Ánh Lửa Mùa Đông

Chương 417: Bá tước tiên sinh giá lâm (3)




"Còn có 1 phút, tác phẩm số 1, tác phẩm số 2 xếp hàng chuẩn bị."

Giáo sư Bella dùng loa phóng thanh lớn tiếng hướng dẫn, chọn người mẫu ngẫu nhiên trong số đàn em của cô đi đến lối vào hậu trường.

Lãnh Tiểu Dã liếc mắt đánh giá người mẫu của mình lần cuối, vừa lòng gật đầu, hướng thợ trang điểm dựng thẳng ngón tay cái.

"Đúng là hiệu quả tôi muốn, quá tuyệt vời."

"A!" cô vừa dứt lời, chợt nghe cách đó không xa một tiếng thét thất thanh chói tai, cô quay sang đã nhìn thấy An Điền Tú Tử ngã ra trên mặt đất, Lãnh Tiểu Dã vội vàng cất bước đến gần, "Tú Tử?!"

Mọi người đều quay mặt lại, nghi ngờ nhìn về phía An Điền Tú Tử.

"Sao lại thế này?!"Giáo Sư Bella cũng đi tới.

"cô ta không cẩn thận đạp phải chân tôi, tôi chỉ là nhắc nhở cô ta đừng làm bẩn giầy của tôi." Lisa hất càm nói.

An Điền Tú Tử cau mày, "Tôi không có, rõ ràng là cô ta cố ý..."

"cô có ý gì, chẳng lẽ tôi cố ý đem chân đưa tới cho cô đạp sao?" Lisa nâng giầy của mình lên, "Đây chính là kiểu giầy hôm qua tôi mới mua để tham gia cuộc thi hôm nay, cô lập tức lau sạch sẽ cho tôi!"

Lisa ở trong lớp luôn vênh váo tự đắc, giáo sư Bella đương nhiên cũng biết tính cách của cô ta, biết lần này rất có thể là cô ta cố ý gây sự, lập tức không vui giận tái mặt.

"Được rồi, hiện tại, tất cả mọi người đều bận chuyện của mình, nếu lại có người cố ý gây rắc rối, tôi sẽ không đánh giá điểm A!

Lisa hừ lạnh một tiếng, lui qua một bên.

Lãnh Tiểu Dã liền vỗ vỗ bờ vai của An Điền Tú Tử an ủi, "không sao, thả lỏng một chút."

"Cám ơn mọi người!" An Điền Tú Tử cảm kích hướng mọi người cúi người thi lễ, ngẩng mặt nhìn đến cô người mẫu đứng phía sau của Lãnh Tiểu Dã cách đó không xa, đưa tay phải lên, run rẩy chỉ vào người mẫu, môi đều run rẩy, "Tiểu... Tiểu... Tiểu Dã?!"

Vừa mới bình tĩnh trở lại, bây giờ sắc mặt An Điền Tú Tử nháy mắt như tờ giấy trắng nhợt.

Lãnh Tiểu Dã nhìn ra biểu tình của An Điền Tú Tử không đúng, quay sang nhìn về phía ngón tay cô chỉ.

Nhìn một cái, trong đầu của cô cũng thấy choáng váng.

Chỉ thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô người mẫu cũng đang nhìn về phía chính mình, mà bộ váy dài xinh đẹp như tiên nữ mà người mẫu mặc trên người chẳng biết lúc nào trên làn váy đã có 1 mảng lớn dầu mỡ dính vào.

Vốn dĩ là bộ váy đẹp đẽ giờ lại giống như một chiếc khăn lau bẩn thỉu.

Lãnh Tiểu Dã hốt hoảng chạy tới, cầm làn váy lên xem, lập tức đã ngửi thấy mùi vị tinh dầu hoa hồng.

"Sao lại thế này?" cô cau mày hỏi.

"Tôi..." Người mẫu cũng mang vẻ mặt mờ mịt, "Tôi cũng không biết."

Mới vừa rồi váy còn thật tốt, đột nhiên là một mảng lớn quần áo dính dầu mỡ, nếu không phải An Điền Tú Tử chỉ về phía cô xem, thì ngay cả chính người mẫu cũng không hề phát hiện.

Lãnh Tiểu Dã quay sang, liếc mắt nhìn chung quanh bốn phía.

"Ai làm?"

trên váy là tinh dầu hoa hồng dùng để dưỡng thể, nếu có người cố ý làm, váy trên người người mẫu cũng không có khả năng dính nhiều như thế

không ai lên tiếng.

Ánh mắt Lãnh Tiểu Dã cũng đã dừng ở trên mặt Anna.

"Là cô, đúng không?"

Vừa rồi Lisa cố ý gây phiền toái cho An Điền Tú Tử, hiện tại y phục cô thiết kế lại bị dính dầu mỡ, không cần nghĩ, chắc chắn là Anna thừa dịp mọi người hỗn loạn, lặng lẽ làm.

Lisa ung dung thong thả vén tóc, "Sunny, FBI bắt người còn phải có chứng cứ, cô cũng không nên vu oan hãm hại Anna."

" Đúng vậy!" Anna cũng mang vẻ mặt không cho là đúng, "Con mắt nào của cô thấy tôi làm thế, sợ thiết kế của mình không quá khả quan, cố ý như vậy hãm hại người khác, thú vị lắm sao?"