Editor: Chi Misaki.
“Trong đầu chỉ toàn những thứ không đứng đắn!” Thư Mật Nhi sẵng giọng.
Mạc Đông Lăng cúi đầu hung hăng cắn một ngụm trên ngực cô, coi như là không uổng phí công cô nói anh cả ngày không đứng đắn.
Thư Mật Nhi ăn đau vỗ vỗ anh một phen, “Đau!” Cô chính là đang tức giận a.
“Vậy em cũng cắn anh một cái là được.” Mạc Đông Lăng lưu manh nói.
“Anh nghĩ rằng em không dám sao?!” Thư Mật Nhi không chút khách khí cắn ngược lại anh một ngụm, lại duỗi đầu lưỡi ra khẽ liếm đầu hạt mẫn cảm, khiến đau ngứa nhanh chóng truyền đến kích thích anh.
Mạc Đông Lăng tà mị nhếch môi, “Bà xã, em càng ngày càng hư hỏng a.”
“Kia... cũng là bị anh làm cho hư hỏng!” Thư Mật Nhi liếc xéo anh.
“ Anh cảm thấy như vậy cũng tốt a! Giữa vợ chồng mà! Tóm lại mà nói cũng phải có một chút tình thú như vậy mới thú vị, quá cứng nhắc quy củ khi ở chung thì có ý nghĩa gì nữa chứ? Bảo bối, em nói xem có phải không?” Mạc Đông Lăng biểu tình sung sướng thổi một luồng hơi bên tai cô.
Thư Mật Nhi toàn thân một trận run rẩy, trong mắt hiện lên một chút tư tưởng xấu, mỗi lần đều là anh khi dễ cô, cô cũng không thể để mình yếu đuối như vậy được. Đều nói con gái phương Tây hào phóng, hừ! Cô cũng phải cho anh hiểu một chút kiến thức mới được.
Cánh tay quấn lấy cổ anh, kéo anh kéo gần lại phía cô, đầu lưỡi đảo một vòng quanh yết hầu anh, sau đó há mồm ngậm chặt, nhẹ nhàng mút vào, đầu ngón tay tại vành tai mẫn cảm của anh vuốt ve dụ dỗ không ngừng.
Hô hấp của Mạc Đông Lăng càng ngày càng cấp, đẩy cô ra, cắn lấy đôi môi của cô, chỉ cảm thấy vừa mềm mại vừa trơn mịn, nhịn không được liên tiếp mút vào, cậy mở hàm răng cô, cùng đầu lưỡi của cô quấn quýt dây dưa,.....
Về phương diện khác, tay anh đương nhiên cũng không nhàn rỗi, bao trọn lấy khối mềm mại trước ngực cô vuốt ve, để cho hai quả anh đào dưới tay anh mà nở rộ. Nghe được tiếng cô hừ nhẹ, tiện buông tha cho đôi môi của cô, ngược lại ngậm chặt vành tai mẫn cảm của cô, hỏi: “Thoải mái không?”
Thư Mật Nhi bị anh trêu chọc khiến cho toàn thân nóng lên, trong cơ thể cảm giác trống rổng để cho cô hiểu được chính mình muốn cái gì. Nghĩ đến bộ dạng anh hung hăng với cô, thừa dịp anh không chú ý liền xoay người một cái đè anh ở dưới thân.
Ánh mắt nhỏ câu lòng người, hai luồng đẫy đà trước ngực lại hơi rung động, cực kì hớp hồn.
Mạc Đông Lăng gian nan nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng vui mừng vạn phần, nhưng miệng lại cố ý kích thích cô “Bà xã, em cũng chỉ làm được như thế này thôi sao?”
“Ai nói, anh đừng xem thường em!” Thư Mật Nhi dẩu môi liếc xéo anh một cái.
Mạc Đông Lăng rất muốn nói “Anh liền xem em làm như thế nào.”, Nhưng lời đến bên miệng lại đổi thành “Là sao?”
Thư Mật Nhi chậm rãi khom người, mị nhãn như tơ liếc nhìn nửa thân dưới của anh, đầu lưỡi phấn nộn vươn ra liếm liếm bắp thịt rắn chắc của anh, còn cố ý lưu lại bên trên một đường nước miếng lấp lánh dụ người.
Mạc Đông Lăng chịu đựng ý muốn hung hăng sửa chữa cô một phen, tùy ý để cô làm xằng làm bậy trên người anh, thử xem cô có thể đi tới một bước cuối cùng kia hay không. Đây coi như một loại cổ vũ đối với cô, cũng là vì một chút tình thú khoái hoạt trong cuộc sống vợ chồng tương lai của hai người vậy.
“Bảo bối, này là em học từ ai?”
Thư Mật Nhi nghiêng đầu nhìn hắn một cái, “Anh đoán xem?”
“Anh?” Mạc Đông Lăng chỉ vào chính mình.
“Không sai.”
“Anh thật đoán không ra.”
“Phim AV.”
“Cái gì?” Mạc Đông Lăng kinh ngạc thiếu chút nữa ngồi bật dậy.
Thư Mật Nhi lườm anh một cái, “Anh làm chi mà kích động như vậy? Là Caroline lôi kéo em cùng nhau xem, cô ấy nói... Xem cái này mới có lợi.”
“Bảo bối, em không thể cùng cô ấy học bậy a.” Mạc Đông Lăng vô cùng đau đớn khuyên nhủ.
“Vì sao chứ? Caroline là bạn tốt của em, cô ấy rất tốt với em.” Thư Mật Nhi không hờn không giận nói.
Mạc Đông Lăng cực kỳ biết điều cũng không nói gì thêm, trong lúc mấu chốt này, anh cũng không thể chọc giận bà xã được, “Bà xã ngoan, là anh nói bậy, anh nên biết ơn cô ấy.”
Anh nói đến mập mờ, Thư Mật Nhi lại đỏ hết cả mặt, “Em chỉ nhìn một chút.”
“Một chút cũng đủ rồi.”
“Bại hoại!”
Thư Mật Nhi liên tiếp cắn anh, nhưng bắp thịt của anh quá rắn chắc, căn bản là cắn không được, cô liền cắn không ngừng, lưu lại trên người anh một loạt dấu răng.
“Thoải mái sao?”Cô hỏi.
“Nếu... Xuống một chút nữa thì tốt, thật thoải mái.” Mạc Đông Lăng thở dài thỏa mãn.
Cũng đã là bà mẹ một con Thư Mật Nhi như thế nào lại không rõ ý tứ ông xã chứ. Cô cũng không ưỡn ẹo nữa, ngón tay vẽ vòng vòng từ trên xuống dưới, cố ý chơi đùa anh.
Tuy nhiên hai người đã có rất nhiều rất nhiều lần làm với nhau rồi, nhưng mỗi một lần đối mặt với cây gậy hùng tráng của ông xã, cô vẫn là nhịn không được mà đỏ mặt.
“Không dám?” Mạc Đông Lăng khiêu khích nhìn cô.
“Ai nói em không dám!” Thư Mật Nhi trong lòng khinh bỉ chính mình: Đều đã vợ chồng già, lại còn thẹn thùng cái gì cơ chứ? Lập tức cầm lấy vật thô to của anh.
“Bảo bối, một tay cầm còn không được sao.” Mạc Đông Lăng có chút ngụ ý.
Thư Mật Nhi hung hăng trợn mắt nhìn anh, nhưng công việc trên tay cô vẫn không có đình chỉ...
Mạc Đông Lăng được hầu hạ đến thoải mái rên hừ hừ, hai mắt khép hờ nhìn ngắm đôi gò má yêu mị đỏ ửng của bà xã, trong lòng anh có một loại cảm giác thỏa mãn không nói lên lời.
“Cực kỳ thoải mái sao?” Thư Mật Nhi liếc mắt nhìn anh.
“Bảo bối tay của em quả thật tuyệt diệu.” Mạc Đông Lăng cảm thán nói.
“Hừ!” Thân thể Thư Mật Nhi đã nóng đến độ như muốn hòa tan, anh trái lại lại thỏa mãn sung sướng, cô muốn anh cũng cảm thấy được cái nóng trên người cô. Vì vậy, cô nhấc mông lên, ngồi xuống.
Lần này đi vào lại vô cùng dễ dàng, lại thêm tư thế nữ trên nam dưới, lại càng khiến cho anh chạm đến đỉnh, hai người đồng thời phát ra một tiếng kêu đau đớn.
“Bảo bối, em thật chặt.” Mạc Đông Lăng đỡ eo cô, giúp cô một tay.
Không lâu sau, Thư Mật Nhi liền thở hổn hển bất động, nhưng hai người vẫn như cũ kết hợp ở một chỗ.
“Mệt mỏi?” Mạc Đông Lăng trêu chọc nói.
“Phụ nữ làm sao có sức lực lớn như đàn ông được chứ.” Thư Mật Nhi miễn cưỡng giương mắt, trừng anh.
Mạc Đông Lăng nâng cái mông của cô lên, đè cô ở dưới thân, thần tốc tiến công, miệng cũng không rảnh rỗi, không ngừng hôn lên những nơi mẫn cảm trên cơ thể cô.
“Uh`m...”
Thư Mật Nhi thở gấp ra tiếng, cảm giác từng chỗ bị anh hôn qua đều run rẩy, càng không cần phải nói đến chỗ kết hợp, anh lấp đầy khiến cho cô cảm nhận được sự thô to của nó, thân thể nóng bỏng như vừa bị là qua một lượt. Anh càng lúc càng nhanh càng lúc càng xâm nhập sâu hơn khiến cô thoải mái đến run rẩy.
Đôi mắt Mạc Đông Lăng bị bao phủ bởi dục vọng mãnh liệt, đôi bàn tay hai người đan lại với nhau, chỉ cảm thấy lòng bàn tay cô là một mảnh ấm áp trắng mịn, mềm mại khiến anh không lỡ vuốt ve.
Động tác của anh cũng càng lúc càng thô lỗ, một chút va chạm khiến cho Thư Mật Nhi bắt đầu không khống chế được, cô thậm chí có thể cả thấy được huyết mạch đang nảy lên từng hồi...
Ngay tại thời điểm hai người đi tới đỉnh cao, Thư Mật Nhi chợt thấy trong cơ thể mình bị một cỗ nóng bỏng hòa tan, khiến cho toàn thân cô phát run, bàn tay run rẩy nhéo lấy cái hông ông xã.
“Hỗn đản! Anh lại không mang áo mưa, nếu mang thai thì phải làm sao bây giờ?”
“Bảo bối, có đôi khi áo mưa cũng sẽ bị rớt.”
“Kia cũng còn hơn là không mang áo mưa!” Thư Mật Nhi buồn bực nói.
“Ngoan, mang thai chúng ta liền sinh, con cái không sợ nhiều.”
“Không được! Nói không sinh là không sinh!”
“Bà xã, thuận theo đương nhiên chẳng phải tốt sao?” Mạc Đông Lăng an ủi.
“Cái gì mà thuận theo tự nhiên,anh đây là cố ý!” Thư Mật Nhi liếc mắt một cái liền đoán trúng tâm tư của anh.
“Bà xã, nếu em vẫn còn dồi dào tinh lực như vậy, chúng ta hay là làm thêm lần nữa đi.”
Mạc Đông Lăng tà ác nhếch môi, không để ý bà xã phản đối liền lập tức làm cô cả đêm, mãi đến khi phía chân trời tờ mờ sáng, anh mới ôm cô đi vào phòng tắm.
“Bại hoại, anh lừa gạt em...”
Thư Mật Nhi mơ mơ màng màng nói, trong lòng tràn đầy oán niệm đối với anh.
****
Buổi sang ngày kế tiếp, Thư Mật Nhi vốn định ngủ thêm một lúc nữa, nhưng mà sáng sớm con trai đã mò vào phòng ngủ, nháo loạn muốn lên giường ngủ cùng với cô.
May mắn Mạc Đông Lăng tay mắt lanh lẹ, ôm con trai đi, bằng không thằng bé khẳng định sẽ xốc chăn lên, thân thể trắng noãn của bà xã làm sao có thể cho con trai xem được chứ?
“Con muốn mẹ!” Anh bạn nhỏ Mạc Thừa Hạo khóc lé lên.
“Con ngoan, mẹ có chút không khỏe, con lại ầm ĩ, mẹ liền không thích con nữa.” Mạc Đông Lăng uy hiếp con trai nhỏ.
Bạn nhỏ Mạc Thừa Hạo khóc thút thít nhìn về phía cha “Thật vậy ạ?”
“Đương nhiên là thật, Hạo Hạo ngoan, nghe lời, đi tìm ông nội bà nội chơi với con.”
Bạn nhỏ Mạc Thừa Hạo chịu không nổi nhất là phép khích tướng, vừa nghe thấy những lời này lập tức thoát khỏi cái ôm của cha, cước bộ nhỏ bé chạy xuống dưới lầu đi tìm ông bà nội chơi.
Nhìn thấy con trai đã rời đi, Mạc Đông Lăng mới nhẹ nhàng thở ra.
Thư Mật Nhi lúc này mới từ trong chăn thò đầu ra ngoài “Đều tại anh hư hỏng! Mỗi lần đều làm đến trễ như vậy mới cho người ta đi ngủ, thật là dạy hư con cái mà.”
Mạc Đông Lăng đầu đầy hắc tuyến, có một số việc không cần anh dạy, con trai lớn lên về sau cũng sẽ biết.....
******************************************