Ánh Lửa Mùa Đông

Chương 420: Kinh diễm toàn trường (1)




Nghe đằng sau có nhiều tiếng bước chân lớn, Lãnh Tiểu Dã vội vàng dừng bước lại.

"Bảo bọn họ ở lại bên ngoài."

Nhiều người như vậy đi theo đến hậu trường, ngẫm lại đều thấy điên rồi.

Hoàng Phủ Diệu Dương hướng mọi người ở phía sau giơ bàn tay lên, "Các người lưu lại, một khi đồ đưa đến lập tức cầm vào cho tôi."

Những hộ vệ khác đều dừng lại, ông quản gia cùng hai gã cận vệ vẫn đi theo hai người cùng lên lầu.

Ý bảo hai người hộ vệ lưu ở ngoài cửa, ông quản gia thì đi theo hai người đi vào hậu trường.

Lãnh Tiểu Dã trong lòng sốt ruột, vội vàng chạy tới bên cạnh người Bella tiểu thư.

"Bella tiểu thư, thế nào rồi?"

"Quần áo lấy được chưa?" Bella tiểu thư hỏi.

"Lập tức đưa tới, người mẫu đâu?"

"Tôi đã vừa mới liên hệ rồi người mẫu hiện ở bên kia giáo sư, giáo sư đã an bài một người mẫu lại đây." Bella tiểu thư an ủi ôm lấy bờ vai của cô, "Sunny, chớ khẩn trương, mọi chuyện sẽ thuận lợi."

Lãnh Tiểu Dã nghe nói người mẫu đã muốn liên hệ tốt, âm thầm thở nhẹ một hơi.

Lúc này, Bella tiểu thư đã chú ý tới phía sau cô tồn tại cảm mười phần bá tước đại nhân, ánh mắt liền tò mò dời qua.

"Vị này là..."

"Nga, anh ta là bạn của em..."

"Bạn trai." Hoàng Phủ Diệu Dương lập tức sửa đúng.

"Đúng vậy, bạn trai." Lãnh Tiểu Dã nhẹ nhàng bĩu môi, giúp hai người giới thiệu, "Đây là giáo sư thiết kế của em,Bella tiểu thư, vị này là Hoàng Phủ Diệu Dương."

cô không nói tên tiếng anh của Hoàng Phủ Diệu Dương, vì sợ trái tim của tiểu thư Bella chịu không nổi sự kinh ngạc.

"Xin chào." Hoàng Phủ Diệu Dương lễ phép bắt tay với Bella tiểu thư.

Lúc này, cách đó không xa An Điền Tú Tử cũng đã muốn chạy tới, nhìn đến Hoàng Phủ Diệu Dương, cô lập tức liếc mắt một cái hoa si, hai tay nắm ở trước ngực.

"Nga, ông trời của tôi, quả thực rất hoàn mỹ! Tiểu Dã, cậu từ nơi nào tìm được người mẫu này? Mình quả thực tìm không thấy từ thích hợp để hình dung..."

Người mẫu?

Lãnh Tiểu Dã biết cô hiểu lầm, lập tức khoát tay.

"không phải rồi, anh ta không phải người mẫu, anh ta là bạn của mình..." Ý thức được chính mình nói sai, cô vội vàng sửa đúng, "Bạn trai."

Cằm của An Điền Tú Tử thiếu chút nữa rơi xuống đất, vài giây sau mới hồi phục tinh thần lại, hướng Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn thật sâu một cái.

"Cáo lỗi, vừa rồi thất lễ, xin anh thứ lỗi, tôi An Điền Tú Tử, là bạn tốt của Sunny, xin chiếu cố nhiều."

"không sao."

Hoàng Phủ Diệu Dương chỉ là thản nhiên quét mắt liếc cô một cái, ánh mắt lại lần nữa trở xuống trên người Lãnh Tiểu Dã.

"Số 17, chuẩn bị lên đài!"

Nhân viên công tác báo ra dãy số, An Điền Tú Tử vội vàng đáp ứng chạy tới.

Hậu trường là một mảnh bận rộn, Lãnh Tiểu Dã vội vàng đem Hoàng Phủ Diệu Dương kéo đến trước bàn làm việc của mình, lại kéo một cái ghế dựa cho anh, ý bảo anh ngồi xuống, cô liền dò hỏi, "Người chừng nào thì tới được, em cần nhanh!"

"Cùng người nói chuyện điện thoại xong sau."

Hoàng Phủ Diệu Dương không có ngồi vào chỗ, mà là đưa tay đỡ lấy hông của cô, đem cô đỡ đến trước mặt mình, tỉ mỉ mấy lần quan sát từ đầu đến chân.

Cuối cùng anh giơ bàn tay lên, nhẹ nhàng mà cầm lên một lọn tóc của cô.

Lọn tóc phía trước bị cắt đứt vào thời điểm cùng Tu La đánh nhau,so với những chỗ tóc khác đều ngắn một đoạn, vô cùng rõ ràng.

nhẹ nhàng mà sờ lọn tóc kia của cô, anh nhấc tay một cái, đã đem cô giam giữ đến trong ngực, thật chặt ôm lấy.v