Anh Sẽ Khiến Em Nói: Em Yêu Anh!

Chương 20: Tìm người giúp




- B...bắt cóc – Đúng rồi, tại sao ông lại không suy nghĩ về vấn đề này ngay từ đầu cơ chứ - Chắc ... Chắc không có chuyện đó đâu thưa tổng giám đốc.

Đoán cũng chỉ là đoán, chưa thể nói được gì, ông đành lấp liếm tránh nhắc đến vấn đề đó với hắn.

Nhưng hắn đâu phải con nít, hắn thừa biết chuyện gì đã diễn ra.

Được thôi, nếu trợ lý Trần kiếm không được, thì hắn sẽ đi tìm cô ấy và chính tay hắn sẽ đem nó về đây.

- Chuẩn bị xe – Hắn mấp máy, khuôn mặt lạnh lùng đáng sợ - Bảo Trâm, em nghĩ em trốn được tôi sao.

****************************************************************

Trợ lý Trần chở hắn đến sân bay, hắn kéo cái valise rồi đặt một chuyến bay sớm nhất bay đến Úc.

Sau khi làm thủ tục và yên vị trên máy bay.

Hắn ngồi cô đơn ở đó, xung quanh đều có không khí không được tốt, không khí cử sự hiu quạnh, cô đơn.

Hắn lẳng lặng rút điện thoại của mình ra, mở album ảnh, ở trong đó đều là hình của nó: hình lúc nó ăn, lúc nó ngủ, lúc nó làm việc... tất cả đều là chụp lén.

Suốt tuần qua, hắn nhớ khuôn mặt này biết bao, chỉ muốn chạm nhẹ vào làn da trắng mịn ấy, muốn được ôm nó vào lòng, muốn được ăn cơm với nó, muốn được nó chăm sóc mỗi khi hắn bị đau đầu,...

Từng kỉ niệm thoáng vụt qua, hắn lướt nhẹ điện thoại, vuốt ve những bức ảnh.

Tong...

Một giọt nước lặng lẽ rơi xuống.

*******************************************************************

--------------------- Quán cafe Panda --------------------------

- Fuck – Lời nói không đẹp lắm được anh chàng ngoại quốc thốt ra, anh ta có mái tóc màu vàng đậm chất tây, đôi mắt xanh lục, mũi cao,... khuôn mặt điển trai của anh làm bao cô gái trong quán ngất ngây, thậm chí là lúc anh tức giận.

- Công ty như sh*t, có chút chuyện giải quyết cũng không xong – Anh ta ném điện thoại lên bàn, miệng văng túc, khuôn mặt hiện rõ vẻ tức giận.

Anh ta chồm người uống ngụm nước để hạ hỏa, sau khi cảm thấy nhiệt độ trong người mình đã hạ xuống, anh mới ngã người ra ghế, gác chéo chân, đôi mắt hướng ra cửa chờ đợi người bạn lâu năm không gặp.

Không biết có chuyện gì gấp mà anh ta lại hẹn anh ra đây, lâu rồi không gặp, cũng chả biết mặt mũi anh ta như thế nào, chắc vẫn đẹp trai như xưa nhưng chắc chắn có một điều không thay đổi... đó là nhan sắc của anh ta vẫn thua kém anh ahihi ( #ngungtusuong )

Ding dong

Tiếng chuống gió phát ra, theo phản xạ anh quay đầu hướng ra cửa rồi nhoẻn miệng cười:

- Tới rồi.

Bốp.

Hắn nắm tay anh, vỗ vai với người bạn lâu năm.

- Chưa chết sao Bob? – Hắn hỏi, miệng cười lạnh, cậu kia cứng đơ nhưng vẫn đáp lại.

- Tớ chờ cậu chết chung.

Rồi hai người cười lớn.

- Uống gì, vẫn cafe đen nhỉ?? – Bob cười híp mắt.

- Không, cho tớ ly sữa – Hắn nói làm Bob trố mắt.

- Ai thay đổi sở thích của cậu rồi!!

- Người yêu tớ...

Bob thề rằng nếu anh đang uống nước thì anh sẽ không ngần ngại mà phun thẳng vào mặt hắn.

- N...Người...yêu – Bob lắp ba lắp bắp.

- Nói chính xác là người tớ yêu, tớ chưa có ý định tỏ tình, cứ sống đã - Hắn cười trừ trước phản ứng của anh bạn.

- Quào, Hàn Thiên của chúng ta biết yêu sao ?? – Bob ngẩn người, vì cứ tưởng cậu bạn này của mình cứ sống mãi với “ kiếp qua đường” chứ.

- Tớ cũng là con người, cũng có trái tim như câu mà.

- Cậu mà người gì, quỷ thì có – Bob bĩu môi rồi gọi cho hắn ly sữa tươi – Nào, cho xem ảnh đi, tớ phải lọc lại mới được.

Bob nhe răng rồi móc đâu ra cái kính đeo lên trông vẻ tri thức lắm.

Hắn cười rồi quẳng cho Bob tấm hình.

Anh nhìn vào bức hình rồi vội vàng tháo kính ra, vẻ mặt hoảng hốt thốt lên:

- Người này... người này ... !!

- C...Cậu quen cô ấy sao? Hắn thấy thái độ của Bob thì nghi ngờ.

- Ừ nhìn quen quen, hình như chưa gặp bao giờ - Bob lại cười, thời thế như này mà anh ta còn cười được sao.

Sau khi phục vụ mang cho hắn cốc sữa, hắn mới chậm rãi kể chuyện của hắn cho Bob nghe.

- Thế bây giờ... Bob nhíu mày, chắc anh cũng đoán được hắn muốn anh làm gì.

- Đúng, tớ muốn cậu giúp tớ tìm cô ấy, tớ hơi lo.

- Được rồi, Bob là ai chứ, tớ sẽ giúp cậu, yên tâm bà xã của cậu sẽ trở về với cậu mà không hề bị sứt mẻ, cứ tin vào Bob này – Bob vỗ vai hắn như để anh ủi anh bạn, anh cũng chẳng ngờ có một ngày cậu bạn của mình rơi vào lưới tình sâu như vậy.