Editor: Vũ Cát Gia Gia
Ngón tay nhẹ nhàng mà vỗ về tóc ngắn còn có chút ướt nhẹp của Hoàng Phủ Diệu Dương, Lãnh Tiểu Dã tâm cũng là tùy theo mà thắt chặt lại.
Phía trước, ông quản gia đã từng nói - - "anh là rất cô đơn".
Ngay lúc đó Lãnh Tiểu Dã cũng không biết, Hoàng Phủ Diệu Dương có cái gì cô đơn.
Cho tới thời khắc bây giờ... cô mới chính thức lý giải được ý nghĩa câu nói lúc ấy của ông quản gia kia, nhẹ thở dài một tiếng.
Đưa tay đỡ lấy mặt anh, cô cúi mặt đón nhận ánh mắt anh.
"Vậy... anh phải cố gắng làm em yêu anh đi, đến lúc đó, em liền vĩnh viễn cũng sẽ không rời xa anh."
Hoàng Phủ Diệu Dương giật mình, sau đó khóe môi liền hướng giơ lên.
"anh sẽ , Tiểu Dã, anh sẽ làm em yêu anh!"
anh đứng thẳng dậy, hơi dùng lực liền đã đem cô ôm lấy.
Lãnh Tiểu Dã nhướng mày, "Miệng vết thương của anh..."
"không sao."
Đem cô ôm ra ngoài phòng tắm, ôm đến trên giường, Hoàng Phủ Diệu Dương đẩy chăn ra, cẩn thận đem cô phóng tới trên gối, tự đi ra ngoài lấy mộtbộ nội y đến mặc trên người, thế này mới trở lại bên giường ở bên cạnh cô nằm xuống, đem cô kéo đến trong lòng mình.
Cảm giác bàn tay anh đưa tới ôm lấy thắt lưng của cô , Lãnh Tiểu Dã vội vàng đưa tay bắt bàn tay anh lại, "anh trên người còn bị thương, không... không nên vận động kịch liệt."
anh ở bên tai cô cười khẽ một tiếng, "anh chỉ là muốn ôm em ngủ."
Vừa nói, liền nhẹ nhàng đem cô ôm vào trong ngực giam giữ lại.
anh nói chuyện rất giữ lời, động tác thật không có tiến một bước, chỉ là đem mặt vùi vào mái tóc dài của cô, nhẹ nhàng mà ngửi mùi hương của cô.
"Tiểu Dã, phải nhanh lên một chút mà yêu anh đi, anh đã muốn chờ không kịp hướng em cầu hôn rồi."
cô bật cười.
" Được, em sẽ cố gắng."
Trước phủ công tước.
"Lãnh Tiểu Dã?!" Cháu gái cưng của Công tước đại nhân, Liliane tiểu thư mạnh mẽ quay mặt lại, nhà tạo mẫu tóc đang làm tóc cho cô ta không ngờ cô ta sẽ đột nhiên xoay mặt, hơi nóng của điện trong tay liền một cái sát đến mặt của cô ta.
Liliane thét lên chói tai, mạnh mẽ đưa tay đem nhà tạo mẫu tóc đẩy ra, "Khốn kiếp, cậu muốn bỏng chết tôi sao?"
Mày lộ ra vẻ mặt lo lắng, cô ta đem mặt đưa đến gần gương, chỉ thấy bên má phía bên phải có một chỗ rõ ràng đã muốn bị phỏng đỏ.
Tên nhà tạo mẫu tóc kia sớm đã sợ đến sắc mặt tái nhợt, "Thực xin lỗi, Liliane tiểu thư, tôi... Tôi không phải cố ý, thật sự xin lỗi, tôi lập tức lấy thuốc cao đến đây cho ngài!"
"thật đáng chết!" Liliane dùng ngón tay nhẹ nhàng đụng một cái bị phỏng trên mặt, nhìn về phía cái tên trợ lý kia mới đem tin tức kia tới "cô ta trở về lúc nào?"
"Chiều hôm qua." Trợ lý đáp.
Liliane cười lạnh, "KING vì cô ta làm ra động tĩnh lớn như vậy, tôi biết vị bác thân mến kia của tôi nhất định đã muốn giận dữ rồi."
"Đúng vậy!" Trợ lý nhún nhún vai, "Nghe nói, nữ đại công vô cùng tức giận, tính tình phát ra rất lớn."
Liliane âm hiểm cong cánh môi, "nói như vậy, cái Lãnh Tiểu Dã kia đã bị bác nhắm vào rồi."
Bác nhà mình luôn luôn làm việc mạnh mẽ vang dội, nhất định sẽ rất nhanh nhằm vào Lãnh Tiểu Dã, cô ta đã muốn vội vã xem thử.
"Này nhưng thật ra chuyện chắc không thành." Phụ tá nói.
Liliane nhăn lại mày, "Vì sao?"
"Nghe nói, bá tước đại nhân muốn dẫn cô ta đi săn bắn thú, công tước phu nhân chính là có lòng nhằm vào cô ta, chỉ sợ cũng không có cơ hội tiếp xúc được với cô ta."
"Săn thú?" Liliane suy nghĩ một chút, sau đó lại lần nữa giơ lên khóe môi, "Lại nói tiếp, tôi cũng đã lâu không có đi tới khu vực săn bắn, đi chuẩn bị máy bay cùng vũ khí, chúng ta cũng đi khu vực săn bắn chơi đùa... Ừ, đúng rồi, gọi điện thoại kêu những người này cùng đi... Bằng không, thời điểm trêu cợt cô ta ngay cả một người xem đều không có thì thật sự nhàm chán."