"Ưm..."
Tôi không thể kiềm chế được mà rên lên một tiếng, hai tay theo bản năng muốn đẩy người trước mặt ra.
Cảm nhận được sự kháng cự của tôi, những chiếc răng nanh kia càng đâm sâu vào như muốn trả thù, đôi tay xương khớp rõ ràng ghì chặt cổ tay tôi vào bức tường lạnh lẽo.
Tôi không khỏi run rẩy một cái, cắn chặt đôi môi trắng bệch.
Bên tai văng vẳng tiếng máu chảy, thời gian giống như đã trôi qua cả một thế kỷ, cảm giác tê dại trên cổ đột nhiên biến mất, ngay cả bàn tay to lớn đang ôm lấy tôi cũng vậy.
Cơ thể tôi mềm nhũn, từ từ ngã xuống mặt đất.
Kẻ cầm đầu gây ra mọi chuyện thì giống như mọi khi, ăn no rồi liền mặc kệ sự sống chết của tôi.
Buồn cười nhất chính là trước đây tôi từng cảm thấy điều này rất bình thường.
Đứng trước mặt là "người" tôi thích 6 năm trời, à nói đúng thì phải là ma cà rồng tôi thích 6 năm trời.
Ngoài ra, anh ấy còn có một thân phận khác, chính là ca sĩ nổi tiếng nhất hiện tại - Tư Việt.
Mà tôi là bạn gái đã quen được một năm của anh, đồng thời cũng là một bịch máu tạm thời có thể bị anh vứt bỏ bất cứ lúc nào.
Tôi ngồi thở gấp một hồi, cảm giác choáng váng ở đầu cũng đỡ hơn, liền muốn dựa vào vách tường để đứng dậy, dù sao cũng đã cuối thu rồi, trên mặt đất có chút lạnh lẽo.
Cùng lúc đó, một đôi tay quen thuộc ôm lấy eo tôi, một mùi hương lạnh lẽo xộc vào mũi, anh đỡ tôi đứng dậy.
"Sơ Sơ, xin lỗi em, anh không thể kiểm soát được."
Sau khi hút máu xong, đôi môi anh đỏ mọng mấp máy, đồng tử trong mắt vẫn còn chút đỏ, dường như có thể ngay lập tức câu lấy hồn phách người khác.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo này của anh, ai mà có thể từ chối chứ?
Có điều, nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đỏ mặt thẹn thùng nói rằng không sao hết.
Nhưng vừa mới hôm qua, tôi đã mơ thấy một giấc mơ chân thực đến đáng sợ.
Trong mơ, tôi nhìn thấy cuộc đời mình từ nhỏ đến lớn, đương nhiên cũng nhìn thấy được kết cục trong tương lai của mình.
Hoá ra, tôi căn bản chỉ là một nữ phụ pháo hôi trong một quyển tiểu thuyết.
Còn người bạn trai tôi để ở đầu trái tim này lại là nam chính của quyển sách này.
Bởi vì vị giác của anh khá đặc biệt, phần lớn các loại máu khác anh đều không thể nuốt trôi nổi, nên yêu đương với tôi chẳng qua là vì máu của tôi hợp với khẩu vị của anh.
Còn một tháng nữa, nữ chính sẽ xuất hiện, đến lúc đó tôi chắc chắn sẽ bị vứt bỏ không chút thương tiếc.
Nhưng "tôi" không cam tâm, ngược lại còn cho rằng là nữ chính câu dẫn Tư Việt, thế là giống như phát điên lao tới tranh giành với cô ấy, cuối cùng rơi vào kết cục chết thảm hại.
【Trong mắt anh không có một tia cảm xúc, thậm chí một chút cũng không muốn nhìn thấy người đang ngồi ở trên mặt đất, liền quay người rời đi.
Mãi cho tới khi anh nhìn thấy người con gái đang đứng đợi anh ở phía trước, trong mắt liền tràn đầy sự dịu dàng ấm áp như thể băng tuyết đang tan chảy.】
Đây chính là kết cục của tôi. À, đương nhiên tôi chính là cái "người ở trên mặt đất" kia.
Tôi ngước mặt lên, đối diện với cặp mắt đào hoa luôn được người hâm mộ và giới truyền thông ca ngợi.
Từ lúc anh vẫn còn chưa nổi tiếng nhờ album ca nhạc kia, tôi đã mê mẩn anh không có thuốc chữa rồi.
Một lần nhìn thấy được bức ảnh anh với cặp mắt trong trẻo lại lấp lánh, tôi đã không nhịn được mà ngay lập tức viết một đoạn văn dài ca ngợi nó. Sau này anh trở nên nổi tiếng hơn, bài đăng đó cũng được "thơm lây", thu hút không ít sự quan tâm.
Nhưng bây giờ được trực tiếp đối diện với đôi mắt ấy, thứ tôi thấy được chỉ là sự xa cách chôn sâu ở đáy mắt.
Trong lòng có chút đau đớn.
Cảm giác được tôi đang thẩn thờ, Tư Việt liền gọi tôi một tiếng, rồi ôm tôi vào lòng.
"Sơ Sơ, em không khoẻ chỗ nào sao?"
Anh vừa nói, vừa vùi vào cổ tôi, còn nhẹ nhàng li3m qua chỗ vừa mới cắn một chút.
Toàn thân tôi run lên, kiềm xuống những giọt nước mắt đang trực chờ trào ra, tôi đáp lại: "Không phải, chỉ là em hơi lạnh thôi."
Tôi vòng tay ôm lấy anh, hít sâu một hơi, rồi hạ quyết tâm.
Tôi sẽ rời khỏi Tư Việt trước khi nữ chính xuất hiện.
Nếu anh đã không thích tôi, vậy thì tôi cũng sẽ không cố chấp làm gì.
Chỉ là một người đàn ông mà thôi.
Không có anh, tôi vẫn còn tiền tiết kiệm dành dụm được mấy năm qua cùng với tiền tiêu vặt mà anh cho tôi hằng tháng.
Hiện tại có lẽ không nên gọi đó là tiền tiêu vặt, gọi là phí cung cấp máu cũng không có gì sai.
Đối với một đỉnh lưu* như anh mà nói, số tiền này đương nhiên không là gì, nhưng với một người làm công như tôi, thì đây chính là một số tiền lớn.
(Giải thích: là người rất nổi tiếng, sở hữu một lượng fan hùng hậu, có sức ảnh hưởng lớn tới công chúng)
Nghĩ tới đây, tôi cảm thấy tâm trạng tốt lên không ít.
Tư Việt cảm giác được tâm trạng tôi có chuyển biến, anh cúi người hôn nhẹ ở khoé miệng của tôi.
Nhưng ngày hôm sau, mấy cái hotsearch trên thanh tìm kiếm đều đã gắn dấu "BẠO" cả rồi.
【Ca sĩ nổi tiếng Tư Việt nghi ngờ đang che giấu chuyện tình cảm】
【Tư Việt nắm tay, ôm một cô gái lạ mặt】
【Tư Việt yêu đương】
Tôi nhìn sang người còn đang say giấc nồng ở bên cạnh, sau đó lại bấm vào một mục xem thử thì liền nhận ra nhân vật chính trong bức hình chính là tôi ngày hôm qua.
Từ sau khi xác định mối quan hệ với nhau, Tư Việt mỗi tuần đều sẽ đến chỗ tôi, mục đích đương nhiên chỉ có một - là ăn.
Bởi vì lo lắng chuyện này bị lộ ra sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh, nên mỗi lần ra ngoài, chúng tôi đều cố gắng né nhau để tránh bị nghi ngờ.
Nhưng hôm qua là chuyện ngoài ý muốn, bởi vì lịch trình của anh có chút trục trặc, nên đã hơn 1 tuần rồi anh chưa ăn gì kể từ lần cuối.
Lúc nhìn thấy tôi, chiếc mũ lưỡi trai cũng không thể che đi đôi mắt đã sớm không nhịn được mà biến thành màu đỏ của anh, tôi còn chưa kịp phản ứng lại đã bị anh ôm vào lòng.
Không ngờ tới lại bị paparazi* chụp lại.
(Nguyên văn chỗ này là "cẩu tử - 狗仔": là mấy người hay lén lút canh trước nhà minh tinh để chụp hình đưa tin)
Tôi vén chăn ra muốn đứng dậy, ngay lập tức liền bị anh nắm eo kéo lại.
Trời vẫn còn sớm, giọng anh còn mang theo chút khàn khàn ngáy ngủ: "Sơ Sơ, nằm với anh một chút đi."
Ngoại trừ gương mặt, thì thứ tôi không thể chống cự lại nhất chính là giọng nói này của anh, lúc này tôi không nhịn được gãi gãi lỗ tai nhột nhột.
Đột nhiên, tôi bị thu hút bởi một cái tìm kiếm ở bên dưới.
【Ôn Thanh Như tuần lễ thời trang thất vọng】
(Nguyên văn chỗ này là "treo lên đánh - 吊打": theo mình hiểu là giống như ai đó vì làm ra một việc gì đó không được ổn lắm, nên là bị mọi người vào mắng chửi, mà người đó cũng không thể phản bác lại được.)
Nếu như tôi nhớ không lầm thì Ôn Thanh Như chính là nữ chính.
Sau khi trở về từ tuần lễ thời trang, cô ấy sẽ có cuộc gặp gỡ với Tư Việt.
Tôi thở dài một hơi, sau đó thì nằm vào trong lòng anh, giả vờ như vô ý sờ vào cơ bụng tám múi.
Thầm nghĩ cho dù phải chia tay, thì việc hẹn hò với đỉnh lưu cũng đã đủ chiến thắng 99% còn lại rồi.
Không hề lỗ.
Hơn nữa, một năm này nhờ làm bạn gái của Tư Việt, tôi còn trở thành một blogger có không ít người theo dõi bởi những bức ảnh cũng khá nổi tiếng.
Đợi nam nữ chính công bố, biết đâu tôi còn có thể kiếm thêm một ít bằng cách cắt ghép video CP cho bọn họ.
1 tiếng sau, phòng làm việc của Tư Việt lên tiếng làm sáng tỏ mọi chuyện, còn người trong cuộc thì tận 2 giờ sau mới tỉnh dậy.
Anh nhìn bài đăng đính chính của phòng làm việc, sau đó lại nhìn về phía tôi, ánh mắt còn mang theo một tia không vui, còn có uỷ khuất?
"Sơ Sơ vừa rồi là xem cái này sao?"
Tôi giật mình, thầm nghĩ anh đối với những chuyện thế này luôn cảm thấy rất khó chịu, liền vội nói: "Có cần em giúp đỡ gì không, ví dụ như nói em là họ hàng xa của anh hay gì đó..."
Còn chưa nói xong, tôi đã thấy sắc mặt anh hình như càng lúc càng tệ hơn.
Cuối cùng, anh ôm tôi vào lòng, anh chia sẻ lại bài đăng của phòng làm việc, nhưng lại để caption là "?".
Người hâm mộ liền bùng nổ.
"Ca ca có ý gì vậy, chẳng lẽ lại là thật? Tôi sẽ khóc chết mất."
"Hahaha, chắc hẳn ý ca ca có nghĩa là anh ấy đối với chuyện này cũng không biết gì hết."
"Chắc là có người nào đó lại đến cọ nhiệt* ca ca của chúng ta."
(Giải thích: có nghĩa là ké fame, nói thô hơn thì chính là bú fame, nhưng mình vẫn để nguyên văn để cho có cảm giác đúng với thái độ cà khịa hơn)
"Vừa nhìn bóng lưng liền biết chắc chắn là một người xấu xí."
(Nguyên văn ở đây là "sửu nữ - 丑女": tức là một người phụ nữ xấu)
"Chỉ có tôi cảm thấy đây là thật sao?"
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt một cái đã đến một tháng sau.
Tôi tính toán thời gian nữ chính trở về, mỗi ngày đều ngồi canh hotsearch.
Cuối cùng, ngày hôm ấy, tôi cũng nhìn thấy được nó.
【Ôn Thanh Như Tư Việt có quen biết】BẠO
【Cảm giác CP Ôn Thanh Như Tư Việt】
Tôi nhấn vào xem, là hình hai người một trước một sau cùng nhau sóng vai ở sân bay, trong đó có mấy tấm còn rất thân mật, gần gũi.
Người hâm mộ của cả hai ở bên dưới sôi nổi bình luận.
"Tỷ tỷ xinh đẹp ấm áp ~"
"Ca ca rất đẹp trai, phái phái ch ảy nước miếng ch ảy nước miếng!"
"Thật hay giả vậy, tôi muốn là thật quá đi!"
"Khoan hãy nói gì, đỉnh lưu ca sĩ cùng với tiểu hoa đang hot, như này mà còn không hợp nữa hả, tôi xin cạn trước!"
"Fan lâu năm của Tư Việt xin nói một câu, đúng thật là tôi chưa thấy anh ấy đối xử với ai như thế này."
"Giả đi mà, huhuhu"
"Ca ca đẹp trai quá đi!"
Tuy rằng cũng có mấy bình luận hơi cực đoan, nhưng nhìn chung phản ứng của cư dân mạng hầu như đều là kiểu "ngọt chết tôi rồi".
Nhớ lại trước đó tôi với Tư Việt cũng bị chụp lén, liền cảm thấy có chút đau nhói trong.
Một lát sau mới đỡ, nhưng mà không sao cả, tôi sẽ dừng lại kịp thời.
Tôi mở điện thoại lên, bình luận một câu: "Đôi này mà là thật, tôi đập đầu."
Sau đó liền bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Pháo hôi chết sớm đều là tự làm tự chịu, nếu đã không thể dây vào vậy thì trốn càng xa càng tốt.