Ánh Sáng Nhạt - Nhất Hô Nhất Hấp

Chương 2: Cô gái nhỏ




Hôm nay Liêu Kiêu Lâm họp bàn công việc cả một ngày, cùng với đối tác uống cà phê xong, đáng lẽ anh định quay về nhà nghỉ ngơi sớm nhưng khi nhìn thấy Lục Già Nghệ, anh liền quyết định từ bỏ kế hoạch của mình.

Cô gái nhỏ dường như đã cao hơn rất nhiều, ngoại hình cũng dần dần trở nên quyến rũ, nhưng đôi mắt trong veo và xinh đẹp như nai tơ ấy lại có thể khiến người nhiều năm không gặp liếc nhìn một cái lập tức nhận ra đó chính là cô bé thấy ai cũng sẽ lộ ra nụ cười ngọt ngào và khẽ thì thầm chào các bạn.

Sau khi Liêu Kiêu Lâm đặt chân đến nước Mỹ thì nghe tin cha mẹ cô qua đời, trong lòng cảm thấy không khỏi đau đớn. Vậy mà cô bé nhỏ dễ thương và ngây thơ khi ấy phải khóc thương đến nhường nào? Liệu có giống như những trò đùa dai hành hạ của anh mà đỏ mặt, cố gắng không để những giọt nước mắt của mình rơi xuống? Một mình tha hương ở nơi đất khách, Liêu Kiêu Lâm rất muốn ôm cô gái nhỏ vào lòng, nhẹ nhàng cố gắng che chắn mưa bão xung quanh cô.

Việc định cư ở Mỹ ổn định, anh đã mua rất nhiều quà, gửi đủ các loại chocolate, bánh kẹo, váy cùng những bé thú nhồi bông đáng yêu về nước, nhờ Giang Từ chuyển sang cho cô gái nhỏ. Một cô bé 13 tuổi sẽ thích cái gì đây? Anh không thể nào biết được, chỉ có thể dựa vào sự giới thiệu của nhân viên bán hàng mà mua tặng cho cô.

Song anh lại nghe nói cô gái nhỏ đã chuyển về thành phố C sống cùng ông bà nội, từ lúc ấy tin tức về cô dần trở nên rất vụn vặt. Cô gái nhỏ rất hiếm khi trở về Lục Thành nhưng cô ấy lại thi đỗ vào khoa Đại của trường đại học nổi tiếng nơi đây và chuyên ngành cô theo học hình như là tiếng Pháp.    Đêm nay khoảnh khắc anh nhìn thấy cô gái nhỏ ở sau

quầy pha cà phê vẫn ngơ ngác nhìn chằm chằm mình, một mảnh ghép thiếu sót trong tim dường như đã đưa trở về vị trí cũ và được lấp đầy.

Học xong IT bốn năm ở Chicago, Liêu Kiêu Lâm lập tức chuyển sang học ngành kinh tế và cùng bạn học nghiên cứu phát triển phần mềm y tế trong năm đầu tốt nghiệp. Phần mềm này tích hợp đầy đủ thông tin bệnh nhân và bệnh viện khi họ đi khám chữa bệnh, phân tích rõ phương hướng, giúp các bác sĩ có thể chuẩn bị, nắm rõ tình hình trước khi tiến hành điều trị.

Vì sự giám sát y tế ở Hoa Kỳ rất nghiêm ngặt, rất lâu sau phần mềm mới được thông qua, Liêu Kiêu Lâm quyết định để bạn học tiếp tục hoạt động

ở Hoa Kỳ còn bản thân quay trở về Trung Quốc, hy vọng thông qua việc nghiên cứu và phát triển thuốc lâu năm của gia đình mà chiếm được thị trường thông tin y tế trong nước.

Trước khi gặp lại Già Nghệ, anh mới chỉ quay về Trung Quốc chưa đầy một tháng. Mặc dù trong 6 năm này số lần anh quay về Trung Quốc cũng nhiều nhưng không ở lại quá lâu vì học tập và việc gây dựng sự nghiệp vô cùng bận rộn, người trong nhà đặc biệt là ông nội phê bình, chỉ trích anh cũng khá nhiều lần. Thật vất vả, Kiêu Lâm quay trở về Trung Quốc gây dựng sự nghiệp, anh cũng nói với ông sẽ học thêm kinh doanh dược liệu giúp đỡ gia đình, cả nhà ai nấy đều rất vui mừng. Ai ngờ, trừ những ngày đầu về nước đoàn tụ với gia đình, thời gian còn lại Liêu Kiêu Lâm đều không ở nhà. Biệt thự ở khu phố cũ Yên Hà mua cho anh, anh cũng không ở mà lại đi thuê một căn chung cư ở trung tâm thành phố, cuối tuần mới trở về nhà ăn nhẹ.

Hiện tại, Liêu Kiêu Lâm vừa bắt đầu tiếp xúc với ngành dược liệu trong gia đình, vừa tạo mối quan hệ tốt giữa các công ty và bệnh viện để chuẩn bị phát hành app trị liệu đơn giản trong nước. Để đảm bảo thuốc có thể kịp thời chuyển đến các địa điểm y tế cần thiết trong khoảng thời gian ngắn, anh đã hợp tác với Trần Dật Trạch, bạn cũ của anh vừa tiếp quản công việc kinh doanh chuỗi cung ứng*.

*Chuỗi cung ứng (Supply Chain) là một hệ thống những tổ chức, hoạt động, thông tin, con người và các nguồn lực liên quan trực tiếp hay gián tiếp đến vận chuyển hàng hóa hay dịch vụ từ nhà sản xuất, nhà cung cấp đến tay người tiêu dùng. Chuỗi cung ứng không chỉ bao gồm nhà sản xuất, nhà cung cấp mà còn liên quan đến nhà vận chuyển, nhà kho, nhà bán lẻ và khách hàng.

Hôm nay ở tiệm cà phê chính là gặp mặt nữ quản lí cao cấp ở bệnh viện Thành Tâm, Thành Tâm tuy không phải là bệnh viện lớn nhất ở Lục Thành nhưng lại có rất nhiều chi nhánh ở những thành phố lớn, việc hợp tác với bệnh viện này sẽ giúp anh mở rộng phần mềm và phát triển vượt bậc. Một trong những cổ đông lớn có quyền cao chức trọng là ba của nữ quản lí này, hiện tại ông đã lui về nghỉ dưỡng, giao lại cổ phần cho con gái vừa tốt nghiệp chưa được bao lâu.

Vốn dĩ buổi gặp mặt tối nay hẹn ở Càn Long, là nhà hàng của của mẹ Liêu Kiều Lâm- bà Trần, chỉ cần một cuộc điện thoại có thể đặt luôn được tầng ăn cao cấp nhất nơi đây. Nhưng nữ quản lí kia lại đổi địa điểm gặp mặt ở tiệm cà phê ấm cúng này, tuy rằng máy lạnh mở trong quán rất cao nhưng người phụ này vẫn mặc chiếc váy đỏ vô cùng bắt mắt. Trong

cuộc trò chuyện, Liêu Kiều Lâm thấy bắp chân của người phụ nữ liên tục cọ vào quần âu của anh, ngón tay luôn cố ý chạm vào cánh tay anh. Mặc dù từ nhỏ anh đối đãi với người ngoài vô cùng xa cách nhưng vì ngoại hình quá xuất chúng khiến anh không ít lần phải trải qua loại chuyện này. Anh cố gắng hết sức kiểm soát chủ đề về vấn đề dược liệu tiến vào hạng mục của bệnh viện, đồng thời vô tình nói nói đùa, tiếp tục giữ sự chú ý của đối phương.

Chi tiết bản hợp đồng chắc chắn không thể kí trong dịp này nhưng ý định hợp tác đã được thiết lập. Mấy năm gần đây, bệnh viện Thành Tâm mấy năm cũng đang nỗ lực phát triển theo chiều hướng tin tức hóa, cùng hợp tác với ngành dược liệu ắt hẳn có thể giải quyết nhiều vấn đề khó khăn trong kĩ thuật của họ. Sau khi uống cà phê, dùng đồ nhẹ xong, người quản lí cấp cao không ngừng ám chỉ muốn Liêu Kiêu Lâm đưa cô ta về nhà. Tuy nhiên mục đích của bữa ăn này đã đạt được, Liêu Kiêu Lâm không có ý định dây dưa với cô, anh gọi tài xế tới, lấy lí do công ty tăng ca để uyển chuyển từ chối, người phụ nữ ấy có chút không cam lòng, không muốn lên xe quay trở về.

Khi ô tô rời đi, Liêu Kiêu Lâm ở bên đường đón những cơn gió lạnh hút một điếu thuốc, xoa đôi mắt hơi nhức, quay đầu đẩy cửa một lần nữa tiến, vừa bước vào đã nhìn thấy cô gái nhỏ đang vội vã chạy vào WC, anh bước chầm chậm đến đó, có chút mệt mỏi dựa vào hiện thượng chờ cô bước ra.