Trong lúc đang ôm Giai Mẫn ngủ say, Thiên Minh mơ 1 ác mộng.
Trong giấc mơ anh đang nắm tay Giai Mẫn đi trên 1 mảnh đất hoang vu, bỗng nhiên có 1 phụ nữ chạy đến cướp cô khỏi anh, đột nhiên anh đứng khựng lại không cữ động được, hình ảnh người con gái đó rất kinh dị máu me đầy người da xác lẫn lộn.
Cô ta kéo Giai Mẫn tách ra khỏi Thiên Minh sau đó dùng dao chém Giai Mẫn liên hoàn, đạp vào bụng Giai Mẫn, máu từ chân Giai Mẫn chảy ra rất nhiều giống hiện tượng sãy thai, Thiên Minh chứng kiến cảnh tượng trước mắt la thét van xin nhưng người phụ nữ ấy vẫn không dừng lại, mãi 1 lúc sau có 1 chàng trai khôi ngô tuấn tú, chạy lại ôm Giai Mẫn thét:" Xin hãy tha cho em ấy, em ấy không có tội".
Sau khi người con trai đó lên tiếng phụ nữ kia mới dừng lại.
Còn chàng trai kia ôm Giai Mẫn vào lòng khóc, Giai Mẫn ngục xuống.
Thiên Minh hét lớn:" Giai Mẫn!" anh thức giấc
Anh giật mình tĩnh dậy quay sang không thấy vợ đâu, anh tiếp tục la lên, lúc này Giai Mẫn mặc 1 chiếc đầm trắng sơ mi từ phòng tắm bước ra.
" Sao thế anh, gặp ác mộng à, thay đồ đi,em mang đồ ăn sáng lên"
Thiên Minh lập tức chạy đến ôm cô.
" Anh mơ thấy ác mộng có người hại em"
" Haha, anh tưởng tượng quá rồi" kéo thay Thiên Minh ra cô đi xuống bếp lấy đồ ăn.
Thiên Minh ở đây mặc đồ vào, anh mặc 1 chiếc áo sơ mi trắng trông rất phong độ, ngồi thất thần 1 lát Giai Mẫn mang đồ ăn lên.
" Nào! Lại đây ăn nè anh, hôm nay e nấu cháo".
Thiên Minh tiếp tục chạy lại ôm cô.
" Giai Mẫn hứa với anh, ở bên anh mãi mãi, không được đi đâu hết, không được thích người con trai khác".
" Ôi trời, em làm vợ anh rồi, còn mơ tưởng ai nữa, thôi ăn đi kẻo nguội".
" Cho anh ôm 1 lát nhé"
Sau 5 phút Giai Mẫn cũng đầy Thiên Minh ra và cùng chồng mình ngồi ăn sáng.
" Giai Mẫn à, 2 ngày tới sinh nhật em, chúng ta buổi sáng sẽ đi đến cục dân chính đăng kí kết hôn, sau đó anh và em sẽ đi viếng mộ ba em, rồi chúng ta sẽ bay qua Việt Nam thăm bà nội anh".
" Bà nội anh? sao hôn lễ chúng ta không đón bà qua tham dự"
Gia đình Thiên Minh có nhiều góc khuất hôm nay anh cũng nói hết cho Giai Mẫn biết.
" Chuyện là như vầy, Ông bà nội anh đáng lẽ có 2 người con, anh còn 1 cô ruột nữa nhưng khi bà nội anh sinh cô anh ra lúc đó bệnh viện bị cháy, rất nhiều đứa trẻ mất tích trong đó có cô của anh, kể từ lúc đó nội anh sinh bệnh trầm cảm, 1 thời gian sau bị suyễn, cách đây khoảng 10 năm nội anh có chuyến du lịch ở Việt Nam, bà biết được 1 nơi đó là Sapa, không biết tại sao khi mỗi lần đến đây là tâm trạng của bà được thoải mái hưng phấn, bác sĩ nói bệnh của bà phải chữa trị bằng tinh thần nên bà mới đến đó mua đất ở đó để sinh sống, bà nói bà sẽ ở đó đến cuối đời, khi nào bà mất thì chuyển tro cốt của bà về lại Trung Quốc".
Giai Mẫn hơi ngạc nhiên vì quen anh lâu như vậy mới biết nhà anh còn nhiều điều khó nói.
Thiên Minh nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của cô mà cười khẩy" Còn 1 chuyện nữa, anh sẽ nói em luôn, chuyện này và chuyện bà anh anh định nói lâu rồi nhưng do anh quên nên đợi hôm nay nói luôn".
" Sao còn chuyện gì nữa à"
" Anh còn 1 người em trai"
" Hả, anh còn em trai?sao em không thấy cậu ấy?"
" Nó nhỏ hơn anh 3 tuổi, nó thích tự do, cá tính nó rất giống em vậy đó, ba mẹ anh và ông nội định cho nó cùng anh quản lý tập đoàn, nhưng nó chỉ thích kinh doanh tự do bên ngoài, ông nội anh cho nó 1 số vốn lớn cộng thêm 10% cổ phần công ty để nó tự do tung hoành bốn phương, hiện tại nó đang là chủ của 4 quán bar nổi tiếng trên đất Mỹ, và 3 khách sạn nổi tiếng ở đó, 6 tháng sau nó sẽ về đấy".
" Woa cậu ấy giỏi thật" Giai Mẫn tấm tắt khen ngợi.
" Vậy còn chồng em giỏi không?"
Giai Mẫn như hiểu ý Thiên Minh đang ghen tị với câu nói vừa nảy:" Anh là tuyệt vời nhất, chồng em giỏi nhất"
Thiên Minh nghe thế ôm lấy cô vào lòng âu yếm:"Giai Mẫn, nhớ nhé em chỉ là của anh thôi".
Vừa ăn vừa nói chuyện cuối cùng 2 người đã ăn xong bữa sáng.
" Vâng em biết rồi, em đi rữa chén đây.
"
Giai Mẫn cầm tô chén xuống dưới bếp rữa, Thiên Minh đi theo sau dõi theo cô.
Bổng nhiên anh thấy 1 bóng người con trai đứng đó quan sát cô, anh tức tốc chạy xuống người con trai đó biến mất, người con trai đó chính là người trong ác mộng của anh đã ôm lấy vợ anh.
Người Thiên Minh bắt đầu rung sợ, trong đâu anh vô vàng câu hỏi, thấy anh như vậy Giai Mẫn hỏi thăm:" Anh à, sao vậy?"
" À không! không có gì, em.
.
em rữa bát tiếp đi anh lên lầu có tí việc, lát xong việc anh hỏi em cái này"
" Dạ" Giai Mẫn cũng có chút bất an nhưng cũng đợi Thiên Minh.
.