Anh Thanh Niên Số Hưởng

Chương 63: Cô Là Người Phụ Nữ Của Tôi!






Lúc tay tôi vừa đưa lại gần bờ mông của Tô Tuyết, trái tim tôi đập thình thịch liên hồi trong lồng ngực, yết hầu không ngừng di chuyển lên xuống, ừng ực nuốt nước miếng.

Nhìn thấy tay tôi sắp chạm vào mông Tô Tuyết, cô ấy đột nhiên nâng chân lên, giậm một phát lên chân tôi!
Giày cô ấy mang tối nay là giày cao gót, nâng cao chân giẫm mạnh lên ngón chân tôi, ngón chân lập tức đau nhói, giống như là bị dao cắt đứt.

"A!", tôi khẽ rên lên một tiếng, bàn tay tự động khựng lại giữa chừng, không dám mò tới thêm chút nào nữa.

Đôi môi đỏ mọng hấp dẫn của Tô Tuyết nhếch lên, vẽ lên một đường cong hoàn mỹ, hỏi tôi: "Sướng không?"
Tôi vô lực nói: "Cô như vậy là sao? Không phải muốn tôi nhảy với cô sao?"
Nụ cười trên mặt Tô Tuyết tắt lịm, giọng điệu nghiêm túc: "Coi chừng cái móng heo của anh, đừng có mà giở trò".

Tôi tức nghẹn, liền nói: "Cô nhìn mọi người xung quanh đi, xem người ta nhảy thế nào?"
Tô Tuyết hừ lạnh, nói: "Tôi mặc kệ, dù sao thì anh cũng đừng chạm vào người tôi".

Sau đó bàn tay ngọc ngà cô ấy vòng qua cổ tôi tiếp tục khiêu vũ.

Trong lòng tôi vô cùng bực bội, thầm nghĩ, tối nay, ông đây đi ra ngoài với cô, nếu không "chấm mút" cô được miếng nào, vậy đi làm quái gì? Không phải là sỉ nhục hai chữ "đàn ông" sao!
Tôi định nhân lúc Tô Tuyết không để ý, đưa tay sờ mông cô ấy lần nữa.

Thế mà, Tô Tuyết dường như quá rõ ý nghĩ hèn mọn của tôi, dù vẫn tiếp tục câu cổ tôi khiêu vũ, nhưng vẫn canh chừng tay tôi nghiêm ngặt, chỉ cần tay tôi hó hé lại gần mông cô ấy, lập tức đạp chân tôi một phát.

Tôi tức muốn ói máu, tầm mắt quét tử phía, chỉ thấy rất nhiều gã đàn ông tay đều để ở trên ngực không thì ở dưới váy của đàn bà.


Biểu cảm trên mặt các cô thì rất thích thú, thậm chí không ít cô còn rên rỉ "ư ư a a" nữa chứ.

Tôi cũng bị kích thích không ít, cảm thấy ngọn lửa quái quỷ kia ở “chỗ đó” lại âm ỉ ngoi lên.

Chẳng mấy chốc thì đã cương lên, tôi bắt đầu ưỡn eo về phía bắp đùi Tô Tuyết co co.

Tô Tuyết hừ lạnh: "Hứa Lương, cuộc đời anh có nhiều thôi đó hả!"
Dứt khoát đưa tay bóp mạnh "thằng nhỏ" của tôi.

"A!", tôi lập tức hét lên, bà cô này đúng là dám ra tay, cũng chả sợ bóp ông đây liệt dương.

Tôi đau đến cúi cả người xuống, giơ tay đánh vào tay Tô Tuyết, rồi nói: "Buông nhanh, tôi chết mất".

Tô Tuyết buông tay ra, cười tủm tỉm nói: "Lần này cảnh cáo anh, lần sau thì tôi cho anh thành thái giám!"
Tôi: "! "
Tôi đưa tay che đũng quần, vài phút sau, đau đớn ở đũng quần mới dần hết.

Kế tiếp, tôi cùng Tô Tuyết cũng không khiêu vũ nữa, ngồi xuống băng ghế sofa bên cạnh, Tô Tuyết gọi rượu uống với tôi.

Tôi hỏi: "Giờ cô thấy sao?"
Tô Tuyết nói: "Cũng chỉ có vậy, cũng không vui vẻ và phấn khích như tôi tưởng tượng".

Trong lòng tôi ai oán: Có mình cô khiêu vũ, lại không cho cơ thể tôi tiếp xúc gần, dĩ nhiên là không phấn khích rồi.

"Khà khà, người đẹp, đến một mình sao?", lúc này, có tiếng của một người đàn ông vang bên tại tôi, tôi quay lại nhìn thấy một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, phong cách ăn mặc của gã rất thời thượng, mặt mũi điển trai, thân hình vạm vỡ, nhìn vô cùng hấp dẫn.

Tôi vừa nhìn qua người đàn ông này thì thấy bực bội trong người, gã ta vừa hỏi Tô Tuyết có phải tới đây một mình hay không, rõ ràng là không coi ông đây ra gì, xem tôi như là không khí.

Tô Tuyết liếc qua người đàn ông điển trai kia, cũng không nói gì, tiếp tục uống rượu.

Tôi yên tâm được chút, xem ra Tô Tuyết cũng phải phải loại phụ nữa mê trai đẹp.

Gã điển trai kia thấy Tô Tuyết không đoái hoài đến gã, cũng không bỏ cuộc, mặt dày ngồi xuống, nhìn Tô Tuyết cười rồi nói: Khà khà, để gặp được cô gái xinh đẹp như cô, chắc tôi đã tích đức mấy đời mới may mắn như thế, người đẹp, không ngại uống một ly với tôi chứ?"
Vừa nói xong, gã ta đã cụng ly rượu trong tay mình với ly rượu của Tô Tuyết.

Lần này Tô Tuyết cũng không từ chối lời mời uống rượu của gã điển trai kia, nhấp môi tượng trưng một hớp.

Trong lòng tôi cảm thấy khó chịu, muốn đấm vào mặt "thằng đàn bà" kia lắm.

Gã điển trai được voi đòi tiên, lại nói: "Người đẹp, tôi có thể mời cô nhảy một bản được không?"
Tôi nghĩ thầm: Nhảy con mẹ mày chứ nhảy, Tô Tuyết, cô đừng để ý hắn!

Nhưng mà, làm tôi bất ngờ là, Tô Tuyết lại mỉm cười đồng ý: "Được nha".

Gã đàn ông điển trai vừa mừng vừa sợ, đứng dậy đưa tay mời Tô Tuyết.

Tô Tuyết nắm lấy bàn tay của gã điển trai đứng lên, chầm chậm bước lên sàn nhảy.

Nhìn cảnh tượng này, trong lòng tôi vô cùng khó chịu, cảm thấy như là vợ mình bỏ nhà theo trai vậy.

Mẹ kiếp, xem ra tôi phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ mà Tô Tuyết giao cho, túm được "cái đuôi" của Vương Hoài Viễn, chỉ có như vậy, Tô Tuyết mới có thể chính thức trở thành người phụ nữ của tôi!
Trong lòng tôi âm thầm suy nghĩ.

Trên sàn nhảy, Tô Tuyết cùng gã điển trai kia đã bắt đầu khiêu vũ.

Tô Tuyết rất xinh đẹp, dáng người vô cùng quyến rũ, quả là một người đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

Còn gã điển trai kia thì đẹp trai phóng khoáng, giờ đây cả hai đang cùng khiêu vũ với nhau, làm người khác nhìn vào như trời sinh một đôi vậy.

Càng nghĩ như vậy, trong lòng tôi càng chua chát.

"Hì Hì, anh đẹp trai, đi một mình à?", ngay lúc tôi cảm thấy khó chịu, một giọng nói lỡ lở vang lên bên tại tôi.

Tôi quay sang, hóa ra lại là một cô gái trang điểm rất đậm, ăn bận lòe loẹt, mặc một chiếc váy cổ chữ V xẻ sâu, để lộ ra hơn phân nữa bầu ngực, phía dưới váy ngắn ngủn, miễn cưỡng bao bọc lấy bờ mông yêu kiều, đôi chân thon dài đi vớ da màu đen, nhìn cực kỳ cám dỗ.

Cô gái bốc lửa này rất bạo dạn, ngồi thẳng lên đùi tôi, bờ mông yêu kiểu ngồi trên chân tôi cọ xát, lâu lâu còn cọ đến chỗ nhạy cảm của tôi, làm tôi bồn chồn không thôi!
"Anh đẹp trai, mời em một ly rượu đi, chỉ cần anh chuốc say được em, tối nay em sẽ là người phụ nữ của anh!", cô gái bốc lửa thủ thỉ vào tai tôi, vừa quyến rũ tôi vừa nói.

Đồng thời, bàn tay ngọc ngà thon thả xoa tròn trên ngực tôi!
Tôi hít vào một hơi sâu, đẩy cô gái bốc lửa ra nói: "Không được, tối nay tôi bận rồi".


Mặc dù tôi không phải một tay lão làng trong vũ trường, nhưng cũng đoán được, cô gái bốc lửa này là người chuốc rượu khách.

"Hứ, đồ nghèo kiết xác", thấy tôi không cắn câu, cô gái bốc lửa tức khắc lộ rõ bản mặt, sau khi xụ mặt mắng tôi một tiếng, thì đi chỗ khác tiếp tục tìm con mồi.

Tầm mắt tôi tiếp tục nhìn nhìn chằm chằm Tô Tuyết với gã điển trai kia, đột nhiên con người co rút lại, một luồng lửa giận ở đâu xông đến.

Ngay lúc nay, chỉ thấy gã điển trai kia đưa tay mò xuống dưới váy của Tô Tuyết.

Tôi ầm một tiếng bật dậy, muốn xông tới.

Vào thời khắc này, Tô Tuyết nhận ra động tác xấu xa của gã điển trai, lập tức đẩy tay gã ta ra, hơn nữa giơ tay bốp một tát thật mạnh lên mặt gã!
Sắc mặt gã đàn ông điển trai lập tức trở nên u ám, to mồm quát: "Con mẹ nó, một ả gái điểm vũ trường như mày, còn giả vờ thanh cao với ông cái gì!"
Vừa nói tay gã vừa đẩy mạnh người Tôi Tuyết, Tô Tuyết đứng không vững, bị té xuống đất.

"Má nó, dám đánh người phụ nữ của ông, tối nay ông đây liều mạng với mày!"
Thấy hết cảnh đó, trong lòng tôi ngập tràn lửa giận, gào lên một câu xông tới gã.

Tô Tuyết kêu lên: "Hứa Lương, đừng kích động, anh không đánh lại gã!"
Tôi nhìn sang cô ấy nói: "Đánh không lại cũng phải đánh, cô là người phụ nữ của tôi, tôi sẽ không để cho bất kỳ ai ăn hiếp cô!"
Tô Tuyết ngẩn người ra, nhìn chằm chằm tôi, rồi lại im lặng.