Editor: Vũ Cát Gia Gia
Lãnh Tiểu Dã cười đến bình tĩnh giống như rất chắc chắc, điều này làm cho Tu La cũng không thể không hoài nghi cảm giác của mình là không phải là sai.
Vì thế, cô ta theo bản năng nhìn thoáng qua súng của mình.
Cao thủ so chiêu, sai một ly, đó là kém chi ngàn dặm.
Lãnh Tiểu Dã chờ đúng cơ hội tốt này.
Khi nói xong một câu nói này, ngón tay cô ôm lấy cung cũng đã muốn buông ra.
Sưu!
Vươn tên dài bắn về phía ngực Tu La.
Thời điểm nghe được âm thanh của tên, Tu La đã ý thức được chính mình đang gặp nguy hiểm, liền nghiêng người trốn tránh đồng thời giơ súng bắn.
Bất quá phía sau, cô ta muốn trốn tránh đã là chậm quá.
Đối diện, Lãnh Tiểu Dã đã muốn bắn tên ra.
Khoảng cách giữa hai người bất quá chỉ là hai thước, tự nhiên không có khả năng lẫn trốn, Tu La miễn cưỡng muốn đem ngực tránh đi nhưng lại hoàn toàn không có cách nào tránh thoát hết được.
Phốc một tiếng, mủi tên sắc bén cũng đã bắn vào cánh tay trái của cô ta.
Lúc bắn tên ra, người Lãnh Tiểu Dã cũng đã muốn Như Ảnh Tùy Hình xông lại, nghiêng người, bay chân, đá cao về phía giữa không trung.
một câu không có viên đạn kia, bất quá chỉ là mê hoặc đối phương mà thôi, cô đã muốn dự đoán được Tu La sẽ phát hiện không đúng, vì thế mạnh mẽ hướng cô ta mà đánh trả.
Giày tràn đầy bụi bậm hung hãn đá lên cổ tay cầm súng của Tu La, oành một tiếng, bắn ra viên đạn kia lập tức vạt xuống mặt đất.
Cùng lúc đó, Tu La bởi vì trúng tên hơn nữa cánh tay lại bị đau, trong tay cầm súng cũng là bị Lãnh Tiểu Dã đá bay.
Súng trên cái tay kia bay xéo ra ngoài, dừng ở trên cỏ văng lên một mảnh nhỏ bụi đất.
Thoát được một kiếp Lãnh Tiểu Dã âm thầm thở nhẹ một hơi, người cũng không dám có nửa điểm thả lỏng.
Tiến lên một bước, lại đá lên một cước.
Tu La giơ cánh tay lên ngăn trở ở ngực.
Chân Lãnh Tiểu Dã nặng nề mà đạp lên cánh tay của cô ta, một lần nữa trở xuống trên mặt đất, Tu La bị cô đá lui về phía sau một bước, trên tay áo lưu lại dấu giày rất rõ ràng.
nhẹ nhàng vẫy vẫy cánh tay phải vừa bị cô đá run lên, đầu ngón tay của Tu La móc một cái đã đem con dao nhỏ cất giấu trong tay áo rút ra, trênngười còn mang theo mủi tên kia liền hướng Lãnh Tiểu Dã xông lại.
Ngón tay nhẹ nhàng quơ một vòng, con dao nhỏ đã muốn theo một vòng tròn đâm tới hướng Lãnh Tiểu Dã.
Lãnh Tiểu Dã lui về phía sau một bước, sờ soạng bao đựng tên sau lưng một cái.
Bao đựng tên đã trống, vừa rồi một cây tên kia, là cây tên cuối cùng của cô.
Tu La chiếm được ưu thế, không khách khí mà tiến công tới, dao nhỏ trong tay chợt vung lên, đâm cao đâm thấp đâm trái đâm phải, chiêu chiêu đều muốn hãm hại Lãnh Tiểu Dã.
Lãnh Tiểu Dã lui bước, khom lưng đưa tay ngăn trở thân đao của cô ta.
Xa xa trong doanh địa, Hoàng Phủ Diệu Dương phi thân đem hồ ly đá ngã xuống đất, phi thân tiến lên kẹp lấy đầu hồ ly dùng sức vặn một cái, chỉ nghe được một tiếng rắc rắc vang lên, xương cổ của hồ ly đã muốn bị anh bẻ gẫy.
không để ý đến mấy người khác đang vật lộn trong doanh địa, anh phi thân nhảy lên máy bay trực thăng, lập tức liền đem máy bay trực thăng khởi động.
Cánh của máy bay trực thăng nhanh chóng xoay tròn, đem thân máy bay kéo lên cao nhất hướng về phương hướng đồi cỏ nhanh chóng chạy tới.
trên đồi cỏ.
Ngón tay Tu La giống như rắn vòng qua lưng Lãnh Tiểu Dã, con dao dài nhỏ cắt vào cổ họng của cô .
Quay mặt, hiểm hiểm tránh thoát con dao của cô ta, Lãnh Tiểu Dã đưa tay chộp một cái đã bắt ngụ tên dài còn đâm vào trên cánh tay của cô ta, dùng sức vặn một cái.
Thân mủi tên ở trong thịt bị xoay tròn, đau đớn như vậy cho dù là đàn ông cứng rắn nhất cũng khó mà chịu được, huống chi Tu La lại là con gái.
Chỉ một phen, cô ta đã muốn đau đến mồ hôi lạnh đi ra ngoài, nhắm ngay cơ hội Lãnh Tiểu Dã nhấc chân đá một cước.
Phốc một tiếng, Tu La trực tiếp rút tên trên cánh tay ra, mang ra khỏi một mảnh huyết nhục.
Thân thể của Tu La cũng đã muốn bị cô đá văng ra, ngã ở đồi cỏ lăn xuống phía dưới.