” Này này, đi nhanh lên đi. ” Vy kéo nó đi nhanh ra sân bóng nơi có trận đấu gây cấn đang diễn ra
” Từ từ, tao còn chưa ăn nữa mà” Nó cằn nhằn ăn nốt miếng mì còn lại trong ly sẵn tay vứt vào thùng rác cạnh đó.
” Từ gì mà từ, nhanh. Lỡ mất bây giờ” Vy không thèm kiên dè, lôi nó đi ra sân.
Sân bóng bây giờ đã chật kín người, trận đấu đã được bắt đầu khoảng
15 phút trước, chính thức bước vào hiệp hai. Tỉ số bây giờ là 50: 49,
đang nguyên về hắn. Cậu thì thở không ngừng vì sức người có hạn hắn cũng chả hơn gì.
Nhìn hai người vật lộn theo trái bóng cam trên sân bóng, mà cả
người xem cũng bắt đầu thấy nóng rực cả người khi theo dõi những đường
bóng điêu luyện.
” Cũng không tệ. ” Hắn thở phì phò, người thấp tân bóng.
” Quá khen, cậu cũng không dễ xơi” Cậu hơi thở gấp gáp, cố giành bóng từ tay hắn. Mạnh mẽ với những cú giành giựt khiến người xem toát mồ hôi sợ rằng một trong hai sẽ bị thương. Vì cả hai đều rất đẹp còn gọi là
hoa hồng của trường.
” Cố lên, Hoàng Minh. Một điểm nữa thôi là bằng nhau rồi” Vài người hú hét, ủng hộ cậu.
” Hot face ơi, cố lên. Phải chiến thắng đấy” Đội nữ cổ động cổ vũ nhiệt tình cho hắn.
Nó đứng gần đấy nhìn hắn và cậu vờn bóng với nhau, đang tính xoay đi thì bất ngờ chỗ hắn và cậu. Cậu cướp bóng nhưng lại hút, hắn cũng mất
đà, đường bóng bay thẳng đến chỗ nó.
” Uyển Nhi, cẩn thận” Cậu khi xoay người nhìn mới biết, trái bóng đang bay nhanh về phía nó.
Nó cũng chết trân khi nghe cậu gọi lớn tên nó.
..Rầm..Một âm thanh khiến nhiều người ghê sợ. Hắn đang dùng thân mình ôm chặt lấy nó nằm dài dưới sân, còn trái bóng bay thẳng vào lưới xoáy
tròn tạo thành một lỗ hỏng khá to.
” Có sao không?” Hắn nhìn nó hỏi
Nó hiện giờ sợ hãi, mặt úp vào ngực hắn, tim đập một cách hoảng loạn như muốn bay ra ngoài.
Như vậy thì thật nguy hiểm, trận đấu đã được hoãn lại, cả sân bóng bây giờ chỉ chú tâm vào hắn và nó nằm dưới đất.
Hắn ngồi dậy, tay vẫn ôm lấy nó, đi thẳng vào phòng y tế bỏ lại cậu và cả sân bóng đang lo lắng nhìn theo..