Lời nói của Thạch Anh như sét đánh vào tai Giai Mẫn, cô đứng hình tại chổ, mắt cô đỏ ngầu, miệng cô ú ớ lấm bấp.
" Chị!.
chị nói vậy là sao?".
Thạch Anh kể lại toàn bộ chuyện mà Khải Trạch và Hạ Thúc kể cho cô nghe, lúc này Giai Mẫn im lặng không nói gì, cô đuổi tất cả mọi người ra khỏi nhà, một mình cô chạy vào phòng tắm, cô ngồi bệt xuống sàn nhớ đến những hình ảnh lúc cô ân ái với Dương Quãng mà cứ nghĩ là Thiên Minh, bản thân cô lúc này như muốn nổ tung, cô muốn xé nát thân mình ra vì nó đã bị dơ bẩn và vô cùng kinh tởm cơ thể của mình, Giai Mẫn đứng lên lột sạch đồ và dùng vòi hoa sẽ kì cọ rữa thật mạnh, cô dùng khăn tắm chà sát cơ thể mình đến mức chảy máu, cô gào thét đấm vào tường, sau đó đập đầu xuống nền gạch đến mức ngất xỉu, hiện giờ trên sàn nhà toàn đầy máu của Giai Mẫn.
Thấy bên trong lâu không có động tĩnh gì, Tiểu Ly đập cửa vào nhà chạy vào phòng tắm thì thấy Giai Mẫn lõa thể đang nằm trên sàn nhà bê bết máu.
" Giai Mẫn!! em sao vậy?"
Tiểu Ly nhanh chóng mặc quần áo cho Giai Mẫn rồi mang cô đến bệnh viện.
" Rốt cuộc chuyện này là sao?, anh tôi đã bỏ cô ấy rồi mấy người còn bắt về làm gì?"__ Kane hỏi Thạch Anh.
" Thiên Lượng à, anh cậu không hề phản bội Giai Mẫn, họ bị hãm hại, họ dùng phẩu thuật thẩm mĩ để đóng giả Thiên Minh rồi bắt Thiên Minh nhốt vào nguyệt đạo, bây giờ chúng tôi phải mang Giai Mẫn về với Thiên Minh, anh cậu đang rất mong ngóng cô ấy".
Kane đưa mắt tuyệt vòng nhìn vào phòng cấp cứu thốt lên giọng chua xót: " Tôi lại thua anh ấy rồi sao?".
Cửa phòng cấp cứu được mở ra, bác sĩ thông báo Giai Mẫn bị chấn thương nhẹ, không ảnh hưởng gì, có thể ở bệnh viện 3 ngày để theo dõi.
Hạ Thúc liền đứng dậy hối thúc mọi người.
" Vì máy bay bị hoãn do thời tiết phải hai hôm nữa mới bay được, tôi đã đặt vé tàu rồi, 1 tiếng nữa sẽ khởi hành đến sáng mai là đến được Trung Quốc"
Kane giận dữ túm lấy cổ áo Hạ Thúc.
" Anh Hạ, anh không thấy cô ấy đang mệt cần phải nghỉ ngơi à, sao các cứ phải cuốn lên thế, dù gì chả gặp lại, các người không quan tâm đến sức khỏe cô ấy à".
Hạ Thúc rút ra điện thoải mở lên cho Kane xem một đoạn video.
" Vậy là cậu chưa biết tình trạng hiệm tại của anh mình rồi".
Kane cầm điện thoại trên tay xem trong đó hiện thị rõ nét hình ảnh Thiên Minh nằm dưới sàn gào thét, khóc than thảm thiết, trên tay ôm chặt hình của Giai Mẫn, xung quanh là rất nhiều hình khác của Giai Mẫn vứt tứ tung, trên giường là những bộ quần áo nhăn nhúm của Giai Mẫn vứt lã chã.
Lấy lại điện thoại từ tay Kane Hạ Thúc vỗ vai anh:" Anh trai cậu bị chuẩn đoán bị tâm thần phân liệt do không chịu nổi đã kích rời xa Giai Mẫn, theo cậu thấy giữa Giai Mẫn và Thiên Minh tình trạng ai nặng hơn".
Sau khi xem đoạn video đó, Kane không tin nổi vào mắt mình, người anh trai cao cao tại thượng, không sợ trời đất, phong độ lịch lãm của anh lại biến thành con người với bộ dạng thê lương như thế này sao.
" Ichika, em thật có sức ảnh hưởng, làm anh tôi và tôi điêu đứng vì em".
Khải Trạch không ngần ngại đi thẳng vào phòng bệnh bế Giai Mẫn ra.
" Nhanh lên tàu sắp đi rồi chúng ta mau khởi hành nhanh, để Giai Mẫn lên tàu nghỉ ngơi, đồ đạc thì để gửi về sau đi".
Khoảng 45 phút sau cả năm người Tiểu Ly, Thạch Anh, Khải Trạch, Hạ Thúc Giai Mẫn đã có mặt trên tàu, Giai Mẫn thì vẫn đang hôn mê nằm trong phòng nghỉ.
Tối đó Khải Trạch đứng đầu tàu hút thuốc
" Anh thích Giai Mẫn à?".
Hạ Thúc đi phía sau cầm theo hai ly rượu mời Khải Trạch một ly.
" Ừ".
Cầm lấy ly rượu từ tay Hạ Thúc, Khải Trạch uống một ngụm rồi thở dài.
" Nếu anh không đi nước ngoài có lẽ Giai Mẫn sẽ không gặp được Thiên Minh, và Thiên Minh sẽ không đau khổ như bây giờ, và rất có thể anh sẽ hạnh phúc bên cô ấy".
" Tôi cũng đâu muốn rời đi đâu, nói chung mọi chuyện do duyên số cả thôi, nếu như tôi không rời đi chắc gì cô ấy đã thích tôi chứ".
Bên ngoài gió biển se lạnh mặc dù có ly rượu vang nóng nhưng Hạ Thúc vẫn cảm thấy trên gương mặt Khải Trạch có gì đó lạnh lẽo của sự tiếc nuối.
" Tôi đang tò mò nếu như cô ấy thích anh thì sao nhỉ, và nếu rơi vào cảnh như Thiên Minh thì liệu anh có đau khổ tâm can như cậu ấy không?".
Ánh mắt Khải Trạch nhìn về hướng xa xăm nơi bóng tối bao phủ cả vùng trời, anh nhấp thêm một ngụm rượu rồi ôn tồn đáp.
" Nếu Giai Mẫn thành đôi với tôi thì chắc chắn tôi sẽ không yêu cô ấy như cái cách Thiên Minh yêu cô ấy đâu".
" Vậy anh định yêu như thế nào?".
" Thật ra từ lúc gặp Giai Mẫn theo tôi đánh giá cô ấy là một nhóc con rất khờ khạo và không được thông minh cho lắm, cô ấy chỉ được cái đó là cái bản lĩnh mạnh mẽ, bất phục, dám nói dám làm, thậm chí là làm liều dù không biết kết quả ra sao, anh biết không trong mấy năm làm đàn anh của cô ấy, tôi đã mài dũa cái tính cứng rắn của cô ấy lên nhiều, nhưng sau khi gặp lại cô ấy tôi thấy bản lĩnh bất phục của cô ấy giảm đi nhiều cộng thêm nhìn cử chỉ thái độ của Thiên Minh tôi thấy có vẻ như chính Thiên Minh là người đã làm cho bản lĩnh bất phục của cô ấy giảm đi, nếu là tôi tôi sẽ vừa yêu vừa dạy dỗ cô ấy trưởng thành, cứng rắn, bản lĩnh hơn nữa".
Hạ Thúc vỗ tay tấm tắc khen ngợi Khải Trạch,anh được biết Khải Trạch nhìn người rất chuẩn càng tiếp xúc anh càng hứng thú với Khải Trạch.
" Anh nhìn người tốt đó, đúng là lúc ở bên Giai Mẫn Thiên Minh đã dùng mọi sự ngọt ngào chở che nhất có thể để dành cho Giai Mẫn, nhưng sự ngọt ngào thôi chưa đủ, Thiên Minh chiếm hữu ghen tuông một cách đáng sợ, có lần Giai Mẫn vì điều đó mà dọa ly hôn để Thiên Minh cho cô ấy thời gian riêng tư với bạn bè trong lớp đại học nhưng lúc đó anh biết sao không, Thiên Minh điên cuồng đập phá, sau đó quỳ xuống cầu xin Giai Mẫn đừng bỏ cậu ấy, Giai Mẫn nhìn những giọt nước mắt của và thái độ của Thiên Minh và mũi lòng, từ đó cô ấy chấp nhận bị giam trong cái lồng của Thiên Minh vì vậy mà Giai Mẫn chỉ có đúng hai người bạn là hai đứa em của tôi đó".
" Tôi thấy cô ấy rất hạnh phúc khi được giam trong cái lồng ấy"___ Khải Trạch.
" Đúng, có lần tôi nghe Xuân Muội kể là Giai Mẫn nói với em tôi là mặc dù không được tự do bay nhảy, nhưng cô ấy cảm thấy rất hạnh phúc vì được Thiên Minh chở che, so với những thú vui bên ngoài của Giai Mẫn thì cái dịu dàng ấm áp bao bọc mà Thiên Minh dành cho cô ấy khiến cô ấy thõa mãn hơn nhiều, cậu nghĩ xem đến cả gội đầu mà một năm Giai Mẫn tự gội được một đến hai lần còn tất cả là do Thiên Minh gội cho cô ấy là anh hiểu như thế nào rồi".
.