Tình cảm thanh mai trúc mã dây dưa, hơn mười năm kiên trì, có thể làm tan núi băng, đổi lại là chân tình, anh… anh là hạnh phúc của em phải không?
“Tớ thích cậu, tớ thích cậu, tớ… thật sự rất thích cậu.”
“Cậu nói cái gì? Chúng ta đều là con trai, cậu sao có thể thích tớ được, cậu biến thái à?”
Lúc ấy trẻ con như thế, câu trả lời thẳng thắn khiến tình cảm sâu sắc sáu năm tiểu học của Âu Dương Vân Thiên và Lâm Nhược Nhiên trong chốc lát bị hủy hoại. Song song đó cũng tạo thành ngăn cách và hiềm khích của hai người nhiều năm về sau.
Gặp lại nhau trong buổi họp lớp, lần thứ hai trong lòng họ, tiếc nuối dâng tràn. Giờ đây, một người là trưởng công tố viên khuôn mặt nghiêm nghị lạnh lùng, còn một người là đội trưởng đội đặc vụ khí khái rạng ngời, làm thế nào để hóa giải khúc mắc giữa hai người họ đây? Liệu họ có thể một lần nữa nắm tay nhau đi đến bến bờ hạnh phúc không?
Đường đời tĩnh lặng, tình yêu sâu sắc động lòng nhất cuối cùng cũng có kết quả!
Bình luận truyện