ Lệ rõ ràng nghiến răng nghiến lợi, như thể nhắc đến người bạn trai cũ này là chỉ thấy tức giận.

“Bọn chị đã hẹn hò ba tháng, ừm, anh ta theo đuổi chị, sau đó, cũng là anh ta đề nghị chia tay.

"Mẹ kiếp, hẹn hò với bà đây ba tháng, đột nhiên quay sang nói với chị, thích gái ngoan hơn?”

"Em nói xem, đầu anh ta có phải có vấn đề không?"

Đây là lần đầu tiên tôi thấy chị Lệ Lệ chửi thề nhưng vẫn có thể cảm nhận được, đây mới là tính cách thật của cô ấy, rất thẳng thắn.

"Vậy nên... sau đó, chị... luôn muốn thể hiện mình… ngoan ngoãn một chút?"

Tôi nhớ lại, sau khi tan làm, cô ấy sẽ thay một bộ đồ ngọt ngào, thỉnh thoảng khi gọi điện thoại, giọng nói cũng sẽ hơi eo éo.

Không ngờ, tất cả đều là do ảnh hưởng do bị bạn trai cũ phản bội.

Tôi không khỏi thở dài.

Nhưng chị Lệ Lệ nhìn tôi cười bí ẩn: "Đúng, cũng không đúng."

Tôi không hiểu.

Cô ấy cười khúc khích, đột nhiên tiến lại gần, có ý muốn nói nhỏ: "Tri Ý, chị kể cho em nghe về Kiều Dịch Thần nhé."

Không đợi tôi từ chối, cô ấy đã thao thao bất tuyệt, bắt đầu kể về câu chuyện thời đại học của Kiều Dịch Thần.

"Kiều Dịch Thần có người trong lòng, ngay từ ngày đầu tiên vào đại học, chị đã nhận ra.”

"Anh ấy không để tâm đến những cô gái xung quanh, còn chị khi đó vừa chia tay, bị bố mẹ ở nhà ép đi hẹn hò với những người môn đăng hộ đối, phiền không chịu nổi nên cố tình tìm đến Kiều Dịch Thần."

Như thể có sự sắp đặt từ trước, tôi đã đoán được những gì chị Lệ Lệ sắp nói, đến thở cũng căng thẳng.

Cô ấy nhìn tôi, cười: "Đúng, như em nghĩ, chị và Kiều Dịch Thần ngay từ đầu đã là giả. Chị và anh ấy môn đăng hộ đối, nếu hẹn hò, nhà chị sẽ không phản đối.”

"Quan trọng hơn, chị cố tình, muốn hẹn hò với bạn tốt của tên bạn trai cũ trước mặt anh ta, trả thù anh ta!”

"Còn Kiều Dịch Thần, suy nghĩ của anh ấy đơn giản hơn nhiều, lợi dụng chị để tránh đào hoa, tiện thể giúp đỡ người bạn này là chị, chỉ vậy thôi."

Hóa ra, sự thật của mọi chuyện lại là như vậy!

Lúc này, tôi rõ ràng cảm thấy nhịp tim đã im lặng từ lâu, như thể được hồi sinh một lần nữa, mạnh mẽ đập rộn ràng!

Cả người tôi run rẩy, không biết phải làm sao.

"Nhưng... nhưng không phải tháng sau... hai người sắp đính hôn sao? Cũng là giả ư?"

Chị Lệ Lệ nghe vậy, uống một ngụm rượu, nụ cười vốn nhạt nhẽo, từ từ lộ ra chút đắng chát: "Không, Tri Ý, việc đấy là thật đấy."

Một câu nói, như một đòn đánh vào đầu, khiến tôi lập tức bình tĩnh lại.

37

Hóa ra, trong cuộc hợp tác này, chị Lệ Lệ đã động lòng.

"Trước khi hai nhà bàn chuyện đính hôn, Kiều Dịch Thần đã tìm chị, anh ấy thấy đã đến lúc "chia tay" rồi nhưng chị lại cầu xin anh ấy lùi thời gian lại... dùng đủ mọi cách, cuối cùng mới khiến anh ấy đồng ý, không vạch trần mối quan hệ trước khi đính hôn.”

"Tri Ý, em biết đấy, một người đàn ông như Kiều Dịch Thần, thực sự rất khó... để người ta không yêu.”

"Sau khi giả vờ hẹn hò với anh ấy, chị phát hiện ra, mình dần bị anh ấy thu hút, thậm chí còn nghĩ, dù sao anh ấy cũng tốt như vậy, hay cứ sống như thế này cả đời đi.”