Ánh Lửa Mùa Đông

Chương 77




"Ngài sắp xêp giúp tôi, con mèo này, là do thú cưng tôi vừa mới sinh ra, ngài nói xem, nó còn nhỏ như vậy, làm sao có thể được miễn dịch..." Lãnh Tiểu Dã liếc như không, lập tức đem chiếc đồng hồ của Hoàng Phủ Diệu Dương trên cổ tay xuống, đưa tới cho nhân viên công tác kia, "Chị gái xinh đẹp, lần này làm phiền chị rồi!"

Nhân viên công tác nhìn chiếc đồng hồ nổi tiếng trong tay cô, đôi mắt liền tỏa sáng.

cô đương nhiên biết nhãn hàng này, dừng nói đến nhãn hiệu, chỉ nhìn những viên kim cương trên mặt đã biết là có giá trị xa xỉ rồi.

"Chị cứ yên tâm đi, ở góc độ này, quản lý sẽ không thấy được đâu..." Thấy đối phương đã bắt đầu động lòng, Lãnh Tiểu Dã nhẹ nhàng quơ quơ chiếc đồng hồ trong tay, màu sắc chiếc đồng hồ lập tức tản ra, phản xạ ra một đôi mắt xinh đẹp, "Này, đó là kim cương thật đấy nha!"

Nhìn nhân viên công tác càng lúc càng đông tâm, Lãnh Tiểu Dã tiếp tục dùng giọng nói ngọt ngào vuốt mông ngựa, "Ngài xin đẹp như vậy, chắc chắn tính cách cũng rất hiền lành. Ngài nói xem, con mèo nhỏđáng yêu như vậy, bắt tôi bỏ nó lại đây, chẳng phải nó sẽ trở thành mèo hoàng, rồi sẽ bị con mèo khác bắt nạt, không chừng còn bị mấy tên biến thái lột da giết sạch hay sao... Nghĩ đi nghĩ lại, ngài chắc chắn là một tín đồ tôn giáo, ngài dám nhẫn tâm để một con mèo đáng yêu như vậy, gặp phải chuyện xấu sao..."

Nữ nhân viên công tác diện mạo thông thường, nhưng lại được một "tiểu soái ca" vỗ mông ngực như vậy cảm thấy rất dễ chịu, nhưng vẻ mặt lại đau buồn, "Thượng đế phù hộ, tất nhiên là tôi không thể chấp nhận chuyện như vậy được."

Nhìn thấy đối phương mắc câu, Lãnh Tiểu Dã lập tức đem đồng hồ qua, "Vậy thì ngài nhanh chóng giúp tôi một chút, tôi tin, thượng đế sẽ phù hộ cho ngài, tương lại sẽ tìm được một bạch mã hoàng tử thậtnhiều tiền..."

Nhân viên công tác tiếp nhận chiếc đồng hồ, lấy một tờ giấy để cô điền thông tin.

Lãnh Tiểu Dã nhanh chóng điền xong, người nhân viên lập tức lấy một chiếc lồng, yêu cầu cô bỏ Tiểu Tuyết vào.

Đẩy cái lòng qua một bên, Lãnh Tiểu Dã cẩn thận đem con nhóc kia bỏ vào, lại giúp nó rót sữa, cùng các loại thức ăn mèo.

Lúc này, tên nhân viên công tác kia lấy chiếc đồng hồ ra, nhìn trái nhìn phải.

một nữ đồng nghiệp khác trực cùng ca với cô lập tức chạy tới, nhìn chiếc đồng hồ hàng hiệu, liền kinh ngạc hỏi, "Ở đâu ra vậy?"

Bọn họ sao có thể giống người có tiền mua một chiếc đồng hồ kim cương như vậy, huống chi đây còn là đồng hồ nam.

"A, không có gì." Nữ nhân viên công tác vội cất đồng hồ vào.

Người đồng nghiệp cảm thấy hành động cô có chút kỳ lạ, liền cười lạnh.

Hừ, người này nhất định là trộm được.

Nhìn nữ nhân viên công tác bỏ chiếc đồng hồ vào túi quần, người đồng nghiệp lập tức quay sang mộtbên, dùng điện thoại lập tức gọi đến ban quản lý, không chút lưu tình bán đứng bạn mình.

hiện tại đang khảo sát cuối năm, vì muốn năm sau được thăng chức, mà cô ta không hề ngại ngùng bán đứng người này, người lúc nào cũng so đo với đồng nghiệp.

Phía xa xa, Lãnh Tiểu Dã không hề biết chuyện đang xảy ra.

Đem mèo con nhỏ sửa sang lại, rồi cẩn thận đóng kín cửa lồng.

"Được rồi, Tiểu Tuyết, chúng ta tạm thời rời xa nhau, xuống máy bay chị lại đến đón em."

Nhấc cái lồng lên, cô xoay người đi tới nơi vận chuyển.

đi chưa được bao xa, cô liền nhìn thấy tên quản lý, còn mang theo vài người bảo vệ đi tới hướng này.

Đáng chết, không phải bọn kia đã phát hiện ra mình rồi chứ?

Trong lòng Lãnh Tiểu Dã vô cùng lo lắng, xoay người dẫn Tiểu Tuyết đi, nhanh chóng hướng về đám người.

Nghiêng mình đi vào đám đông, Lãnh Tiểu dã kéo cái khẩu trang, lúc này, radio bỗng thông báo, chuyến bay cô đi đã bắt đầu lên máy báy.

Làm sao bây giờ?

Nhìn Tiểu Tuyết trong tay, Lãnh Tiểu Dã bắt đầu cảm thấy khó xử.

Chẳng lẽ, phải bỏ nó lại sao?

"Meo!"

Tiểu Tuyết đem cái đầu nhỏ tiến đến cạnh cửa, đôi mắt bất đồng màu sắc, ngây thơ nhìn cô.

Nhìn thấy ánh mắt như vậy, Lãnh Tiểu Dã chỉ có thể khẽ thở dài.

"Tiểu Tuyết, không phải chị không cần em, mà là vì tên Hoàng Phủ Diệu Dương kia..."

nói được một nữa, một hành khách vội vã kéo vali chạy bên cạnh, không cẩn thận đụng vào cánh tay cô, Lãnh Tiểu dã giơ tay phải, chiếc lồng rơi xuống, Tiểu Tuyết lập tức chạy ra ngoài.

"Tiểu Tuyết!"

Lãnh Tiểu Dã sợ hãi kêu lên.